Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

15-5.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Vậy đó là lý do, phải không?" Sau một khoảng im lặng nặng nề, tôi e dè lên tiếng. "Khi tớ thổ lộ băn khoăn rằng không biết bản thân có phải 'người dư ra' không, cậu đã phủ nhận ngay. Câu bảo tớ 'Yên tâm đi, không phải Sakura đâu!'."

"Phải. Đúng là tôi đã nói thế ..."

"Có phải vì cậu biết 'tai họa' thực sự đã bắt đầu vào tháng Tư? Và khi ấy thì tớ lại chưa vào lớp 9-3?"

"Một phần thôi ... Nguyên nhân chính khác cơ."

Tôi đã ngờ ngợ là Sana sẽ trả lời như vậy mà.

"Ý cậu là sao?" Tôi gặng hỏi. "Nguyên nhân chính ở đây là gì?"

"Tôi ..."

Cô định trả lời, nhưng rồi lại do dự. Ánh nhìn rơi vào vô định, mắt không hề chớp một lúc lâu, cả người bất động như một con búp bê xinh đẹp. Rồi rốt cuộc ...

Dường như đã quyết định xong, Sana rời khỏi giường, đứng dậy đối diện với tôi. Với những cử động chừng mực, cô từ tốn gỡ miếng băng gạc trắng trên mắt trái của mình xuống.

"Con mắt này ..."

Con mắt giả đặc biệt. Sana đang nhìn tôi bằng con mắt xanh trống rỗng ấy. Nhìn chăm chú ...

"Con mắt búp bê này chỉ cho tôi biết, 'người dư ra' không phải là cậu."

Tất nhiên, tôi không thể hiểu ngay được lời nói của cô. Dù vậy, tiềm thức của tôi cũng đã bắt đầu mường tượng được chút ít rồi.

"Sao lại như thế được?" Tôi lẩm bẩm. "Trả lời tớ đi, Sana!"

"Tôi nghĩ trước đây đã có lần nói với cậu rồi. Con mắt này có thể nhìn thấy những thứ vốn dĩ vô hình. Những điều không muốn thấy, những điều không nên thấy, những điều ao ước không phải thấy ..."

"Những điều không muốn thấy? Những điều không nên thấy? Như là ..."

"Có lẽ là ..." Sana đưa tay phải lên, che đi con mắt thật đen láy. "Màu của cái chết."

Cô nhẹ nhàng nhả ra từng từ như đang đọc một câu thần chú.

"Màu. Sắc. Tông ... Một trạng thái gì đó ở thế giới bên kia. Một cái gì đó, gắn liền với cái chết."

Tôi chỉ có thể nín lặng.

"Cậu có hiểu không, Sakura? Không. Tôi thấy là cậu chẳng thể hiểu được."

Nói thật lòng là tôi chẳng biết trả lời ra sao. Tuy nhiên ...

"Bình thường sẽ chẳng ai tin, kể cả khi đã nghe giải thích ... Nhưng có lẽ tôi vẫn nên kể hết. Cậu sẵn sàng lắng nghe tất cả chứ?

Chẳng buồn suy nghĩ, tôi gật đầu ngay tắp lự. Rồi nhìn thẳng vào con mắt xanh lấp lánh đang chíu thẳng vào tôi. Con mắt xanh tuyệt đẹp nhưng trống rỗng tuyệt đối ...

"Tớ nghe đây." Tôi thì thầm. "Cậu bắt đầu đi, Sana ..."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top