Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

2-9.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Là Minatozaki Sana.

Chẳng cần cân nhắc gì nhiều, tôi tiến thẳng đến chỗ cô.

"Nà-này! Miyawaki ... Miyawaki Sakura ..."

"Cậu làm gì thế, Miyawaki?"

Dù nghe thấy tiếng gọi kinh ngạc của Takahashi Juri và Kojima Mako, tôi vẫn phớt lờ bọn họ Những bước chân vội vã tiến về phía cô dần chuyển thành nhịp chạy.

Minatozaki Sana, ngồi đơn độc trên băng ghế dưới bóng cây phía ngoài các bồn hoa, cuốn theo hương hồng dại ngọt ngào.

"Chào ... chào cậu." Tôi ấp úng mở lời.

Đôi mắt cô trân trân vào khoảng không vô định như đang miên man suy tưởng. Và rồi phản ứng lại với tiếng gọi, đôi mắt ấy, với mắt trái vẫn ẩn sau lớp băng gạc, hướng về phía tôi.

"Này." Tô cố tỏ ra tự nhiên và giơ một tay lên. "Cậu là Minatozaki nhỉ? Minatozaki Sana?"

Đi đến gần băng ghế cô ngồi, tim tôi còn loạn nhịp hơn cả khi nói chuyện trước lớp sáng nay. Hơi thở cũng dần trở nên khó nhọc.

"Chúng ta học chung lớp nhỉ? Lớp 9-3 đấy. Tớ ... Uhm. Tớ là Sakura, Miyawaki Sakura. Hôm nay tớ vừa chuyển trường đến ..."

"Tại sao?" Cặp môi mọng nhỏ xinh khẽ mấp máy. Cũng vẫn là cái giọng nói tôi đã nghe được ở bệnh viện hôm nọ, với ngữ điệu lạnh lùng và xa cách.

"Tại sao?" Sana lặp lại. "Cậu có chắc không?"

"H-hở? Ý Sana là ..."

Không hiểu cô muốn hỏi gì. Tôi chẳng thể lý giải nổi hai câu hỏi "Tại sao?" và "Cậu có chắc không?" mang ý nghĩa gì. Đành cứ đứng thộn ra tại chỗ.

"À ừm ... Minatozaki à, ý tớ là ..."

Tôi nôn nóng tìm một chủ đề khác, nhưng Sana đã rời mắt khỏi tôi và lặng lẽ đứng dậy. Đó cũng là lúc tôi thấy rõ bảng tên trên áo cô ấy.

Bảng tên màu trắng viền đỏ của học sinh lớp Chín. Dù tấm giấy bên trong trông bẩn và nhăn nhúm, dòng chữ trên đó vẫn rõ ràng: "Minatozaki", Hán tự là hai chữ "Thấu Kỳ" ...

Tôi lắp bắp định nhắc rằng "Hôm trước tớ  đã gặp cậu ở bệnh viện." nhưng lại không nói được thành lời.  Sana lạnh lùng lên tiếng khi tôi vẫn đang cố bắt chuyện, "Cậu nên cẩn thận." rồi thản nhiên quay lưng đi.

"Này. Sana à. Đợi đã ..." Tôi vội vàng gọi với theo, gấp đến độ kêu thẳng tên riêng của người ta ra. Nhưng đáp lại chỉ vẫn là bóng lưng lạnh lùng của cô ấy đang dần rời xa.

"Miyawaki Sakura. Cậu ... nên cẩn thận hơn. Có thể nó đã bắt đầu."

Bỏ lại tôi ngỡ ngàng, Sana rời khỏi vùng bóng râm. Cô tiến thẳng đến lối vào Khu O và khuất dạng bên trong tòa nhà cũ kỹ. Như thể tan đi giữa tịch mịch ...

Tiếng chuông réo vang, báo hiệu hết giờ nghỉ trưa. Dòng thời gian tưởng chừng bị đông cứng lại tuôn chảy. Tôi bừng tỉnh, có cảm giác các giác quan của mình vừa bị tước mất.

"Này. Cậu làm gì thế, Miyawaki?" Tiếng la lớn của Kojima Mako lọt vào tai tôi. Tiết sau là giờ Thể dục. Tủ thay đồ ở cạnh phòng tập ấy. Chúng ta phải nhanh lên không thì trễ mất."

Khi tôi quay lại nhìn, môi Kojima Mako chu ra như đang huýt sáo. Còn Takahashi Juri ở bên cạnh, gương mặt tái nhợt hơi cuối xuống, liên tục lắc đầu qua lại.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top