Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau ngày Kỳ Duyên tỏ tình đó , hai người đã có một tuần lễ không thấy mặt . Minh Triệu không biết phải đối mặt với Kỳ Duyên như thế nào mà Kỳ Duyên cũng không đi tìm Minh Triệu . Nhưng một tuần lễ cũng đủ để Minh Triệu tỉnh táo lại , suy nghĩ thật kỹ nên làm sao , chính nàng cũng hết sức rõ ràng , sẽ không bởi vì chuyện này mà xa lạ với Kỳ Duyên . Minh Triệu quyết định tìm Kỳ Duyên nói chuyện rõ ràng .

Phòng học

" Minh Tú , tan giờ học cùng mình đi uống rượu đi "

Nguyễn Minh Tú đang ăn trộm đồ ăn của Kỳ Duyên một chút

" Thất tình ? "

" Không phải , chẳng qua là không muốn về nhà , không muốn ở một mình "

" Không được rồi , Ánh Quỳnh cô ấy nhất định sẽ kiểm tra mình , nếu như để cô ấy biết mình dẫn cậu đi uống rượu , mình nhất định sẽ chết không toàn thây "

Minh Tú vừa nói vừa tỏ vẻ sợ hãi .

" Không có tình nghĩa "

" Mình vẫn luôn là người không có tình nghĩa , cậu cũng nên quen đi "

Minh Tú vừa dứt lời , tiếng chuông tan học vang lên . Cô vội vàng thu xếp đồ đạc của mình , sau đó " bye " một tiếng liền chạy , vừa chạy còn vừa kêu

" Kỳ Duyên , mình phải đi tìm Ánh Quỳnh , cậu coi như cho tới bây giờ không biết mình , hẹn cậu kiếp sau chúng mình yêu nhau đi , bye "

" Này , Nguyễn Minh Tú , nếu như kiếp sau tôi là người không bình thường , cậu là tàn phế chúng ta liền yêu nhau "

Lần nào Kỳ Duyên cũng sẽ bị Minh Tú làm cho đầu bốc khói , không nên gọi Nguyễn Minh Tú , gọi Nguyễn diễn viên mới đúng ...

Kỳ Duyên từ từ dọn dẹp đồ đạc của mình , thở dài , cùng Minh Tú một chỗ sẽ rất náo nhiệt , rất vui , sẽ để cho mình tạm thời quên đi rất nhiều chuyện . Nhưng ... hậu di chính là , ồn ào đi qua yên tĩnh trở về , cảm giác cô đơn so với trước sẽ phải tăng gấp mười trăm lần .

Kỳ Duyên thu thập xong , mới vừa đu ra phòng học liền nhìn thấy Minh Triệu đang đi tới phía mình , nhất thời đứng yên tại chỗ ...

" Kỳ Duyên , chúng ta nói chuyện một chút đi "

Minh Triệu nhìn sắc mặt có chút tái nhợt của Kỳ Duyên , cảm giác được sự cô đơn toả ra được trên người của cô ấy . Muốn ôm Kỳ Duyên vào lòng nhưng lại cói kìm nén , bởi vì nàng biết , bây giờ hai người không thể thân mật như trước nữa .

" Uh "

Kỳ Duyên lấy lại tinh thần , căng thẳng đến nỗi chỉ phát ra một tiếng trả lời từ cổ họng .

Sân thượng ...

" Kỳ Duyên , chúng ta ... có thể giống như trước kia hay không , coi như không có chuyện gì xảy ra ? "

Minh Triệu thận trọng mở miệng , nàng cố gắng để cho lời nói của mình không làm tổn thương đến Kỳ Duyên .

" Được "

Minh Triệu hoàn toàn không nghĩ tới Kỳ Duyên đáp ứng ngay lập tức , một cảm giác mất mác tràn ngập trong lòng . Không lẽ Kỳ Duyên chỉ nhất thời tuỳ hứng , bây giờ tỉnh táo cho nên mới phát hiện rằng không thích mình sao ?

Cái này nhất thời để cho Minh Triệu không biết nói tiếp theo như thế nào ...

" Bé rất yêu Anh Thục , loại tình yêu đó đúng không ? "

Bị Kỳ Duyên nói trúng tâm sự , Minh Triệu có chút luống cuống , nói chuyện cũng có chút cà lăm .

" Không có ... Không có , đừng có nói đùa , cái này không phải chuyện để đùa . "

" Là đù giỡn hay sao , Minh Triệu , Gấu biết ! Anh Thục không biết , nhưng mà Gấu thì biết ... "

Ánh mắt Kỳ Duyên nhìn khiến nàng nói dối không được .

" Phải , có thể Gấu sẽ cản thấy Bé biến thái , nhưng mà ... Bé chính là yêu em ấy , cũng mong Gấu nhông nên nói cho em ấy biết , Bé chỉ muốn giống như bây giờ , yên lặng yêu em ấy là tốt rồi "

" Sao Gấu có thề cảm thấy Bé biến thái đây , thật hâm mộ ... có thể có được tình yêu của Bé ... Cho nên , ban đầu Bé là bởi vì Gấu có dáng dấp giống Anh Thục mới nguyện ý để cho Gấu tiếp cận đúng không ? "

Mặc dù Kỳ Duyên biết câu trả lời , nhưng vẫn mong đợi , mong đợi Minh Triệu có thể phủ nhận điều đó .

" Ngay từ đầu là như vậy không sai , nhưng mà ... "

" Được rồi , Bé không cần nói , Gấu cũng biết ... đúng rồi , Gấu còn có hẹn không thể cùng Bé về nhà "

" Kỳ Duyên ... "

" Không phải Bé muốn nói giống như trước kia sao , Gấu không sao "

" Vậy cũng tốt , Gấu đi đi , Bé sẽ về nhà một mình "

" Bé phải cẩn thận trên đường "

" Biết rồi , Gấu cũng vậy "

Nhìn theo bóng lưng Kỳ Duyên , Minh Triệu vẫn chưa lấy lại được bình tĩnh cho đến khi không nhìn thấy Kỳ Duyên nữa .

Cự tuyệt Kỳ Duyên , vì sao trong lòng mình lại thấy đau ... là làm sai rồi sao ?

Quán cafe TD

Giống như những ngày trước kia , Kỳ Duyên vẫn thường xuyên cùng mình ở một chỗ , chẳng qua là ... Minh Triệu cảm giác được giữa hai người có khoảng cách nào đó .

" Không phải là hẹn Kỳ Duyên sao ? Sao lâu rồi vẫn chưa thấy tới ? Chị cũng ăn tới bốn món rồi " - Minh Tú lau khoé miệng một cái , hờ hững nói ...

" Nguyễn Minh Tú , ăn đồ ăn của chị đi , đừng có ở đó giận dỗi này nọ " - nói chuyện là Ánh Quỳnh

" Vợ , em lại mắng chị "

" Mắng không được sao ? "

" Được , tất nhiên là được , em mắng chị đều được hết "

Minh Tú cười rạng rỡ gật đầu lia lịa .

" Tôi nói hai người nhanh chóng được lên báo ngày mai với tít [ Hai học sinh bị hành hung ở ngoài đường ] "

" Á ... "

Nữ vương buông lời , nữ vương uy hiếp người ...

Ánh Quỳnh thức thời im lặng , nhưng mà Minh Tú còn sống chết không hiểu liền thông minh mở miệng .

" Minh Triệu , hai người kia là ai , chúng ta quen biết sao ? "

Ánh Quỳnh nhìn Minh Tú ngốc nghếch đến cực hạn nói

" Hai người đáng chết , một người là Đồng Ánh Quỳnh , một người tên là Nguyễn Minh Tú , sau đó người hành hung là Phạm Đình Minh Triệu "

Minh Tú cuối cùng cũng hiểu , nuốt nước miếng một cái .

" Á , Minh Triệu thật thích nói giỡn "

" Tôi không có giỡn "

Trong lúc ba người đang cải vã , Kỳ Duyên đi tới cùng một người phía sau lưng . Là nữ sinh khoá dưới tỏ tình cùng cô .

" Đây là Trần Tiểu Vy , bạn gái của em "

Minh Triệu vẫn còn suy đoán quan hệ của hai người thì lời nói của Kỳ Duyên cho nàng một cái bất ngờ .

Tiếu Vy khom người chào mọi người .

" Cái gì ? "

Phản ứng của Minh Tú có chút hoảng hốt , hơn nữa còn cùng Ánh Quỳnh đồng thời nhìn về phía Minh Triệu , là bạn tốt của Kỳ Duyên , sao lại không biết Kỳ Duyên yêu Minh Triệu muốn chết .

Không khí đột nhiên liền trở nên có chút khác thường .

" Sao Gấu lại đột nhiên có bạn gái ? "

Minh Triệu đánh vỡ lúng túng mở miệng hỏi .

" Tình yêu không phải là để cho người ta không kịp ứng phó sao , hai người yêu nhau , dĩ nhiên phải bên cạnh nhau "

Kỳ Duyên liếc mắt nhìn Tiểu Vy , mỉm cười nắm lấy tay Tiểu Vy . Mà điều này khiến trong mắt Minh Triệu có chút khó chịu . Đối với việc phản ứng của mình không bình thường , Minh Triệu có chút hoảng hốt .

" Hy vọng sau này chị giúp đỡ em nhiều hơn , gọi em là Tiểu Vy được rồi "

Nói xong lại cung kính cúi người 90 độ chào ...

" Tiểu Vy thật là một cô bé lễ phép , Kỳ Duyên đã sớm có bạn gái như vậy sao ? Là sớm đã thầm mến sao ? "

Minh Tú quả nhiên là không hiểu chuyện , luôn là ở thời điểm khó chịu nói lời không thích hợp , điều này cũng có thể coi như là người ngốc đi ... Minh Tú vừa dứt lời , sắc mặt Minh Triệu trở nên trắng bệch ... Ánh Quỳnh không chút do dự dơ chân lên , mục tiêu nhắm thẳng vào chân của Minh Tú .

" Á aaaaaaa "

Minh Tú la lên thất thanh .

Kỳ Duyên nhìn cảnh này có chút không khống chế được , mở miệng nói .

" Mấy người đừng làm rộn , em còn muốn hẹn hò cùng Tiểu Vy , đi trước đây "

Kỳ Duyên không đợi mọi người đáp lại , kéo Tiểu Vy xoay người liền muốn rời đi . Tiểu Vy chỉ có thể vừa đi vừa nói lời từ biệt mấy người kia . Minh Triệu nhìn bóng lưng Kỳ Duyên đi mất , cảm giác khổ sở ngày càng mãnh liệt . Bởi vì cho tới bây giờ , nàng không muốn thấy Kỳ Duyên xuất hiện ở trước mặt mình cũng nữ nhân khác . Chưa từng nghĩ tới thời điểm ánh mắt Kỳ Duyên không còn chăm chú nhìn mình , vậy mình nên làm sao ?

Kỳ Duyên buông tay Tiểu Vy sau khi đã đi được một đoạn xa .

" Tôi đưa em về nhà "

" Chị Kỳ Duyên , như vậy có được không ? "

" Cái gì ? "

" Nếu như chị Minh Triệu cũng thích chị , chúng ta như vậy , chị ấy sẽ rất buồn "

" Chính là xác định Triệu không thích tôi nên mới làm như vậy , tôi không muốn Triệu bởi vì cự tuyệt tôi mà đau lòng , lại càng không muốn đồng tình ... sao tôi có thể để cho người mình yêu tổn thương , cũng giống như hành hạ chính mình ? "

" Cho nên chị tự hành hạ chính mình để thành toàn người khác ? "

" Mình bị thương tốt hơn để cho người mình thích bị thương ... sau này em có người thích sẽ hiểu được thôi "

" Chị Kỳ Duyên , chị thật tốt , chị Minh Triệu không thích thật đáng tiếc cho chị ấy "

" Đó là bởi vì Triệu thích người tốt hơn tôi "

Nói xong còn xoa xoa đầu Tiểu Vy .

Kỳ Duyên cùng Tiểu Vy vừa đi vừa nói , mặc dù là hai người cùng đi nhưng bóng lưng Kỳ Duyên thoạt nhìn rất cô đơn ... Bởi vì người có thể khiến mình hết cô đơn lại không có ở đây ...

End chap

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top