Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 5. T° yêu.

Anh Tú ngạc nhiên: "Năm mươi nghìn"
Tiếp tân: _ Dạ năm mươi nghìn.
Anh Tú: _ Cô có nhằm lẫn gì không vậy.
Tiếp tân: _ Dạ đúng rồi ạ, là năm mươi nghìn.
Anh Tú nghĩ thầm: ủa bây giờ năm mươi nghìn còn có thể nhập viện và ở qua một đêm luôn, ngạc nhiên thật.
Anh Tú: _ Được rồi, tôi trả một triệu luôn, mà ở đây hôm nay có trương trình ưu đãi gì hả *vừa nói vừa móc tiền ra*
Tiếp tân: _ Em chỉ lấy năm mươi nghìn thôi ạ.
Anh Tú: _ Thôi mấy trương trình ưu đãi này khỏi dành cho tôi, hãy dành cho mấy người khó khăn đi *lòng tốt trỗi dậy*
Móc trong túi ra một sắp tiền, cậu rút ra trong sắp tiền đó hai tờ có mệnh giá năm trăm nghìn rồi đưa cho tiếp tân "đây, cô cầm tiền này mai mốt có ai khó khăn thì giúp họ cũng được, nếu không thì cô cứ việc giữ..."
Tiếp tân: _ Nhưng mà anh ơi, tiền này chúng tôi không có xài, anh vui lòng đổi thành tiền VND để tiện cho việc thanh toán ạ.
Anh Tú: _ Ủa, đây là tiền Việt Nam còn gì nữa, tôi chỉ có tiền này thôi, không còn tờ nào khác nữa đâu. (Au: vì nếu tính tới lúc này thì tiền mà Anh Tú mang theo vẫn chưa được sử dụng).

Khoan bổ sung cho truyện tí nè...*Hiện giờ Anh Tú đang bị lạc qua không gian khác, bị hoán đổi vị trí với một người vừa có hình dáng giống cậu nhưng từ khi cậu hoán đổi tới đây thì cậu ta cũng biến mất, khái quát về gia đình sống trong một gia đình đại quý tộc cha mẹ là chủ tịch một tập đoàn lớn nhất nhì thế giới, có một đứa em gái tên là Ivone, xênh đẹp và tính tình vô cùng nhây...* Rồi vô chuyện nè các bạn..

Diệu Nhi đang đi thăm bệnh nhân ra thì nghe có tiếng ồn ào "chuyện gì vậy?"
Tiếp tân: _ Dạ anh này không có tiền trả tiền viện phí thưa bác sĩ.
Diệu Nhi quay qua "ủa là em".
Anh Tú: _ Này, ai nói tôi không có tiền chứ, đây này..
Tiếp tân: _ Tiền này chúng tôi không có dùng, chúng tôi chỉ dùng tiền trong nước chứ không dùng ngoại tệ.
Anh Tú: _ Tôi..
Diệu Nhi: _ Tiền viện phí là bao nhiêu để chị trả cho.
Tiếp tân: Dạ.. năm mươi nghìn ạ.
Từ trong túi, cô móc ra một sắp tiền tờ 200 đồng, và 500 đồng, đếm rồi đưa cho tiếp tân.
Diệu Nhi: _ Thôi em có thể về được rồi đó.
Anh Tú: _ Nhưng...
Diệu Nhi: _ Không có gì đâu, có gì em trả cho chị sao cũng được, chị vẫn làm ở đây mà.
Anh Tú: _Nhưng em có tiền mà..
Diệu Nhi: _ Vậy em đi đổi thành tiền Việt rồi trả chị sau cũng được.
Có tiếng kêu, Diệu Nhi kéo nhẹ Anh Tú ra ngoài "Chào em nha, chị phải vào làm việc tiếp đây"
Anh Tú: Vâ...ng.
Diệu Nhi mỉm cười rồi quay đi. Nụ cười ấy một lần nữa khiến Anh Tú thổn thức lẫn ngượng ngùng, miệng thì lắp bắp không thể tả.

Anh Tú quay đi ra bên ngoài rồi móc điện thoại ra gọi cho ba mình.
*Tút...tút..tút* không bắt được sóng điện thoại, cậu quơ điện thoại hết đầu này tới đầu khác vẫn không có sóng "sao tự nhiên không có sóng điện thoại vậy".

--------------The end chap 5.--------------
Chap lần này là cuộc gặp gỡ của couple chính (Tú_ Nhi) và tiếp theo sẽ là cuộc gặp gỡ của couple phụ (Pu_ Hyung), mong mọi người đón đọc.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top