Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

6. Người đau, kẻ tổn thương

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Kim Duyên lấy cái mền đắp lên người Khánh Vân để nó được ngủ ngon giấc hơn , nhìn ánh mắt sưng tấy của con bé mà Kim Duyên lúc nào cũng tự trách móc bản thân mình . Sau 1 hồi ủ rủ ngắm khuôn mặt con gái ngủ , Kim Duyên cũng bỏ vào bếp nấu ăn vì đã trễ .

" ưʍ..." Khánh Vân vươn vai mình mạnh 1 cái đưa tay lên nhìn đồng hồ mình thì đã hơn 10 giờ rồi , nó tốc mền ngồi dậy nhìn vào bếp thì thấy bóng dáng người phụ nữ mình yêu đang dọn cơm trên bàn .

Khánh Vân cầm cái mền lên nhìn , hóa ra là cô đã đắp cho nó miệng Khánh Vân cong lên 1 nụ cười mãn nguyện rồi lại đanh đi . Không biết Kim Duyên còn giận nó chuyện đêm hôm qua không nữa tự cảm thấy mình sai thật rồi nên Khánh Vân cũng im lặng đi vào tolet đánh răng rửa mặt .

" xong rồi thì đến đây ăn cơm đi " Kim Duyên gọi bằng chất giọng lạnh lùng với nó khiến tim nó như quặn thắt vậy .

" dạ " Sau khi Khánh Vân đánh răng rửa mặt xong thì cũng ngồi vào bàn ăn đối diện Kim Duyên.

Cả bữa ăn nó chả nuốt nổi thứ gì , mắt nó long lanh nước khi nghĩ đến cảm giác bị cô lạnh nhạt và kì thị , Khánh Vân cứ thế chọc đũa vào chén cơm , lâu lâu lại nhìn về 1 phía , mắt vô thức rớt xuống 1 giọt nước mắt vào chén khiến Kim Duyên ngước lên nhìn đứa con mình .

" cơm không ngon sao ? " Kim Duyên hỏi khi thấy nó khóc .

" dạ...k...không có đâu ạ , chỉ là mới thức nên có chút mệt thôi mẹ " Khánh Vân cười nhẹ lau nước mắt nhìn cô nói .

" vậy sao con lại khóc ? " Kim Duyên tiếp tục hỏi .

" dạ...tại gió thổi hơi cay nên con ra nước mắt thôi " Khánh Vân tiếp tục biện minh cười nói bình thường

" ừ , vậy con ăn đi ... Nè.. Ăn nhiều vào cho có sức " Kim Duyên gắp miếng thịt bỏ vào chén nó khiến nó bất ngờ ngước lên nhìn cô .

" đêm hôm mẹ xin lỗi... Vì đã lỡ tay đánh con " Kim Duyên cười nhẹ nói .

" dạ , c...con mới là người có lỗi ạ ... Tại con làm chuyện kỳ quặc ấy nên mẹ mới ..." Khánh Vân cúi mặt nói .

" thôi không sao đâu ... Mau ăn đi kẻo nguội hết bây giờ " Kim Duyên đánh trống lãng ngay khi con bé nói tới đó , cô cũng 1 phần ngại vì đã chạm môi với con gái của mình .

Sau buổi ăn , Kim Duyên có bảo là đi công chuyện chút nên Khánh Vân cũng ngoan ngoãn ở nhà 1 mình . nó lên lầu tiếp tục học bài của mình vì mẹ đã bình thường với nó không còn cách nói chuyện lạnh lùng nhạt nhẽo nữa , sau 1 tiếng ngồi lì trên bàn học thì cũng hoàn thành tốt nhiệm vụ , Khánh Vân cảm giác nơi đó của mình bắt đầu khó chịu vì nhớ đến cơ thể mẹ mình đêm hôm , nó lấy cái laptop trên bàn của mình để mở web lên xem và ấn vào trang đen giải quyết cơn hứng tình mà ở lứa tuổi dậy thì nào cũng mắc phải .

" ư...um...m...K....Kim Duyên Con yêu mẹ..." Khánh Vân hứng thú vừa rêи ɾỉ gọi tên cô , Khánh Vân vừa tưởng tượng ra cảnh trên giường với mẹ mình . Trong mắt Kim Duyên nó lúc nào cũng là đứa trẻ ngoan hiền , không biết khi thấy cảnh này cô sẽ hoảng như thế nào nữa .

• Cạch •

Nó qua cơn thõa mãn nhưng vẫn tiếp tục nằm xem cho đến khi gần hết bộ phim đen về lesbian ấy , bỗng cửa toang mở ra Khánh Vân giật mình đóng vội máy tính ngước lên nhìn Kim Duyên đang đứng trước mặt nó .

" con đang xem cái gì mà tập trung quá vậy ... " Kim Duyên cau mày lại nhìn nó chăm chăm vì nghe tiếng rên đưa tay ngụ ý bảo nó giao lại máy tính cho cô kiểm tra thì nó tái mặt rụt lại .

" c...con chỉ xem phim 1 tí..." Khánh Vân mặt cắt không còn 1 chút máu , nó nhìn cô sợ hãi ém laptop dưới mền .

" con rốt cuộc đang coi cái gì hả ? " Kim Duyên giật lấy cái laptop trên tay nó mở ra nhìn 1 cái thì đỏ mặt , khoảnh khắc đó Khánh Vân chỉ biết cúi đầu chịu trận không biết Kim Duyên tiếp theo sẽ làm gì . La chửi nó , kì thị nó hay hơn thế nữa là tống cổ nó ra ngoài đường .

" Khánh Vân ... CON GIẢI THÍCH ĐI ! phim sεメ ? Mẹ con ruột ? Lesbian ? Thế là sao hả ? " Kim Duyên xem xong rồi quát lớn , gấp laptop lại quăng lên giường cạnh nó đang ngồi như không tin vào mắt mình , mặt cô vừa ngượng vừa cau có nhìn nó .

" đến nước này rồi , thì mẹ muốn làm gì con cũng được , con yêu mẹ " Khánh Vân đứng lên đối diện cô nói , nó ngước lên nước mắt lã chã rơi cười nhìn nói câu con yêu mẹ .

Kim Duyên im lặng đi , cô thực sự tim đập loạn xạ , bây giờ chỉ muốn đồng ý lời yêu nó , nhưng cô không thể ... Nó dù là con nuôi cô , nhưng lúc nào bản thân cũng muốn những điều tốt đẹp nhất dành cho nó , muốn nó trở thành người tốt chứ không muốn nó trở thành 1 thứ mà người đời chỉ trích .

" lesbian thì mẹ có thể chấp nhận , xem phim sεメ thì cũng do con đang tuổi trưởng thành nên mẹ không thể trách , nhưng còn vụ lσạи ɭυâи với mẹ ruột là sao đây ? " Kim Duyên mắt đỏ hoe nhìn nó hỏi .

" con xin lỗi... LÀ CON KHÔNG TỐT , CON LÀ ĐỒ ĐIÊN LÀ ĐỒ Biếи ŧɦái , BỆNH HOẠN , Tɦác ɭoạи , LÀ RÁC RƯỞI ,...." Khánh Vân tát mạnh mấy cái vào mặt mình nhất có thể , nó vừa tát vừa chửi bản thân thậm tệ trước mặt Kim Duyên khiến cô hoảng sợ mà ôm chầm lấy nó .

" con mau bình tĩnh nghe mẹ " Kim Duyên siết chặt nó vào lòng khiến nó dừng lại , 2 bên má Khánh Vân đỏ lên vì sưng tấy . Kim Duyên khi nãy tức giận nhưng bây giờ đã khóc rất nhiều .

Cô không muốn ai phải tổn thương hay đau khổ cả , nhưng thứ tình cảm mẹ con này thực sự không thể nào chấp nhận nếu ba mẹ cô biết chắc chắn sẽ tống Khánh Vân vào trại trẻ mồ côi mất . Vì ông và bà ngoại nó đã không ưa gì Khánh Vân rồi nay còn nó là les và biết cả 2 yêu nhau thì sẽ gϊếŧ chết nó mất .

" mẹ xin lỗi... Mẹ xin lỗi... Mẹ không nên quát con khiến con tổn thương... Nhưng mẹ không thể Khánh Vân à ... Mẹ không thể ... Hức...hức " Kim Duyên ôm nó lắc đầu liên tục và khóc .

Khánh Vân đẩy mạnh Kim Duyên ra , chạy nhanh ra ngoài , cô thì vẫn ngồi bệch xuống đất ôm mặt khóc nấc . Kim Duyên đã mấy năm không được gặp ba mẹ rồi vì cãi lời ông và bà để nuôi Khánh Vân... Đến cả lấy chồng sinh con cô cũng không thể chỉ vì Khánh Vân khiến cả ba mẹ cô như thế mà muốn từ mặt Kim Duyên ... Không muốn cô về gặp dù 1 lần .

7 giờ tối đó ...

" alo...M...Mau Thủy hả cháu " Kim Duyên nói kèm theo tiếng nấc nghẹn trong cổ họng mình .

" dạ con nghe ạ " Mâu Thủy

" Khánh Vân có ở cùng con không vậy ? Mau gọi nó về giúp cô " Kim Duyên

" ủa...sáng giờ con có gặp nó đâu cô , bộ 2 người lại cãi nhau ạ " Mâu Thủy nhíu mày hỏi .

" k..hông có gì .. Vậy thôi làm phiền cháu rồi " Kim Duyên cúp máy vội vàng mặc áo khoác dài tay vào và chạy xe đi tìm Khánh Vân .

Lòng cô cứ nơm nớp lo sợ , không biết con bé có nghĩ quẩn gì không , bình thường Khánh Vân là 1 đứa rất ngoan ngoãn và kiên cường nhưng chỉ vì cô mà nó yếu đuối và dễ khóc hơn hồi xưa rất nhiều .

* Khánh Vân ơi...con đang ở đâu vậy chứ ...con mà có chuyện gì nhất định mẹ sẽ đánh chết con ...* Kim Duyên thầm nghĩ , nước mắt tuông xuống lần nữa cô cố tập trung nhìn đao dác trên con đường xem nó có ở xung quanh đó không .

........

Trong quán rượu ~

" tiểu bảo bối... Em uống nhiều lắm rồi đó ... Hôm nay có tâm trạng gì à "_ 1 cô gái ngồi cạnh nó hỏi , tay thì không yên mà cứ vuốt từ cổ xuống ngực nó

" hức...cút...đi " Khánh Vân nấc lên nói rồi rót tiếp ly bia của mình .

" uống nhiều quá sẽ không tốt đâu từ trưa tới giờ 1 mình em uống đã gần 2 thùng bia rồi... chi bằng ... Em trả tiền cho chị để chị phục vụ em đêm nay ... Sẽ thấy thoải mái hơn a ~ "_ chị ta cứ thế dí người sát vào Khánh Vân khiến nó quay sang nhìn chị .

" sao chị ...hức...biết tôi là...hức...les ? "Khánh Vân thắc mắc hỏi trong hơi men của mình .

" nhìn là biết ngay ấy mà ... Còn là công nữa chứ "_ Chị ta vuốt mặt Khánh Vân khiến trong mắt nó nữa tỉnh nữa mơ nhìn chị ta chằm chằm .

* m...mẹ...là...mẹ...sao *_ mắt nó mơ màng nhìn đứa con gái xa lạ kia ra Kim Duyên nên ôm lấy hôn lấy môi chị ta 1 cách cuồng nhiệt . Người con gái kia cũng không biết xấu hổ mà còn hứng thú đáp trả lại , tay nó vuốt eo chị ta môi chuyển xuống cổ chị mà nhấm nháp .

Kim Duyên nhìn thấy Khánh Vân thì thắng xe lại , vừa tức giận vừa lo lắng bước xuống xe chạy vào quán nắm cổ áo nó kéo ra khỏi chị gái kia tát mạnh 1 cái vào mặt Khánh Vân.

• chát •

" ah..." Khánh Vân đứng thẳng người tay bụm má trừng mắt nhìn lên .

" bà là ai sao lại tự tiện đánh khách của quán tôi ? " chị gái kia lên tiếng hỏi vì bị Kim Duyên phá đám .

" là mẹ nó " Kim Duyên đáp lại khiến chị ta im bặt , rồi nắm lấy tay Khánh Vân kéo ngã nó vào người mình . Khánh Vân ỉu xìu loạng choạng ra xe cùng cô .

" bao nhiêu tiền ? " Kim Duyên sau khi thả nó nằm yên vị vào trong xe thì quay lại quán nhìn cô gái ấy khỏi .

" em ấy trả rồi ạ "_ chị ta trả lời dứt câu thì Kim Duyên hậm hực bỏ vào xe đưa nó về nhà .

" HAY RỒI , DÁM LẤY TIỀN TÔI ĐI LÀM VẤT VẢ ĐỂ ĂN NHẬU , SAU ĐÓ LẠI CÒN ÔM GÁI ... VỀ NHÀ ĐI MAI KHỎI ĐI HỌC NỮA " Kim Duyên vừa lên xe thì không kìm nén được cơn thịnh nộ mà tuông ra 1 tràng quát lớn .

" Mẹ...hức..c...có phải vợ...tôi đâu...hức...mà lèm bèm quá vậy hả.. Hức " Khánh Vân nói trong cơn say mèm giọng thì nhựa nhựa như mấy tên bợm rượu .

" CÁI CON BÉ NÀY ... "_ Hà Phương đỏ mặt lên khi nghe nó nói vậy , cô cũng cố bình tĩnh lái xe về đến nhà mới giải quyết đứa con hư hỏng này , cô tự nhủ không nên nói nhiều với mấy tên say xỉn , nếu không nhất định cô sẽ tức chết .

----------------------------------

Hello, mama biết ghen r đó nha 😃

Nhớ vote nha cả nhà iu ❤️.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top