Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

3-2.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Phòng tranh Khu O rộng gấp đôi phòng học thường. Cách bài trí và thiết bị trong phòng đã cũ, hơn nữa ánh sáng còn không đủ, gây ra cảm giác u ám. May nhờ trần nhà cao nên mới không cảm thấy bức bối lắm. Nhưng vô tình mà nó cũng khiến ta cảm thấy vô cùng trống trải.

Mắt tôi đảo quanh căn phòng lạ lẫm. Và, tôi lại chẳng thể thấy Minatozaki Sana ở đâu cả.

Nhưng sáng nay Sana có đến lớp. Tôi không khỏi nghi hoặc.

Tuy trao đổi không lâu, nhưng tôi đã bắt gặp Sana lúc nghỉ giữa giờ. Tôi có nhắc chuyện cô đi về nhà một mình giữa cơn mưa chiều hôm qua, cùng vài chuyện vụn vặt khác.

"Tôi không ghét mưa." Sana, vẫn như mọi khi, thản nhiên đáp. "Tôi thích nhất là mưa lạnh giữa trời đông. Ngay trước lúc tuyết rơi."

Tôi dự định sẽ gặp và nói chuyện tiếp vào bữa trưa. Nhưng cô ấy, cũng như qua, lúc tôi bắt đầu để ý và tìm kiếm thì Sana đã bốc hơi khỏi phòng học. Tiết thứ năm đã bắt đầu mà cô cũng không quay lại.

"Này, Miyawaki."

Giờ thì Goto Moe là người bắt chuyện. Tôi đành ngừng nghĩ đến Sana mà quay sang cậu ta. "Sao cơ?"

"Cậu thấy ... cô Yokoyama thế nào?"

"Cậu hỏi đột ngột thế thì tớ cũng chẳng biết phải trả lời ra sao."

"À, không sao. Tớ hiểu ... hiểu mà ..." Goto Moe gật đầu lẩm bẩm, hai má lại đỏ ửng lên. Tay cầm bút chì của cậu ta run run, bộ dạng lúng túng như thể đứa trẻ làm việc xấu bị bắt quả tang rồi sợ ăn mắng.

Cái cô nàng này lại có vấn đề gì đây? Tôi tự hỏi, và thấy hơi hoảng trước phản ứng của cậu ta.

Chẳng lẽ cô nhóc này lại có tình cảm vượt giới hạn với cô giáo bộ môn Mỹ thuật kiêm Phó Chủ nhiệm lớp? Sao có thể được?

Này. Cô Yokoyama lớn hơn cậu đến ít nhất cũng phải cả chục tuổi đấy. Con nhóc.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top