Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Seulgi mấy ngày sau đó tìm đến người giám hộ của Eui Jin để làm thủ tục nhận nuôi con bé. Sau khoản một tuần thì mọi thứ cũng hoàn thành, Eui Jin rất vui, con bé rất thích Seulgi.

_Eui Jin à appa đến rồi đây, hôm nay con có ngoan không?- Seulgi mua rất nhiều gấu bông mang đến cho Eui Jin.

_Appa!- thấy Seulgi đến Eui Jin vui mừng nhảy cẩn lên

_Eui Jin đoán xem hôm nay appa sẽ đưa con đi đâu?

Eui Jin giương hai mắt to tròn nhìn Seulgi lắc đầu....

_Hôm nay appa sẽ chuyển Eui Jin sang phòng tốt hơn, phòng con nằm cạnh phòng cô Jisoo đấy...con có thích không?- Seulgi bế Eui Jin trên tay đung đưa.

_Dạ thích, vậy là ngày nào cũng có người chơi với con....

_Uhm bây giờ đi thôi.....

--------------------------------------------------------------

Seulgi bế con bé vào phòng, mọi người đã chờ sẵn, làm cho con bé vô cùng bất ngờ.

_Eui Jin đây là quà của appa Soo và cô Jen ....- Jisoo giơ ra trước mặt Eui Jin một con gấu bông, Jen cũng đứng bên cạnh cô.

_Còn đây là kẹo để dành sau khi con uống thuốc nha - Lisa bước đến đưa cho Eui Jin một hộp kẹo nhỏ bằng thủy tinh.

_Eui Jin có thích búp bê không ? Cái này là của appa Byul cho con đó.....-Moonbyul mang cái hộp búp bê đưa cho Eui Jin

_Eui Jin a~~~~~ Mấy bộ đồ của bệnh viện này không có đẹp gì hết, mấy cái bộ đồ này là do umma thiết kế nha, rất thoải mái, umma đã hỏi bác sĩ rồi có thể mặc được....- rồi xong ha, ai cũng lắc đầu khi tới phiên Yongsun. Cô tặng Eui Jin đến những 5 bộ pijama mà bộ nào cũng màu hồng.

_Eui Jin cảm ơn mọi người......nhưng mà.....quà của appa đâu ạ?- Eui Jin quay sang Seulgi giương hai mắt to tròn.....

_Ừ thì.......để mai appa mua cho Eui Jin nha.....

Eui Jin lắc đầu mắt đỏ hoe nhìn Seulgi mặt phụng phịu không nói gì. Con bé chỉ mới 5t. Seulgi phải làm đủ mọi cách cho Eui Jin nín hết nhảy đến hát khiến cả đám bật cười.

------------------------------------------

Xong việc nhận nuôi Eui Jin, Soona bắt tay vào việc đánh đổ cả một Im thị...

Mặc dù đang lung lay, nội bộ không đồng nhất nhưng Im thị vẫn là một tập đoàn lớn, vô cùng khó xơi, huống chi đánh đổ nó, chưa kể sau lưng còn có con cáo già Im YoonChul....

Jisoo thông minh, tinh ý, nắm vững mọi kiến thức, mưu lượt cao, song bên cạnh còn có Choi Seulgi xuất chúng....nhưng lần này nhằm vào mục địch hạ gục Im thị cũng phải tốn thật nhiều công sức đây....

Jisoo mỗi ngày đều nghe theo lời Jen ăn uống, nghỉ ngơi đầy đủ, dần dần bệnh tình Jisoo cũng nằm trong tầm kiểm soát, không còn những cơn đau bất chợt đến tái mặt....Sức khỏe Jisoo hồi phục, nhờ Jen chăm sóc kĩ mà Jisoo lên được thêm vài kí ( cái này là mong ước của cả hai au ).

BẠN CŨNG SẼ THÍCH





























_Hi, chào unnie, lâu quá không gặp....-Jisoo đang nói chuyện điện thoại với ai đó.

_Dạ, em cần gặp unnie, 30' nữa ở chỗ cũ nhé, bye unnie-tắt điện thoại.

Hiện tại trên người Jisoo không còn là bộ quần áo bệnh nhân màu xanh quen thuộc của bệnh viện mà thay vào đó là chiếc quần jean xanh kết hợp với áo T-shirt bỏ lửng, đơn giản nhưng vẫn tôn lên đường cong hấp dẫn của Jisoo.

Chiếc mũ lưỡi trai che mất một nửa gương mặt thiên thần vốn có của Jisoo.

Jisoo đã không còn bị canh giữ gắt gao như trước, hiện giờ cô có thể ung dung ra ngoài như thế này cũng nhờ 1 phần công lao to lớn của Jen đã cho cô biết cả Jen và Lisa sẽ có 1 ca phẫu thuật khó, dự kéo dài khá lâu. Jisoo nhân cơ hội này mà chuồn ra ngoài thật nhanh, cô chỉ cần 2h là được rồi.

Bắt 1 chiếc taxi để đi đến chỗ hẹn...

Nơi đây, gió từng cơn lạnh buốt thôi qua, tuyết rơi mỗi lúc một nhiều...

_Xin lỗi đã để unnie chờ lâu!-Jisoo vừa mới tới chỗ hẹn.

Nơi đây, một cô gái xinh đẹp không kém đang đợi sẵn...

_Nhóc con, lâu không gặp, em sao rồi?- cô gái đó đứng dậy, vỗ vai Jisoo.

_Dạ, em rất khỏe, unnie cũng vậy chứ ạ?- cả hai cùng ngồi xuống một mõm đá gần đó.

_Unnie cũng vậy....- cô gái đó mỉm cười.

_Thật vất vả cho unnie, unnie chịu khổ vì em nhiều quá, em làm sao đền hết cho unnie được đây-Jisoo cười xòa.

_Gì chứ? Lúc trước unnie đã nói rồi còn gì? Còn nói nữa là unnie giận em đấy...-cô gái đó vờ giận.

_Được, được rồi...em không nói nữa, hôm nay em hẹn unnie ra đây, em có chuyện muốn nhờ unnie ạ-Jisoo vào đề.

_Aigoo...cái con bé này, có gì thì cứ nói đi, còn bày đặc nhờ vã nữa chứ.

_Dạ....unnie, unnie có thể.....

_Um..unnie hiểu rồi, em yên tâm - sau cuộc nói chuyện, cô gái đó gật đầu.

_Em cảm ơn unnie, gặp lại unnie một ngày không xa ở JJ - cả hai đứng dậy.

_Um...unnie cũng mong vậy, giữ gìn sức khỏe đấy, unnie đi trước - cô gái đó nói rồi cũng bước đi.

Jisoo vẫn đứng đó, nơi không gian bao la, giang tay đón nhận những cơn gió, mặc dù rất lạnh nhưng Jisoo lại cảm thấy rất thích thú.

Cô gái đó, người mà Jisoo nhờ vã, người mà Jisoo nợ rất nhiều....món nợ tình yêu...nhớ ngày đó tại nơi này, cô đã lạnh lùng từ chối tình cảm của cô gái đó, nhưng người đó không những không giận hay căm ghét cô mà còn tình nguyện vì cô mà làm mọi việc....

( YoonRa : sao anh nhà được nhiều người yêu thế nhỉ? )

Im Jisoo cô thật là may mắn quá....

Ngay sau đó Jisoo cũng nhanh chóng trở lại bệnh viện, việc cô ra ngoài không một ai biết cả....

----------------------------------------------------------

Trên đường một chiếc Porsche Boxster màu đen mui trần đang lao đi như một con hắc mã, người ngồi trên xe cũng không kém phần thu hút, Lisa mặc áo thun trắng tay ngắn, quần Jean đen, đẹo một cái kính mát màu đen, khác hẳng với hình tượng trưởng khoa mà mọi người thường thấy.

Xe dừng lại trước một ngôi biệt thự trắng nhỏ theo phong cách châu Âu, Lisa bước xuống xe đến nhấn chuông.

"Ding dong ding dong~~~~"

Ngay lập tức cửa mở ra, trước mặt Lisa là một Seohuyn trong sáng và thánh thiện, Seohuyn hôm nay mặc một chiếc váy màu hồng nhạt.

_Chào Yul...

_Chào em Hyunie....

_Yul vào nhà đi ạ....

Bên trong nội thất được chính tay ông Seo chọn, mọi thứ đều mang một phong thái cỗ kính, tông chủ đạo là màu trắng và nâu gỗ....

Seohuyn dẫn Lisa lên phòng ông Seo...

_Con chào bác, con là Kwon Lisa, rất vui được gặp bác!- Lisa lễ phép cúi chào.

_Uhm chào con, con là bác sĩ mà Chaeng hay nhắc tới đó hả? Con bé kể với ta rất nhiều về con đó - ông Seo cười

_Dạ con không dám, vậy giờ con kiểm tra cho bác nhé!- Lisa đi lại gần giường mở túi xách ra lấy dụng cụ...

Lisa kiểm tra mọi thứ rất kĩ càng, sức khỏe ông Seo cũng không có gì nghiêm trọng do chăm sóc cơ thể tốt.( trời con gái ông ấy là ai chứ? Là Seo Joo Huyn đó người luôn nghiêm khắc với sức khỏe..)

_Dạ Sức khỏe của bác rất ổn định đó ạ, các chứng cao huyết áp là do tuổi cao thôi, chỉ cần dùng thuốc đúng giờ và rèn luyện sức khỏe thì sẽ không sao đâu ạ!- Lisa ân cần giải thích cho ông Seo, còn ông ấy chỉ khẽ nhìn sang con gái rồi nhìn Lisa mỉm cười gật gù.

_Uhm, cảm ơn cháu, ở lại ăn cơm với gia đình ta nhé?!

_Dạ.....dạ....-Lisa có vẻ hơi ngại, cô định chỉ đến khám cho ông Seo rồi về.

_Appa em nói đúng đấy ạ, Yul ở lại dùng cơm nha

_Uhm.. -Lisa cười gãi gãi đầu.

Bữa cơm tối diễn ra rất vui vẻ với những câu chuyện cười của ông Seo, ông là người rất tinh ý, nhìn qua biểu hiện của con gái ông cũng thừa biết Seohuyn đang thích Lisa, ông cảm thấy Lisa là một người tốt, biết quan tâm chăm sóc người khác, lại ân cần chu đáo trong mọi việc nên ông cảm thấy rất yên tâm.

Sau bữa cơm ông Seo lên phòng nghỉ ngơi còn mỗi Yulhuyn ở lại, cả hai đang ngồi ở phòng khách xem tin tức và ăn tráng miệng.

"Chúng tôi xin thông báo với người dân thành phố, tối nay sẽ có một cơn bão đi ngang thành phố mong mọi người cẩn thận khi ra ngoài...."

_Như vậy thì nguy hiểm lắm hay Yul ở lại qua đêm nay đi!- Seohuyn sau khi nghe tin tức liền quay sang Lisa ngồi kế bên.

_Như vậy có phiền em và bác Seo không?

_Không sao đâu, bây giờ mà về thì rất nguy hiểm đó, Yul ở lại đây đi nha, em sẽ nhờ cô giúp việc dọn phòng cho Yul...

_Uhm, chắc phải vậy rồi, phiền em vậy - Lisa gật đầu cười với Seohuyn

_Không có phiền đâu mà - Seohuyn cười rất thoải mái với Lisa, cô cũng không hiểu sao mình lại vui vậy khi nghe Lisa ở lại.

Đêm hôm đó quả thật bão rất lớn, cây cối bị gió quật ngã chắn cả một đoạn đường gây ra nhiều vụ tai nạn, mưa cứ ầm ầm đổ xuống đường như thác, khiến một số nơi đât thấp bị ngập lúng khá nặng, Lisa cảm thấy thật may mắn khi nghe lời Seohuyn ở lại qua đêm.

Phòng Lisa được dọn cạnh phòng Seohuyn, Lisa vì lạ chỗ nên không thể ngủ được hơn nữa mưa to gió lớn, sấm chớp cứ thay phiên nhau mà đánh ầm ầm, Lisa nay đã khó ngủ lại càng thêm sợ, cô tuy là người lạnh lùng nghiêm khắc nhưng bên trong lại có mắc chứng sợ bóng tối, đèn trong phòng Lisa lúc nào cũng bật ngay cả khi cô đã ngủ sâu.

" phụt "

Cơn bão quá lớn đã làm đứt đường dây điện. Mọi thứ xung quanh Lisa chìm trong bóng tối, cô bắt đầu cảm thấy hoảng loạng, mồ hôi nhễ nhại, Lisa co người vào chăn nhắm chặt mắt cả cơ thể cứ run bần bật, hai hàm răng va vào nhau tạo thành âm thanh khó nghe...

" cạch "

Seohuyn cầm đèn pin đi vào như vị cứu tinh của Lisa, trong phút chốc Lisa đã ôm gọn vòng eo thon thả của Seohuyn núp sau lưng cô, Seohuyn cũng rất ngỡ ngàng trước hành động đó, nhưng cũng nhanh chóng trấn an Lisa.

Seohuyn thắp nến đặc khắp phòng, Lisa vẫn ôm eo Seohuyn, cho đến khi ánh sáng đã đủ để khiến cô trở nên bình tĩnh lại, lúc này Lisa chợt nhận ra tay mình đang đặt ở eo Seohuyn, hành động này khiến cả hai đỏ mặt vội buông ra.

_Yul....yul xin lỗi....- Lisa mặt đỏ bừng bừng

_Không....không..có gì - Seohuyn cũng chẳng kém.

Không khí trong phòng lúc này khá yên lặng, Seohuyn đã phá vỡ nó bằng cách mở lời trước.

_Yul mắc chứng sợ bóng tối hả?

_Uhm, là do lúc nhỏ ba mẹ Yul ly hôn bỏ mặc Yul một mình ở nhà, đêm đó cũng có bão, trong phòng rất tối và bị khóa ngoài, Yul chỉ có một mình thật sự rất hoảng sợ cứ kêu khóc suốt nhưng chẳng ai đến cả, Yul thật sự đã khóc suốt cả một đêm đến sáng thì ngất đi, kể từ ngày hôm đó Yul rất sợ bóng tối.

_Yul đừng buồn nữa...- Seohuyn an ủi Lisa

_Không sao Yul quen rồi...hihihi- Lisa cười xoa đầu Seohuyn làm mặt cô đỏ lên, Seohuyn liền quay sang hướng khác che đi khuôn mặt của mình.

_Chaeng này.....

_Dạ...

_Yul không biết cảm giác đó là gì nữa, mỗi khi Yul thấy em cười.....cảm giác rất lạ, khác với lúc trước khi Yul yêu Soo....

_Là sao ạ?- Seohuyn vẫn ngơ ra

_Yul không biết nữa, có lẽ hơi nhanh nhưng Yul có cảm giác mình đang yêu lần nữa, nhưng lần này lại là em Chaeng - Lisa hướng ánh mắt về phía Seohuyn

_Em....em....không biết nữa, em cũng cảm thấy rất lạ mỗi khi ở cạnh Yul...- Seohuyn vẫn còn cảm thấy ngượng ngùng.

_Chaeng này, Yul yêu em.....có lẽ nó quá nhanh nhưng Yul biết mình đã yêu em mất rồi....-Lisa nắm lấy tay Seohuyn

_Yul.....- Seohuyn không thể tin vào tai mình nữa, Lisa đang tỏ tình với cô, lời nói rất chân thành.

_Em đồng ý làm bạn gái Yul chứ?

_Em..đồng..ý!- Seohuyn gật đầu nói khẽ.

_Cảm ơn em Hyunie, Yul nhất định sẽ không để em phải buồn đâu, Yul nhất định sẽ bảo vệ em.....

Lisa chủ động tiến tới kề sát mặt Seohuyn, môi cả hai đang ở rất gần nhau, Seohuyn nhắm mắt lại chờ đợi nụ hôn đầu tiên và rồi.....

"ĐÙNG ĐÙNG ~~~~"

Tiếng sét đánh xé tan cả bầu trời âm u, kéo theo đó là tiếng la thất thanh của Lisa...

_Á~~~~~Chaeng.....- Lisa giật mình ôm chầm lấy Seohuyn khiến cô bật cười tách Lisa ra.

_Thế này mà đòi bảo vệ em hả?

_Ừ thì......- Lisa chỉ biết cười khổ gãi đầu....

Đêm hôm đó hai người từng bị từ chối trong tình yêu đã đến với nhau, cả hai có lẽ đã trao nhau những lời nói, ánh mắt trân thành nhất từ trái tim đã một lần tổn thương.

--------------------------------------------------------------------

Sức khỏe Jisoo nhanh chóng hồi phục nhờ sự chăm sóc tận tình, chu đáo của Jen....

Từ hôm qua tới giờ Jisoo vẫn cười te toét cả lên...

Ra là ngày mai con Nai nhỏ được xuất viện, bệnh tim đã ổn định, sức khỏe đã tốt hơn trước nhiều...

"Cạch"

Jen bước vào phòng với một nụ cười rất tươi....

_Soo....

_Um, em-Jisoo đang loay hoay với đống quần áo của mình.

_Để em giúp Soo-Jen tiến lại nơi Jisoo.

_Không cần đâu em, cũng sắp xong rồi, lát Soo đến đón Soo, em yên tâm làm việc nha-Jisoo đặt túi xách nơi đầu giường, việc thu dọn mọi thứ xem như hoàn tất.

_Soo ah~

Jen kéo tay Jisoo lại, cả hai cùng ngồi nơi mép giường, đôi tay cũng không hề buôn ra....

_Bệnh của Soo chỉ mới khỏi thôi, Soo nên nghỉ ngơi nhiều, đừng làm việc vội quá, Yongsun nói cty cũng không nhiều việc lắm-Jennie ân cần nói, trong mắt chứa đầy sự yêu thương.

_Um, Soo biết rồi, con mèo ngốc nhà em lại lo xa nữa rồi, em làm việc cũng nhớ giữ gìn sức khỏe, không được bỏ bữa đó....-Jisoo kéo Jen ngồi tựa vào lòng ngực mình.

_Em có nghe không Jen, trái tim Soo đang đập từng nhịp là vì em đấy, hãy bên cạnh Soo mãi mãi, nó không chịu được khi thấy em đau ốm đâu.....ah...mà....-Jisoo bỗng lấp lững.

_Mà gì Soo? Soo đau ở đâu ah?- Jennie ngóc đầu dậy, gương mặt trở nên lo lắng.

_Không. không phải, Soo chỉ muốn nói là....em chuẩn bị về làm Kim phu nhân của Soo đi thôi-nụ cười cá sấu có dịp được phô bày.

_Gì chứ? Có ai bảo lấy Soo đâu mà Kim phu nhân này nọ chứ...-tuy nói vậy thôi nhưng gương mặt của Jennie cũng đỏ gấc lên vì ngại.

_ÔI, vợ Soo dễ thương thật...

"Chụt"

Một nụ hôn yêu thương hòa với sự tinh nghịch đặt lên đôi má đang đỏ lên vì ngại của ai kia....

_Soo này, kì quá ah- Jennie đánh yêu, trong khi con người kia thì chỉ biết ngồi cười nham nhỡ.

------------------------

Kế hoạch đánh đổ Kim thị đang từng bước được hoàn thành, Seulgi tuy bận bịu với việc chăm con nhưng các công việc được giao thì luôn hoàn thành xuất sắc...

Vừa xuất viện Jisoo đã lao ngay vào công việc, hiện tại đây là thởi cơ rất tốt để đánh đổ con rồng Kim thị....

Tập đoàn Kim thị:

_Dạ thưa chủ tịch, dự án ở khu GangNam đã bị bên JJ giành mất ạ-một người tuổi đã ngoài bốn mươi hớt hãi chạy vào báo.

_Cái gì, tại sao lại như vậy?-Kim YoonChul cơ hồ muốn bật khỏi ghế.

_Vẫn chưa biết được chính xác tại sao...-người đó e dè nói.

_ Kim Jisoo, cô muốn thế nào đây, muốn đấu với ta đến cùng chứ gì,thật là non nớt....- Kim Yoonchul cười nửa miệng.

_Cậu ra ngoài đi, tôi sẽ xử lí mọi chuyện, ah gọi giám đốc Lee vào gặp tôi- Kim YoonChul phẩy tay, quay ghế nhìn xa xăm nơi cửa kính.

"Cốc...cốc"

_Dạ, chủ tịch gọi tôi-một người con gái bước vào.

_Uhm, cô ngồi xuống đó đi, trong cty tôi tin tưởng cô nhất?-thanh âm cuộc nói chuyện bỗng nhỏ lại.

_Vâng, cảm ơn chủ tịch tín nhiệm...

_Tốt, cô chuẩn bị các tài liệu cho tôi, đại hội cổ đông định kì sắp diễn ra rồi, lần này chiếc ghế chủ tịch này tôi vẫn muốn ngồi, nhưng chắc sẽ không có ai giành lại tôi đâu...hahaha.

_Dạ, vậy tôi đi chuẩn bị đây, xin phép chủ tịch...

Đại hội cổ đông ở Im thị 5 năm mới tổ chức 1 lần, những người nắm trong tay số cổ phần nhiều hơn, người đó được giữ chức vị cao nhất trong Im thị...

-----------------------------

Ngày hợp cổ đông...

Hiện tại Kim YoonChul nắm 40% cổ phần Kim thị, là người có số cổ phần cao nhất....

_Như mọi người đã biết, chủ tịch Kim có số cổ phần cao nhất nên chức chủ tịch vẫn do chủ tịch Kim nắm giữ, mọi người có ý kiến gì không?- Kang SooRa, người theo đuôi Kim YoonChul lên tiếng...

Kim YoonChul thì ngồi đó mà mỉm cười, trong bụng rất đắc thắng...

_Tôi phản đối.....- Jisoo bước vào phong thái đĩnh đạc, vest đen không ravat....

Tất cả mọi người trong phòng hợp đều quay lại nhìn ra nơi phía chính...

"Ngày hôm nay, tôi sẽ cho ông biết đau khổ là như thế nào..."-Jisoo pov

_Mày lấy tư cách gì mà phản đối?- Kim YoonChul bật khỏi ghế khi nhìn thấy Jisoo

_Lấy tư cách là chủ tịch tương lai của Kim thị.....

_Nực cười, mày chắc là có vấn đề về thần kinh rồi nhỉ! Bảo vệ đâu, mau đuổi người này ra ngoài cho tôi....

_Người phải ra ngoài là ông đấy...KIM YOONCHUL- Jisoo nhấn mạnh từng chữ.

_Cái gì?

_Chủ tịch Kim...ah không phải gọi là Kim YoonChul chứ, ông đang ngồi trên ghế của tôi đó-Jisoo tiến lại gần chỗ ngồi của Kim YoonChul.

_Mày nói cái gì?

_Tôi nói ông không nghe ah, tôi là chủ tịch mới của Im thị, ông đang ngồi trên ghế của tôi, mời ông đứng dậy và ra khỏi đây ngay, hay ông muốn có người hộ tống hả...-Jisoo nhếch mép, con người hoàn toàn khác hẵn.

_Mày.....mày......

_Đúng đó thưa ông Kim.....cô Kim Jisoo đây có số cổ phần trong Im thị là 55%, là người có số cổ phần cao nhất vì thế chiếc ghế chủ tịch Im thị là của cô Im đây....-giám đốc Lee lên tiếng.

_Cô... Kim Jisoo sao lại...- Kim Yoonchul ngỡ ngàng,

_Sao trăng gì? Ông không nghe thấy gì ah, nhanh ra khỏi đây cho tôi, tôi không muốn nhắc lại lần nào nữa đâu-ngữ điệu lạnh lùng của Jisoo như muốn đóng băng mọi thứ.

Kim Yoonchul như người từ trên trời rơi xuống, mọi chuyện như ác mộng đối với ông, tại sao mọi chuyện lại như thế này chứ....lần đầu tiên ông bị sỉ nhục như vậy, từng đường gân xanh nổi lên cho thấy sự tức giận đang bị đồn né, gương mặt đỏ bừng...

" Kim Yoonchul, ông không ngờ mình cũng có ngày này phải không, đó tất cả là do một tay ông gây ra, mọi chuyện ông gây ra với tuổi thơ của tôi, tôi bắt ông trả lại gấp đôi và nhiều hơn thế nữa...."-Jisoo thì thầm vào tai Kim Yoonchul khi ông ta bước qua ngang Jisoo.

Những câu nói của Jisoo làm đôi mắt mờ đục và hằn nhiếu vệt gân máu mở to ra, vẻ kinh ngạc hiện rõ qua từng biểu cảm của gương mặt...

Phòng hợp lại trở về với vẻ nghiêm túc vốn có của nó....

Jisoo chính thức xác nhập Im thị vào JJ vì không muốn các nhân viên bị mất việc...

Kim Yoonchul giờ đây nhìn thật thảm hại, những con chó theo đuôi giờ đây không còn 1 ai....

"Chuyện quá khứ, ngày xưa mà Kim Jisoo nói là cái gì chứ? Mình đã từng gặp nó trước đây sao?"


Nhưng nỗi căm tức lại lấn át những suy nghĩ đó của ông, cái bản tính độc địa và gian ác của ông đã ăn mất cái gọi là nhân cách của một con người:

" Kim Jisoo,những gì mày làm với tao hôm nay, nỗi nhục này tao sẽ bắt mày trả lại, không chỉ với mày mà còn cả...."- ra đi trong nỗi căm hận tột cùng, Kim Yoonchul lừng danh nay trắng tay, như một gã ăn mày đầu đường xó chợ.

------------------------------------------

Jisoo có thể thở phào nhẹ nhõm, trả thù Kim Yoonchul, Jisoo như trút dc những hòn đá tảng mà bấy lâu đè nặng trên trái tim nhỏ bé của cô....

Cô đang ngồi trong phòng chủ tịch của Kim thị, uy nghi, tráng lệ, nơi này từng là nơi làm việc của Kim Yoonchul người đã khiến umma cô chết vì bệnh tim người đã đuổi con gái bé bỏng mới tròn một tuổi của mình ra đường, và không hề hay biết rằng vợ mình đang mang thai,...

_Alo....Jen ah, là Soo đây, Soo biết em đang có một ca phẫu thuận nên để lại lời nhắn....

_Tối nay Soo muốn gặp em....

_Soo sẽ gửi địa chỉ cho em sau, Soo có bất ngờ dành cho em đấy, làm việc tốt nhé tình yêu của Soo, yêu em....

Kết thúc cuộc gọi với Jen....Soo lấy áo khoát để ra ngoài...

_Hi..Joohyun unnie,vất vả rồi ạ, sau này em mời unnie một bữa hoành tránh nhé, em có việc ra ngoài, bye unnie- nói xong Jisoo hớn hở, vừa đi vừa xoay chìa khóa trong tay.

_Yaa...em đứng lại cho unnie, đã bảo bao nhiêu lần gọi là Irene cơ mà, gặp lại biết tay unnie- tuy nói vậy thôi chứ Irene vẫn nở nụ cười rất tươi.

----------------------------------------------

Bệnh viện đại học quốc gia Seoul..

Jennie vừa mới hoàn thành xuất sắc ca phẫn thuật, mặc dù khá mệt nhưng trên gương mặt cô phản phất cái gì đó gọi là hài lòng....

Sao không...cô vừa cứu được một sinh mạng đấy....không vui sao được...

Nụ cười mỉm nay được thay bằng một nụ cười khác, tươi hơn, ngọt hơn....gì nhỉ...gì nhỉ?

_ Jennie Kim...?

_A...trưởng khoa, hôm nay trưởng khoa trực thay em một bữa có được không ạ, em có việc gấp phải đi..nha...nha..nha....trưởng khoa - Jennie vừa thấy Lisa thì nũng nịu, cầm tay Lisa mà đung đưa qua lại, mặt cún còn, nhìn yêu chết được.( Jen dạo này gan to ghê ha )

_Ơ...

_Được phải không trưởng khoa, cảm ơn trưởng khoa - Jennie nhìn Lisa với ánh mắt mong đợi.

_Không được, hôm nay tôi có hẹn với Chaeng rồi, không thể hủy được đâu - Lisa lắc đầu, phủ nhận.

_Này hai người đang nói gì thế?- thế thân đã tới...

Cả Lisa và Jen đều chuyển ánh mắt về phía Moonbyul, nở một nụ cười hết sức thân thiện....

......

_Trời ơi tui cũng muốn về nhà với vợ mà - LiJen bỏ đi để lại một mình Moonbyul ngồi thầm gào thét trong lòng...

"Cơ mà gọi cô ấy đến đây cũng được nhỉ dù sao thì mình cũng có phòng riêng mà hehehe..."-Moonbyul trưng bộ mặt nham nhở rồi lấy điện thoại gọi cho Yongsun....

----------------------------------------------

Jennie đã phải bỏ ra cả mấy tiếng đồng hồ để hóa thân thành công chúa đến bên hoàng tử họ Kim....

.....

_Bác ơi, cho cháu đến địa chỉ này đi, cảm ơn ạ...- Jennie hớn hở bước vào taxi.

_Um...được rồi-người tài xế kéo sụp mũ để che đi gương mặt mình, bờ môi nhếch lên nụ cười nửa miệng....

.

.

.

.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top