Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

9-2.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một thành viên trong lớp phải bị coi như "không tồn tại". Làm vậy sẽ tạo ra thế cân bằng và phòng tránh được thảm họa do "người dư ra" (tức "kẻ đã chết") trà trộn vào lớp năm đó. Hay ít nhất cũng làm nó yếu đi. Đó chính là thứ "bùa thế chỗ" được đề xuất, được thực hiện và đã thành công trong mười năm qua.

Đầu tiên, mọi người nghĩ năm nay sẽ là một năm bình yên vô sự. Nhưng khi họ nhận thấy học kỳ mới bắt đầu mà còn có học sinh chuyển đến (là tôi đây) khiến cho lớp xuất hiện một "người dư ra", ai nấy lo lắng năm học này sẽ đi theo một hướng khác. Kết quả là Sana bị ép vào vai "người không tồn tại". Chuyện ấy bắt đầu từ tháng Năm, trễ hơn một tháng so với thường lệ. Và rồi ...

Đầu đuôi câu chuyện dần hiển hiện trong đầu, tôi vẫn chưa thể chấp nhận nó là sự thật. Ngay cả khi nghe Sana giải thích khái quát vấn đề, tôi cũng không giấu được kinh ngạc. Đương nhiên là tôi chẳng hề có ý định nghi ngờ những điều cô nói. Không một chút nào. Nhưng mặt khác, tôi cũng không hoàn toàn tin tất cả.

"Thế nên, lẽ ra cậu phải được báo trước vào ngày đầu tiên đến trường đấy Sakura à. Lẽ ra cậu phải làm theo mọi người và xem tôi như 'không tồn tại'. Nếu không, bùa chú sẽ suy yếu. Nhưng trưa hôm đó, cậu đã chạy lên sân thượng và nói chuyện với tôi."

Nghe Sana nhắc lại, cảnh tượng lúc trước liền hiện lên trong tâm trí tôi.

N-này! Miyawaki!

Cậu làm gì thế, Miyawaki?

Là giọng nói bối rối của Takahashi Juri và Kojima Mako. Khi thấy tôi chạy vội đến bóng cây nơi Sana ngồi, cả hai hẳn đã nghĩ "Hỏng rồi".

Không còn nghi ngờ gì nữa. Họ luống cuống tìm cách ngăn tôi lại kia mà. Nhưng sự việc lại xảy ra quá đột ngột khiến họ chẳng thể làm gì được.

Tại sao?

Khi ấy Sana đã hỏi tôi câu này.

Cậu có chắc không?

Cả câu trên nữa.

Đến tận bây giờ tôi mới hiểu cô muốn nói điều gì. Và cả ý nghĩa của những lời căn dặn sau đó.

Cậu nên cẩn thận. Có thể nó đã diễn ra.

Tôi nên cẩn thận mới đúng.

"Nếu đây là một quyết định thực sự quan trọng, sao không ai chịu nói cho tớ sớm hơn?"

Tôi hỏi vậy, chủ yếu là tự lẩm bẩm. Nhưng Sana đáp lại. "Chắc họ không tìm ra thời điểm phù hợp. Có thể vì một lý do nào đó mà họ nghĩ mình không thể nói ra. Ban nãy tôi đã giải thích rồi. Tôi cảm thấy, thực tế thì mọi người đã không hề suy nghĩ kĩ."

"Tình cờ là tớ gặp cậu ở bệnh viện trước khi mọi chuyện diễn ra. Thế nên tớ rất ngạc nhiên khi thấy cậu trong lớp. Đó cũng là lý do khiến tớ chạy lên sân thượng ngày hôm ấy. Không ai biết rằng tớ đã gặp cậu. Nên không ai có thể lường trước là tớ sẽ tiếp cận cậu sớm như vậy."

"Ừm."

"Và sau đó, tớ trở thành người duy nhất trong lớp tiếp xúc với cậu mà chẳng rõ chuyện gì đang diễn ra. Cứ mỗi lần như thế, mọi người càng trở nên lo lắng hơn ..."

"Chính xác."

Điều này cũng giải thích cho phản ứng kỳ lạ của Shiroma Miru trong giờ Thể dục. Chẳng phải cô rất quan tâm xem liệu tôi đã nghe được "gì đó" từ Takahashi Juri và Kojima Mako chưa đấy ư?

Quả thật thì Kojima Mako cũng đã định chia sẻ với tôi ngay trong giờ nghỉ trưa ngày hôm đó. Trên đường đi đến Khu O, đúng lúc cậu ta bảo "Thật ra có một chuyện ..." thì tôi lại bắt gặp Sana rồi chạy về phía cô ấy.

Thế rồi hôm sau, khi vừa kết thúc giờ Mỹ thuật. "Sakura này, tớ đã định nói với cậu từ hôm qua ..." Đến đây thì Goto Moe, cô nhóc đi cùng với tôi ngày hôm đó, lên tiếng ngăn lại. "Tớ không nghĩ chúng ta có thể làm thế được nữa."

Giờ thì tôi đã phần nào hiểu được ý tứ hai từ "được nữa" của Goto Moe lúc đó.

Tôi đã tiếp xúc với Sana, nên không thể giải thích chuyện đó được nữa, vì nó có thể bị hiểu thành "Một học sinh có tên Minatozaki Sana đang tồn tại". Goto Moe hẳn đã lo sợ về điều này.

Rồi cả phản ứng của bọn họ khi tôi đi vào thư viện phụ, nơi Sana đang ngồi.

N-này Sakura. Cậu không ...

M-miywaki? Cậu làm gì ...?

Và không chỉ có bọn họ.

Từ lúc tôi bắt đầu chuyển đến đây, đằng sau những phản ứng mà cả lớp tạo ra trong mọi tình huống, chính là sự bất an cực độ, hay thậm chí là sợ hãi. Chúng không nhằm vào Sana, mà là "tai họa" có khả năng xảy ra trong năm nay chỉ vì tôi tiếp xúc với cô.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top