Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 24

Một khắc sau, cửa bị gõ.

"Vào đi''

Tần Lam không ngẩng đầu, ánh mắt vẫn nhìn cuốn tài liệu trong tay môi mấp máy nói cho vào.

"Tần Tổng''

Cửa được mở ra, Lâm Anh bước vào tay còn cầm một tập hồ sơ.

"Có chuyện gì?''

Tần Lam ấn xong con dấu thì ngẩng đầu lên hỏi nàng.

''Đây là Ngô thị mới gửi qua''

Lâm Anh đưa tài liệu trên tay cho nàng.

Tần Lam nhướng mày hiếu kỳ nhìn tập hồ sơ trong tay, sau khi mở ra đầu tiên là kinh ngạc, sau đó là cười khẽ. Nàng xem qua xong, ánh mắt dạt dào ấm áp nhưng rất nhanh khôi phục bình thường, nàng đem hồ sơ để qua một bên, nhìn đến thư ký của mình hỏi.

"Còn có chuyện gì không?''

"Có, sáng nay cô có hẹn cùng Dương Tổng, ngài ấy đang đợi bên ngoài''

"Mời vào''

Tần Lam thay đổi lại bộ dạng bất cận nhân tình thường ngày phân phó cho thư ký của mình.

"Vâng''

Lâm Anh bước ra khỏi phòng đi đến chỗ của mình ấn nút kết nối.

"Cho mời Dương Tổng''

Nói xong nàng cũng trở về bên cạnh Tần Lam.

Cửa lần nữa bị rõ vang, Lâm Anh tiến đến mở ra, một nam nhân ưa nhìn từ bên ngoài bước vào.

"Tần Tổng, chào cô''

Dương Tổng cười đi đến đưa tay ra ý định bắt tay.

"Chào Dương Tổng''

Tần Lam lãnh đạm gật đầu chào hỏi đáp lại, hờ hửng không nhìn đến cánh tay vẫn còn lúng túng ở không trung.

Dương Tổng thấy nàng không có ý định, tay ở không trung vội rụt về, cười nhẹ che đi xấu hổ.

"Đây là hồ sơ bên công trình ở Bắc Kinh''

Dương Tổng đưa ra một sấp tài liệu trên tay cho nàng.

Lâm Anh nhận lấy đưa cho Tần Lam ngồi đối diện. Nàng mở ra xem, vật liệu, nhân công, tiến độ, tất cả đều thuận lợi không có sơ suất.

Dương Tổng chăm chú nhìn Tần Lam không bỏ qua một giây nào, từ cái nhíu mày rồi giãn ra, ánh mắt hắn ẩn chứa vài tia bất thường.

Lâm Anh kế bên nhìn Dương Tổng bất lịch sự thì cau mày, Tần Lam như cảm nhận được gì đó nên ngẩng đầu lên.

"Tần Tổng, cô thật đẹp''

Dương Tổng nhìn nàng đến say mê, cả nước bọt cũng sắp chảy, không biết sống chết thốt ra lời.

"Cút!''

Tần Lam còn chưa tiêu hóa lời khen của Dương Tổng, liền một âm thanh băng lãnh đầy hàm ý ở phía sau ba người vang lên. Lâm Anh giật nảy mình xoay người ra phía sau. Dương Tổng cũng hoàn hồn nhìn người đang đi đến thì sợ hãi lắp bắp hô, sắc mặt lúc này cực kỳ khó coi.

"Ngô... Tổng...''

Cẩn Ngôn ánh mắt âm độ, khí tràng tỏa ra tứ phía, đi đến trước mắt Dương Tổng, lạnh lùng trục khách.

"Cút!''

"Vâng, tôi đi''

Dương Tổng như được đại xá, vút một cái liền biến mất trong căn phòng.

Lâm Anh đứng một bên âm thầm kêu khổ, cả người nặng nề áp lực, cúi đầu không dám nhút nhít đứng yên. Tần Lam nhìn một màn cũng sinh ra một chút sợ hãi người này, khí tràng thật khủng bố a.

Cẩn Ngôn nhìn qua cô thư ký một cái, thấy nàng run rẩy cúi đầu nước mắt như muốn rơi lả chả, như nhận ra việc gì, lập tức thay đổi sắc mặt nhìn sang vợ mình.

"Lâm Anh cô ra ngoài đi''

Tần Lam trừng mắt kẻ lật mặt còn nhanh hơn lật sách một cái, mới quay sang nói với thư ký mình.

"Vâng''

Lâm Anh vâng một tiếng cúi đầu không nhìn ai hết chạy thẳng ra ngoài.

"Em dọa người ta chạy mất rồi a''

Tần Lam bĩu môi nói.

"Hừ! Ai bảo hắn nhìn chị a''

Cẩn Ngôn hừ lạnh một tiếng, sau đó đi đến ôm nàng vào lòng.

"Chị còn chưa cùng hắn bàn bạc xong nha''

Tần Lam liếc cô oán trách.

"Phế đi, một lát sẽ có người đến thay hắn nha''

Cẩn Ngôn thật thản nhiên đáp, giống như nói món này không hợp khẩu vị, đổi đi.

"Tại sao lại phế?''

Tần Lam nhíu mày hỏi.

"Tại hắn nhìn chị''

"..."

Tần Lam nghe xong, buồn cười nhìn nữ nhân đang ôm mình.

"Em có vô lý quá không? Nhìn chị liền phế à?''

"Phải xem ánh mắt kẻ đó có tạp chất hay không đã"

Cẩn Ngôn lắc đầu, dửng dưng nói.

"Em không đi làm sao?''

Tần Lam cũng không muốn truy cứu hoài một chuyện nên đổi đi chủ đề.

"Không đi, em bận bồi chị rồi"

Cẩn Ngôn lắc đầu, bình thản đáp.

"Không có trách nhiệm gì cả''

Tần Lam bĩu môi.

"Trách nhiệm đối với chị quan trọng hơn công việc, không phải sao?''

Cẩn Ngôn cười cười, nhướng mày nhìn nàng hỏi.

"Lẻo mép!''

Tần Lam nghe xong thật vui, tay nhéo nhẹ lên mặt cô mắng một câu.

"Haha, em cũng chỉ với chị thôi''

Cẩn Ngôn cười khẽ, cầm lấy tay nàng hỏi.

"Chúng ta đi chơi được không?''

"Đi đâu?''

"Chị muốn đi đâu?''

Cẩn Ngôn ôn nhu hỏi.

"Hay là chúng ta đi chơi công viên nước đi"

Tần Lam nhướng mày suy nghĩ đáp.

"Vậy đi thôi''

Cẩn Ngôn lập tức đứng lên.

"Một lát nữa, bây giờ chị còn bận''

Tần Lam nắm lấy tay cô lắc lắc nói.

"Vậy em bồi chị, chúng ta cùng làm''

Cẩn Ngôn nắm tay kéo nàng đi lại ghế làm việc.

"Chị kí tên, em đóng giấu''

"Được''

Hai người một người ký tên một người cầm con dấu ấn xuống, Tần Lam tỉ mĩ mở ra từng trang xem xét, Cẩn Ngôn phía sau động tác thuần thục xoa bóp vai cho nàng.

"Thoải mái không?''

"Rất thoải mái, tay nghề của em thật tốt nha, em từng làm cho ai à?''

Tần Lam nhắm mắt dưỡng thần, nghe nàng hỏi thì hiếu kỳ.

"Em có từng học một khóa chuyên nghiệp, chị là người đầu tiên nha''

"Vậy sau này mỗi ngày nhiệm vụ của em là xoa bóp cho chị a''

Tần Lam cười híp mắt ra lệnh.

"Có phúc lợi không?''

Cẩn Ngôn môi kề sát vào tai nàng thổi nhiệt khí.

"Đây là trách nhiệm của em, phúc lợi ở đâu ra?''

Tần Lam rùng mình một cái, nghiêng đầu qua một bên, trừng mắt cô.

"Hai lần thôi''

Cẩn Ngôn nhìn nàng ngữ điệu cầu xin.

"Cái gì hai lần?''

Tần Lam không hiểu hỏi.

"Thì chuyện đó đó''

Cẩn Ngôn đồng tử xoay tròn nhìn nàng đáp.

"Một lần cũng không!''

Tần Lam trợn mắt trừng cô phun ra bốn chữ.

"Bảo bối''

Cẩn Ngôn ủy khuất cúi xuống ôm nàng đầu chôn vào ngực cọ cọ.

"Hừ!''

Tần Lam hừ một tiếng, không có quan tâm cô.

''Rồi rốt cuộc có đi không?''

Một lúc sau nhìn người trong ngực vẫn không chịu ló đầu, đành lớn tiếng hỏi.

"Đi đi"

Cẩn Ngôn nghe đến thì ngẩng đầu cười đáp, tham lam hướng ngực hôn hít vài cái mới chịu buông.

"Em..."

Tần Lam đỏ mặt.

"Bảo bối, đi thôi''

Cẩn Ngôn cười đắc ý đi mở cửa. Tần Lam cũng chỉ liếc cô một cái rồi mặc kệ không quan tâm.

Hai người đi đến một công viên nước, Tần Lam vẻ mặt hưng phấn đánh giá.

"Nơi này không khí thật tuyệt a''

"Chị thích không?''

"Thích nha, không khí thoáng mát, không ồn ào lại rất yên tĩnh nữa''

Tần Lam nhìn xung quanh biển nước sinh vật gật đầu nói.

"Em mua nơi này, mỗi ngày chúng ta đều đến đây được không?''

Cẩn Ngôn nhìn nàng ôn nhu hỏi.

"Không cần mua, chúng ta đến đây làm khách không phải rất tốt sao?''

Tần Lam lắc đầu đáp.

"Thế nào cũng tốt, chị thích là được''

Nơi đây rất đông người nhưng không ồn ào, Tần Lam khả ái chu chu mỏ nhìn mọi người đang câu cá.

''Chị thích chơi trò này sao?''

Cẩn Ngôn cúi người nhìn nàng chỉ phía trước hỏi.

"Chúng ta cũng thử đi''

Tần Lam khuôn mặt loli phấn nộn làm nũng.

Cẩn Ngôn nhìn nàng thế này, thật tức khi không thể ăn nàng ngay bây giờ.

"Vẻ mặt của chị lúc này rất khả ái"

Cẩn Ngôn dùng hai tay nựng nhéo hai bên má nàng đủ kiểu, miệng lẩm bẩm cảm thán thật êm nha.

"Đau''

Tần Lam bĩu môi trừng mắt nữ nhân phía trước la lên.

"A, em xin lỗi bảo bối"

Cẩn Ngôn biết mình quá tay, vuốt ve mặt nàng ôn nhu hôn lên vài cái nói.

Mọi người xung quanh âm thầm ngắm nhìn đôi tình lữ phía trước, ánh mắt hâm mộ xen lẫn ao ước hiện rõ, nhưng một cặp mắt ẩn chứa vài tia khác thường luôn xoáy vào hai người.

End chap.

********************

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top