Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

10-11.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Nhìn các mẫu này mà xem. Chúng mô tả hiện trạng khá sát."

Cô Shinoda đẩy tập tài liệu lướt qua mặt quầy thủ thư. Tôi đón lấy. Mấy ngón tay run run trên trang bìa.

"Tôi giữ bản sao danh sách lớp 9-3 những năm qua trong đó. Hai mươi lăm năm, tính luôn cả năm 1974 cho đến đến năm nay. Tài liệu sắp xếp từ mới tới cũ theo trình tự từ trên xuống dưới."

Tôi vừa nghe vừa lật bìa ra.

Đúng như cô nói. Hai trang đầu là năm 1998 - nói cách khác, chính là danh sách lớp 9-3 hiện tại. Tên của cô Chủ nhiệm Bae và Phó Chủ nhiệm Yokoyama được viết trên cùng, bên dưới là danh sách của các học sinh.

Tên của tôi, Miyawaki Sakura, được viết ở dòng cuối cùng của trang hai. Vì tôi là học sinh chuyển trường, đến sau cùng. Còn có ...

Bên trái hai cái tên Takeuchi Miyu và Motomura Aoi lần lượt đều đánh một dấu X bằng mực đỏ. Ở chỗ trống bên phải tên và thông tin liên lạc của Takeuchi Miyu có dòng chữ "Ngày 26/05 - tai nạn ở trường" và "cùng ngày - mẹ (Minami) - tai nạn giao thông". Của Motomura Aoi thì là "Ngày 06/06 - bệnh". Bên cạnh tên của Sashihara Nako cũng có dòng chữ "Ngày 03/06 - chị gái (Rino) - tai nạn lao động".

"Hãy xem tờ của năm kia trước đã."

Năm ngoái là "năm không phát sinh". Hẳn đó là lý do cô bảo tôi xem tờ danh sách của năm kia. Tôi làm theo lời cô. Mở ra trang danh sách lớp năm 1996.

"Chắc các em đã nhận ra. Những cái tên đánh dấu X bên cạnh là những người qua đời năm đó. Còn có phần chú thích ngày và nguyên nhân cái chết. Cách ghi tương tự đối với những học sinh có thành viên trong gia đình qua đời."

"Vâng ..."

Tôi đếm được bốn chữ X màu đỏ bên cạnh tên các học sinh năm 1996. Người thân là ba. Có bảy người cả thảy ...

"Ở dòng cuối trang hai có một cái tên viết bằng mực xanh."

"À. Đúng ạ ..."

Oshima Yuko

Là cái tên ở vị trí mà cô bảo.

"Kẻ đã chết của năm đó." Cô nhắm nghiền mắt, thì thầm.

Đứng bên cạnh tôi, Sana nhoài người đến trước để săm soi tập tài liệu. Hơi thở của cô phả vào một bên má khiến lòng tôi bớt chợt xao động.

"Cô bé Oshima Yuko này là học sinh chuyển vào lớp từ đầu tháng Tư rồi ở lại cho đến lễ tổng kết vào tháng Ba năm sau. Không một ai nhận ra cô bé đó là 'người dư ra', tức là kẻ không thể có mặt ở đó."

"Dạ. Thưa cô Shinoda ..." Tôi cau mày, mắt vẫn dán vào tờ danh sách trước mặt. "Có tổng cộng bảy người chết trong năm 1996. Có nghĩa là, không phải mỗi tháng sẽ có ít nhất một người chết, đúng không ạ?"

"À phải rồi. Bởi vì năm đó bọn họ đã thực hiện 'đối sách' rất tốt."

"Đối sách?"

"Chính là cái thứ bùa thế chỗ mà hai em đã quá quen thuộc rồi đấy. Đối xử với ai đó trong lớp như thể người đó 'không tồn tại'."

"À à ... Đúng ạ."

"Họ đã thành công, không ai chết trong nửa năm đầu. Nhưng học kỳ hai bắt đầu chưa lâu, liền có chuyện bất ngờ xảy ra."

"Chuyện gì thế ạ?"

"Học sinh đảm nhận vai trò 'không tồn tại' kia không thể chịu đựng nổi áp lực và sự cô đơn, bèn phản ứng với 'quyết định' của cả lớp. 'Các cậu coi tớ như không tồn tại ư? Nhưng có đấy! Mọi người, nhìn cho kỹ đi. Các cậu sẽ phải đối xử với tớ như thể tớ có mặt ở đây.' ... Em ấy bắt đầu phát điên lên rồi tìm cách thể hiện bản thân. Sự tình thành ra không thể nào kiểm soát được nữa."

"Kết quả là những cái chết liên tiếp xảy ra."

"Có vẻ như vậy."

Ở bên cạnh, Sana thở dài khe khẽ.

Tuy không biết ai đã bị gắn mác "không tồn tại" vào năm đó, nhưng vì cô ấy vứt bỏ vai trò giữa chừng mà bảy người liên quan đến lớp phải thiệt mạng. Làm sao cô ấy có thể chấp nhận được thực tế tàn nhẫn này? Làm sao có thể đối diện được với mọi người trong lớp, và với cả chính mình? Vừa thoáng hình dung ra sự việc, toàn bộ gai ốc lại nổi đầy hết cả lên trên hai cánh tay để trần của tôi.

"Vậy đó." Cô Shinoda nói tiếp. "Kẻ đã chết của năm 1996 là một học sinh tên Oshima Yuko, nhưng cái tên này lại không có trong danh sách lớp năm đó. Cô bé này vốn là học sinh của lớp 9-3 ba năm về trước. Nếu lật tới nữa, các em sẽ thấy tên cô bé qua đời vì tai nạn trong năm 1993."

Tôi lật tới vài trang, tra đến danh sách lớp năm 1993.

Đúng như cô Shinoda nói, tên của Oshima Yuko nằm ở đó, bên cạnh là dấu X đỏ. Chỗ khoảng trống bên phải, cô đã viết "Ngày 10/10 - bệnh".

"Bấy giờ mọi chuyện đều hợp lý. Nhưng mà ..." Cô Shinoda nhoài người qua quầy thủ thư, búng nhẹ ngón tay vào tập tài liệu. "Từ tháng Tư năm trước đến tháng Ba năm tiếp theo, mọi chuyện không phải như thế nữa."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top