Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương3. Uỷ ban anh hùng.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau tuyên bố đó,ba thanh niên à không,một người hơn hai trăm,người hơn bốn nghìn và người ba mươi hai mới đúng. Đáng ra họ đáng tuổi bố hoặc cụ của tất cả anh hùng ở đây,ngần ấy năm tồn tại trên đời,nay ba cường quốc năm châu lại phải đi tập tành làm anh hùng với con dân của Japan. Kinh nghiệm thì có thừa,mặt cũng dày không phải dạng vừa. Vì nơi ăn chốn ngủ,cả ba tên này nguyện đem thân cho Uỷ Ban anh hùng,dứt khoát nói với đời 'Liêm sỉ là gì? Có ăn được không?'.

- Đây là Hawks, hẳn ba người cũng biết anh ấy là ai.
-Chào!rất vui được làm quen!

Vị anh hùng với đôi cánh đỏ vui vẻ chào cả ba,nhưng đáp lại sự nhiệt tình của anh là gương mặt bị cây quạt che một nữa của Liang,đôi mắt nhìn anh như một tên đần của Hakim và đôi mắt bị chiếc kính râm đen kéo lên che đi đôi mắt của Ame tạo thành một gương mặt Khinh bủy.

Hawks muốn bỏ cuộc!

- Tôi muốn nói một điều-
-Điều gì nói lẹ lên đ-!

Trước khi Ame hoàn thành câu nói,Liang đứng một bên đã kịp dùng quạt đánh vào đầu anh ta.

-Đừng thô lỗ Ame.
-Hức,Liang bắt nạt tôi.
-Giả tạo.

Thở dài một hơi ,sự phiền muộn hiện lên trên khuôn mặt người phụ nữ.

- Nếu đã gia nhập ủy ban,các cậu phải quên đi tên của mình,nào tôi cho các cậu năm phút để suy nghĩ ra cái tên,còn Hawks sẽ là người giúp các cậu luyện tập các kĩ năng.
-OK!

Đồng thanh lần thứ ba,Hawks thẩy ba cường quốc chụm lại bàn bạc các kiểu.

- Ê sao giờ phải đổi tên nữa rồi?
-Giờ lười quá tính sao?
-Lấy tên cúng cơm đi cho khỏe.
-Ok/ừ.

Hawks cười trừ trước sự vô tri của bộ ba nào đó.

- Tiền bối à,bọn tôi giữ cái tên này được không?
-Tại sao?
-Ừ thì đây cũng đâu phải tên thật.

Nghe chữ tiền bối khiến anh có hơi buồn cười,ba tên 'nhóc' này lắm chiêu quá đi mất, anh cũng gật gật đầu cho qua,dù gì cũng chẳng phải tên thật của bọn chúng mà.

- Đợi một chút tôi sẽ quay lại sau,cứ thong thả đi nhé!

Anh rời đi ngay sau khi dứt lời. Tam cường quốc mới nghiêm túc ngồi lại bàn chuyện với nhau một cách bí mật. Khoảng năm phút sau,Hawks quay lại.

- Nào, đầu tiên tôi sẽ kiểm tra khả năng cận chiến của các cậu. Từng người lên đấu với các thành viên này đi ha. Liang lên trước đi.
- Ể!? Sao lại là tôi vậy?
-Lên lẹ đi.
-Đừng có hối Hakim!

Liang bước lên trước mặt anh đặc vụ,hắn cuối nhẹ người rồi phẩy quạt ý chỉ anh ta lên đi.

Người bên kia cũng lao đến,khi vừa đến trước mặt Liang,hắn ra tay dứt khoát,một phát đập thật mạnh vào gáy anh ta,đối thủ trực tiếp ngã ra đất bất tỉnh nhân sự,đo ván gần như ngay lập tức,thậm chí còn không sử dụng Kosei.

Hawks há hốc trươc sự điêu luyện của hắn,cách thức ra tay không một động tác thừa,trong hắn gần như chẳng có tí cảm xúc nào. Giông như...Liang đã từng làm việc này rất nhiều lần, làm đến mức thuần thục,nhưng một cậu thiếu niên chỉ đang ở tuổi mười bảy đã trải qua chuyện gì như vậy!?

Hawks tự trấn an đống câu hỏi trong đầu một lúc rồi vứt chúng ra sau đầu,anh gọi Hakim lên. Khác Như khi Liang lên sàn,Hakim không động thủ hay khiêu khích trước giống hắn,cậu chỉ lẳng lặng đợi.

Thật đúng như dự đoán ban đầu của cậu,đối thủ mất kiên nhẫn mà lao đến,nhưng như vậy chẳng khác nào con thiêu thân lao đầu vào ngọn lửa đỏ cháy rực cả.

-Nếu anh ta cứ lao đến chỗ của Hakim như thế thì kiểu gì cũng thua.
-Hả!?

Hawks quay phắt sang nhìn Ame,gã ta nói cứ như đã hiểu rõ Hakim lắm rồi vậy,còn có sự tự tin trong lời nói và cả ánh mắt nữa.

Hakim quan sát kĩ đối thủ của mình,môi nở nụ cười nhếch mép đầy nguy hiểm,nắm đấm của đối thủ vung đến,cậu nhanh chóng sử dụng tay của mình bắt lấy cánh tay của anh ta,lên gối cho một phát vào bụng rồi cuối cùng cho một cú vật cực kì đẹp mắt,hạ luôn đối thủ tại chỗ.

Hawks một lần nữa được mở mang tầm nhìn với ba tân binh cực kì tiềm năng.

- Cuối cùng là cậu đấy Ame.
- Được thôi.

Gã đã cười điên loạn nhìn anh ta,phải,đây là đòn tâm lí mà Ame luôn sử dụng.

-Này!Ame tôi nghĩ cậu nên bỏ kính ra đó!
- Xin lỗi tiền bối,tôi không thể gỡ kính của mình ra đâu!
-À ừm..

Đối thủ của gã đã bất đầu lao lên,nhưng kinh nghiệm của gai người đi trước đã giúp anh ta nghĩ ra một kế hoạch,anh ấy di chuyển nhanh nhẹn theo nhiều hướng khác nhau,có lẽ anh đã nghĩ rằng Ame đeo kính râm thì tầm nhìn của anh sẽ bị giảm. Mà ôi trời ạ,anh ngây thơ quá đấy!

Ame vẫn đứng đó,tưởng chừng như sắp thua,nhưng chẳng phải thế đâu! Lúc đối thủ đã tiếp cận gần hơn với tầm nhìn của gã,Ame nhanh thoăn thoắt vung chân đạp một phát từ dưới lên,tội nghiệp cằm của anh đặc vụ thật đấy.

-Ối! Tôi hơi phấn khích chút,xin lỗi nhé!

ENDCHAPTER

UPDATE13.11.23

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top