Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

15-2.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Myoui Mina và tôi là chị em họ. Hai đứa cùng tuổi. Nhưng ... Nên nói thế nào nhỉ? Tình hình không thực sự như thế."

Sana khẽ ngước mắt lên, câu chuyện bắt đầu tuôn chảy. Cô đã chọn lối nhập đề úp mở. Tôi ngại đi sâu vào phân tích, bèn ngoẹo đầu sang một bên, tỏ vẻ không ý kiến. Sana không bận tâm, vẫn tiếp tục nói.

"Mẹ Mina và mẹ tôi - nghệ nhân Momo, họ là chị em gái, bằng tuổi nhau."

"Bằng tuổi ..." Tôi chen vào, đầu vẫn nghiêng sang một bên. "Họ là chị em sinh đôi?"

"Chị em sinh đôi. Cùng mang họ Hirai. Bà Hirai chưa bao giờ lấy chồng."

Thì ra bà lão ở Dưới ánh chiều tà Kago thật chất chính là bà ngoại Sana.

"Bọn họ sinh đôi khác trứng nhưng trông vẫn giống hệt nhau, lại lớn lên cùng một nơi, được nuôi dưỡng cùng một cách, trưởng thành bên nhau ... Dì lấy chồng trước. Dì cưới một người đàn ông họ Myoui. Dượng là nhân viên một công ty kinh doanh thực phẩm, trẻ trung và giỏi giang. Một thời gian sau, mẹ lấy ông Minatozaki - bố tôi. Ông là một doanh nhân thành đạt, giàu có, đi khắp nơi quanh năm. Có thể nói là đối lập hoàn toàn với dượng Myoui. Dì và dượng Myoui có con với nhau trước."

"Là Mina?"

Sana lẳng lặng gật đầu, rồi nhẹ nhàng đảo mắt về phía tôi, cô thì thầm. "Và một người nữa."

"Sao cơ? Ý cậu là ..."

"Dì ấy sinh đôi." Mắt Sana lại cụp xuống. "Hai bé gái, cũng là sinh đôi khác trứng nhưng giống nhau lạ thường."

Myoui Mina có chị em sinh đôi? Tôi lại nghiêng đầu sang một bên. Có nghĩa là ...? Không thể nào!

"Momo cũng mang thai, sau người chị em song sinh của mình một năm. Nhưng khi đứa con chào đời thì có chuyện."

"Cậu từng kể rồi."

"Momo buồn bã vô cùng. Đến độ gần như phát điên. Thêm một đòn chí mạng nữa giáng xuống khi được biết vì thai chết lưu, trong tương lai bà không thể sinh con được nữa."

"Ôi trời ..."

Nghe đến đây, tôi bắt đầu có ý niệm mơ hồ về những điều Sana sắp kể.

"Gia đình Myoui thì được đón một cặp sinh đôi nhưng lại gặp chút vấn đề về tài chính. Họ không thể cùng lúc nuôi nấng hai đứa trẻ. Trái lại, gia đình Minatozaki cần làm gì đó để vực dậy tinh thần Momo, lúc này đã tuyệt vọng cùng cực. Dì rất thương mẹ Momo. Trong tình trạng đó, cậu có thể nói sự cân bằng giữa cung và cầu đã được thiết lập."

"Cung và ... cầu?"

"Phải. Cậu hiểu tôi muốn nói gì, phải không?" Sana hỏi, không đánh mất vẻ tĩnh lặng thường thấy. "Một trong hai đứa bé gái sinh đôi của gia đình Myoui được gia đình Minatozaki nhận làm con nuôi."

"Vậy là ..."

"Là tôi. Myoui Sana trở thành Minatozaki Sana vào năm hai tuổi. Tôi cũng không nhớ được vì sao lại chọn tôi chứ không phải Mina."

Sana ngừng một lúc rồi nói tiếp, như để dẹp cái câu hỏi khó chịu đó đi.

"Và như vậy, cho đến khi bắt đầu biết ghi nhớ, tôi được nuôi dưỡng trong gia đình Minatozaki Sana với tư cách là con gái độc nhất Momo. Chưa từng nghe kể về chuyện bản thân mình là con nuôi. Nên khi còn nhỏ, tôi hoàn toàn tin mẹ mình là dì Myoui. Tôi cũng nghĩ rằng Mina chỉ là em họ, cùng tuổi, và tình cờ là giống tôi như tạc. Kể cả khi biết được hai đứa có chung ngày sinh nhật, tôi cũng chỉ nghĩ 'Tuyệt thật!'. Một sự trùng hợp tuyệt vời. Tôi cứ ngỡ là do hai bà mẹ cũng là chị em sinh đôi. Lên lớp Năm, tôi vô tình phát hiện ra sự thật. Bà Hirai lỡ miệng, rồi phải giải thích ngọn ngành cho tôi. Nhưng ngày hôm đó, Momo ... mẹ tôi nổi điên lên. Chắc hẳn nếu có thể, thì bà ấy định sẽ giấu tôi suốt đời."

Dù đang kể chuyện ly kỳ về chính bản thân mình, giọng Sana vẫn nhẹ nhàng, nét mặt gần như bất động. Không biết nên phản ứng lại ra sao, tất cả những gì tôi có thể làm chỉ là im lặng lắng nghe cô nói.

"Đối với mẹ Momo, tôi thật sự là thế thân đứa trẻ chết lưu của bà. Một sự tráo đổi. Đối với bố cũng thế. Tôi nghĩ bọn họ cưng chiều tôi hơn mức thường lệ dành cho một đứa con. Khi tôi mắc bệnh về mắt, họ làm tất cả mọi điều có thể. Mẹ Momo thậm chí còn chế tác con mắt thủy tinh đặc biệt này. Tôi rất biết ơn bọn họ. Nhưng ..."

Bởi vì tôi là con búp bê của bà ấy.

"Thế thân vẫn chỉ là thế thân. Đôi lúc Momo thực sự coi tôi là đứa con kia. Đứa trẻ đáng ra bà được tự tay nuôi nấng ..."

Tuy sống, nhưng tôi không hiện hữu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top