Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Nhị tiểu thư họ Lâm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ba tiếng ðồng hồ sau, Duẫn Nhi cuối cùng cũng có thể tỉnh táo, con bé mở mắt ra lại thấy dýợng IM ðang ngồi một góc trong phòng bệnh mà ngủ gật nên cũng có chút yên tâm, vừa rồi cõn ác mộng kia lại kéo về khiến cho nó không thể ngon giấc, Duẫn Nhi rất muốn ðýợc nhanh chóng về nhà tịnh dýợng, nằm ở một nõi xa lạ nhý vậy thực sự rất khó chịu

" dýợng IM... "

Duẫn Nhi khẽ gọi, giọng nói yếu ớt phát ra làm cho JoonHo mở mắt, thấy bảo bối của mình ðã tỉnh nên ông IM býớc tới gần, trên tay còn cầm theo một con gấu bông màu trắng rất dễ thýõng

" Con còn thấy không khỏe chỗ nào ? Ðể ta gọi bác sĩ kiểm tra lại cho con "

Duẫn Nhi ôm lấy con gấu rồi nhân lúc dýợng IM còn chýa rời ði thì nó vội kéo vạt áo

" Con muốn về nhà "

Ông IM nhìn ðứa trẻ ðáng yêu này thì có chút hài lòng, nhẹ nhàng cúi xuống hôn lên trán Duẫn Nhi

" Ðýợc, chúng ta sẽ nhanh chóng về nhà... Ngoan, ðể bác sĩ kiểm tra lại cho con một chút "

Duẫn Nhi ôm con gấu rồi lại mõ màng, sau khi bác sĩ kiểm tra tổng quát xong thì ðýợc sự cho phép của bác sĩ nên JoonHo ðã có thể bế Duẫn Nhi về nhà

Ở IM gia, ngýời làm và bác Lý quản gia ðều rất lo lắng, không biết tiểu thý của họ nhý thế nào rồi, ðã hõn một canh giờ trôi qua mà chẳng thấy lão gia gọi ðiện về báo tin nên ai nấy cũng mang trong lòng một tâm trạng hoang mang không ngừng

Tiếng xe dừng lại ngoài sân và họ trông thấy lão gia ðang bế Duẫn Nhi vào nhà thì ai nấy cũng mừng rỡ

" Lão gia, tiểu thý ổn chứ ? Không có gì nguy hiểm sao ? " - quản gia Lý lo lắng

JoonHo sau khi mang Duẫn Nhi lên phòng thì liền lập tức quay xuống nhà, cho gọi tất cả gia nhân từ ngýời làm výờn, ðầu bếp cho tới ngýời giúp việc tập trung lại phòng khách, ông IM cần phải thông báo rõ thể trạng của Duẫn Nhi ðể sau này không thể ðể xảy ra sự việc týởng tự nhý vậy nữa

" Duẫn Nhi bị bệnh dị ứng với dýa chuột, cũng may cấp cứu kịp thời nên ðã giữ Ðýợc tính mạng, từ ngày hôm nay trở ði ta không muốn thấy dýa chuột xuất hiện trong ngôi nhà này nữa, có hiểu không ? "

" Dạ hiểu thýa lão gia " - toàn bộ ðồng thanh

Sau khi bọn họ giải tán ði hết, JoonHo mới cho gọi thý ký riêng của mình ðến

" Lão gia, ngài có gì chỉ thị ? "

JoonHo trầm tý một chút rồi dùng bút viết gì ðó lên một mảnh giấy

" Cậu hãy quay về Hàn Quốc, tìm ðến bệnh viện này ðể hỏi thãm về bệnh dị ứng dýa chuột của phu nhân nhà Lâm, xem có phải Duẫn Nhi ðúng là bị di truyền hay không, hay là còn nguyên nhân nào khác "

" Lỡ nhý ông Lâm là ngýời bị dị ứng thì sao ạ ? "

JoonHo lắc ðầu

" Không ðâu, tôi biết Lâm Huấn bao nhiêu nãm rồi, cậu ta không có bị dị ứng với dýa chuột, chỉ có thể là Lâm phu nhân "

.." Vâng ạ "

Ngýời thý ký nhận lấy mảnh giấy rồi rời ði

Hõn một tuần sau, JoonHo ngồi trên sofa, mắt ðâm chiêu nhìn từng trang hồ sõ bệnh án của nhà họ Lâm nãm ðó.

" Lão gia, có chuyện này lão gia nên biết ạ "

" Nói ði "

" Tiểu thý.... Còn có một ngýời em gái nữa "

Xoạch !!

JoonHo ðánh rõi xấp hồ sõ xuống ðất, mắt mở to kinh ngạc nhìn vẻ mặt của ngýời thý ký xem có giống nhý là ðang nói ðàu hay không. Chuyện Duẫn Nhi còn một ðúa em thất lạc nữa làm sao bây giờ ông mới biết, nếu không nhờ cậu ta về Hàn ðiều tra nguồn gốc bệnh tình của Duẫn Nhi thì chắc có lẽ sự việc này vĩnh viễn sẽ bị chôn vùi

" Em gái sao ? " - JoonHo hỏi lại

" Trong lúc tôi hỏi thãm về bệnh tình của phu nhân thì vị bác sĩ riêng của phu nhân nãm ðó ðã vô tình ðể lộ ra chuyện nhà họ Lâm còn một ðứa con gái, cũng là sinh vào nãm 1997... Tên là Lâm Tỉnh Nam "

" Tỉnh Nam..... Vậy hiện giờ nó ðang ở ðâu ? " - JoonHo sốt ruột, nếu nhý Tỉnh Nam còn sống ông nhất ðịnh phải ðón nó về ðây ðể cùng ðoàn tụ với Duẫn Nhi

" Chuyện này tôi cũng ðang cho ðiều tra, nhýng tôi ðã tìm ðýợc một vài hồ sõ có liên quan về sự việc nãm ðó. Khi phu nhân và lão Lâm trên ðýờng từ bệnh viện về ðã bị ám sát, ở hiện trýờng chỉ tìm thấy chiếc xe bốc cháy và thi thể lão Lâm, còn phu nhân thì chết ở cách ðó không xa lắm... "

" Vậy còn ðứa nhỏ ðâu ? "

" Tôi cũng không rõ, nhýng trong hồ sõ ở bệnh viện có ghi lại, tên ngýời bảo hộ cho Lâm phu nhân ngoài lão Lâm ra còn có một bà ðỡ họ Danh "

JoonHo trầm ngâm

" Có khi nào bà Danh ðó ðã bế Tỉnh Nam chạy trốn ? "

Thý ký gật ðầu

" Tôi hiện tại ðang cho ðiều tra về ngýời phụ nữ ðó, khả nãng 90% Tỉnh Nam ðang ở cùng với bà ta"

Tokyo, janpa- nãm 2000

" Umma, xem con bắt ðýợc con gì này "

Ở trong một khu nhà tập thể, thân ảnh bé nhỏ ðang liên tục chạy liếng thoắng trong một cái sân lớn cùng với ðám trẻ hàng xóm. Dáng ngýời nhỏ nhắn, tay chân cũng vô cùng yếu ớt, nhýng ngýợc lại tính tình ðứa trẻ này lại vô cùng ngõng ngạnh

" Haha, xem con nhỏ không có appa kìa, ðừnng cho nó chõi chung " - thằng nhóc trạc tuổi nó ở gần ðó chỉ tay vào con bé cùng với ðám bạn mà cýời ðùa

Tỉnh Nam ðã quá quen với chuyện mình bị trêu chọc là không có ba rồi nên con bé chẳng màng ðể ý ðến bọn chúng, ðiều làm Tỉnh Nam ðang tập trung ðó chính là bắt cho bằng ðýợc con chim họa mi ðang ở trên cành cây lớn

" Vừa mới bắt ðýợc, lại bay ði mất nữa rồi " – Tỉnh Nam ðứng dýới gốc cây phồng má giận dỗi

Ðã ba nãm rồi, từ khi bà Danh mang Tỉnh Nam về ðây lánh nạn thì cuộc sống có phần yên bình hõn. Bà Danh nghe ồn ào nên từ trong nhà ði ra, ngồi ở bệ cửa nhìn ðứa nhỏ mà mình dành tình thýõng bao nãm qua thì không khỏi chạnh lòng. Tỉnh Nam gọi bà một tiếng umma, nhýng sự thật nó vẫn không phải là con của bà

Nhớ ðến lần ðầu tiên Tỉnh Nam bắt ðầu biết nói chuyện, Tỉnh Nam thýờng hay khóc lóc ầm ĩ ðòi ba, nhýng khổ nỗi bà kiếm ðâu ra cho ba của nó bây giờ. Ðối với một ðứa trẻ mới hai ba tuổi mà phải chấp nhận sự thật rằng ba nó mất chính là sự ðả kích rất lớn, bà Danh chýa thể nói cho Tỉnh Nam biết tất cả mọi chuyện bởi vì nó còn quá nhỏ.

Dạo gần ðây bà Danh cũng thýờng hay gặp ác mộng, bà lại nhớ ðến cái ngày ðịnh mệnh ðó mà thức dậy với tâm trạng hoảng sợ... Bà rất sợ rồi sẽ có một ngày Tỉnh Nam bị ngýời khác bắt ði

" Tỉnh Nam, vào ãn cõm thôi con " - bà Danh nói vọng ra

" Vâng, Umma... "

Tỉnh Nam tiếc nuối nhìn con chim ðang hót líu lo trên cành mà ðành buồn chán bỏ vào nhà dùng cõm với umma.

Tỉnh Nam càng lớn càng dễ thýõng, chỉ mới ba tuổi mà ðýờng nét trên khuôn mặt ðang dần ðýợc hiện rõ. Bà Danh rất thýõngTỉnh Nam, lúc còn sinh thời Lâm phu nhân lúc nào cũng ðối tốt với bà, còn chỉ ðịnh bà Danh làm vú nuôi cho Duẫn Nhi trýớc khi Tỉnh Nam ra ðời, bây giờ bà lại một tay nuôi dýỡng nhị tiểu thý họ Lâm, coi nhu ðây là duyên số mà bà phải ðây ứng lại công õn cho Lâm phu nhân

" Tỉnh Nam, con hãy ãn nhiều vào... Chỉ lo chõi không ðể ý ðến mình gì cả, con xem... dạo này lại sụt cân rồi " - bà Danh trách mắng, ðứa nhỏ này cũng rất giống chị gái nó, khẩu vị vô cùng kén chọn

Tỉnh Nam chỉ cýời rồi dùng muỗng xúc miếng cõm bỏ vào miệng nhai rất ngon lành.

Lúc này ngoài sân lại có một chiếc xe hõi sang trọng rẽ vào, vì lối vào khá hẹp nên chiếc xe chỉ dừng lại ở cổng chung cý, sau ðó họ phải xuống xe mà ði bộ vào trong

Vừa thấy ngýời lạ ðến, ðám trẻ con ðều nháo nhào cả lên. Một ngýời ðàn ông trung niên ãn mặc vô cùng lịch sự lại rất phong ðộ. Ðoán chừng ðây là một doanh nhân có tiếng nào ðó

Ðúng vậy, ngýời tìm ðến khu nhà ở tập thể này chính là ông Im JoonHo, sau hõn một tháng nhọc công tìm kiếm, cuối cùng ông IM cũng ðã có thể tìm ra chỗ ở của bà Danh, hôm nay ông tìm ðến ðây với hy vọng có thể gặp ðýợc Tỉnh Nam

" Lão gia, chính là nõi này " - ngýời thý ký ði bên cạnh kiểm tra lại ðịa chỉ rồi báo cáo

" Tỉnh Nam ở ðây sao ? "

" Số nhà thì không rõ nhýng chắc chắn ở ðây, ðể tôi ði hỏi thử "

Thý ký nói xong liền quay ði hỏi thãm từng nhà xem có ai biết ngýời phụ nữ họ Danh hay không. Vừa ðúng lúc JoonHo thấy có một ðám trẻ con ðang ðứng gần ðó, bọn chúng ðang bàn tán về chuyện của một ðứa trẻ không có cha, ông nghe loáng thoáng ðýợc cái tên Tỉnh Nam ðýợc nhắc ðến nên không khỏi cảm thấy tò mò

" Này các cháu, cho chú hỏi... " - JoonHo býớc tới

" Chú muốn gì ? " - ðứa lớn nhất lên tiếng

" Các cháu có biết ở ðây có cô bé nào tầm ba tuổi, tên là Lâm Tỉnh Nam không ? "

Mấy ðứa nhỏ nghe xong liền nhìn nhau lắc ðầu không biết, nhýng may mắn là ðứa lớn nhất hiểu ðýợc ý của ông IM nên vội trả lời

" Lâm Tỉnh Nam thì không có nhýng cháu biết có một ðứa tên Danh Tỉnh Nam "

" Danh Tỉnh Nam ? " - JoonHo hỏi lại

Thằng bé liền chỉ tay vào ngôi nhà có cánh cửa màu xanh lá

" Nhà của con bé ðó ở ðó... Nó không có cha, chỉ có mẹ.. Là bà Danh Anh, bà ấy hay cho chúng cháu kẹo lắm "

Trùng hợp thý ký của ông IM cũng ðã dò la ðýợc chút tin tức

" Ngýời ở ðây nó là ba nãm trýớc bà Danh mang về ðây một ðứa trẻ sõ sinh, mọi ngýời ai cũng týởng bà ấy ðộc thân, ai ngờ ðùng một cái lại bồng một ðứa nhỏ về lại bảo ðây là con của mình nên ai cũng ngạc nhiên... Còn chồng thì không rõ "

" Có hỏi ðứa nhỏ tên gì không ? "

" Là Danh Tỉnh Nam "

" Vậy là ðúng rồi, ðúng là con bé rồi "

JoonHo cùng với thý ký của mình ði tới ngôi nhà ðó, gõ cửa một lúc lâu thì mới thấy có ngýời ra mở cửa. Vừa nhìn thấy ông IM, bà Danh ngay lập tức ðóng sầm cửa lại

" Các ngýời là ai ? Tôi không quen mấy ngýời "

Bà Danh lại bị ám ảnh ðám ngýời muốn bắt Tỉnh Nam nên lần này rất ðề phòng ngýời lạ

" Bà Danh, tôi là IM JoonHo, là bạn của ông Lâm... Tôi ðến ðây ðể gặp Tỉnh Nam, tôi chỉ muốn gặp con bé, tôi hoàn toàn không có ý gì cả "

" Ði ði, nó không liên quan gì ðến nhà họ Lâm cả, nó là Danh Tỉnh Nam... Nó là con gái tôi "

" Bà Danh, chúng tôi không phải ngýời xấu, chúng tôi ðang nuôi dýỡng Tiểu Nhi... " - thý ký thấy vậy vội lên tiếng

Bên trong nhà ðột nhiên im ắng, rời ðến tiếng lách cách mở khóa, sau ðó bà Danh mang một thần sắc vô cùng kinh ngạc kéo tấm rèm cửa qua một bên rồi thấp giọng hỏi

" Ðại tiểu thý ? "

IM joonHo gật ðầu

" Phải, là Tiểu Nhi, Lâm Duẫn Nhi... "

Bà Danh nhìn xung quanh nhý ðề phòng ai ðó rồi mở cửa mời hai ngýời họ vào trong. Ngôi nhà không lớn lắm nhýng vô cùng ấm cúng, liếc thấy trên bàn còn một cái chén nhỏ ðang ãn dở, ðoán chừng bà Danh ðã giấu Tiểu Nam ði nên ông IM rất nóng lòng

" Tiểu Nam ðâu ? "

Bà Danh nhìn bọn họ một chút rồi bảo ngồi ở phòng khách ðõi, sau ðó bà ði vào trong, một lúc sau liền bế Tỉnh Nam từ trong phòng ði ra

JoonHo vừa nhìn thấy Tỉnh Nam liền phát hiện có ðến tám phần giống Lâm phu nhân nên không khỏi xúc ðộng, chỉ mới ba tuổi mà ngũ quan trên mặt khá hài hòa, ðôi mắt to biểu trýng cho sự tinh anh, vầng trán cao cùng với ðôi môi nhỏ hõi sýng ðỏ do ãn cay càng làm tãng thêm vẻ mị hoặc, càng nhìn càng thấy có nét rất giống Duẫn Nhi, không... có thể nói là hai chị em nó ðúng là tiểu yêu nghiệt hoặc tiểu hồ ly biến hình thành ngýời chuyên di câu dẫn thiên hạ

" A, Tiểu Nam ðây rồi... Thật hảo ðáng yêu "

" Chú là ai ? " – Tỉnh Nam ngây thõ hỏi

" Chú là bạn của cháu " - JoonHo lấy ra trong túi quà một con thỏ bông màu hồng rất dễ thýõng, Tỉnh Nam nhìn thấy liền nhào tới ôm lấy nó rồi chạy tót vào phòng chõi bỏ lại ba ngýời lớn ðanng ngồi ở ðây trò chuyện

Tỉnh Nam thật giống với Lâm phu nhân " – JoonHo mỉm cýời hài lòng

Bà Danh vừa rót trà vừa nhìn theo ðứa nhỏ chạy ði mà gật ðầu

" Ðúng vậy, nó là bản sao của Lâm phu nhân... Càng lớn càng xinh ðẹp "

Ông IM uống một ngụm trà rồi chép miệng

" Duẫn Nhi cũng vậy, càng lớn càng ðẹp ,giống hệt lão Lâm, từ tính cách ðến bề ngoài... "

" Tiểu Nhi ðang ở cùng với ông ? " - bà Danh hỏi

" Phải, nãm ðó tôi là ngýời phát hiện ra nó trốn dýới gầm giýờng, cả dinh thự ðều bị giết sạch, chỉ có duy nhất một mình nó sống sót, tôi mang nó sang Mỹ lánh nạn cho ðến bây giờ... " - JoonHo giải thích

Nhắc ðến chuyện này bà Danh lại thở dài, kí ức nãm ðó quá kinh hoàng, bà còn nhớ rất rõ sau khi trốn ðýợc ðã quay lại hiện trýờng, trên tay còn bồng Tỉnh Nam mới sinh... Nhìn Lâm phu nhân một thân ðầy máu nằm ðó chờ chết mà lòng bà Danh ðau ðớn vô cùng, cái nắm tay cuối cùng ðó chính là lời gửi gắm phó thác toàn số mệnh của Tỉnh Nam cho bà. Lâm phu nhân trýớc khi mất còn ðể lại một sợi dây chuyền bạc cho Tỉnh Nam, bà Danh vì sợ lộ thân phận của con bé nên mới giấu ði không cho Tỉnh Nam ðeo nó, bởi vì bên trong mặt dây chuyền là hình của ông bà Lâm

Bà Danh mang Tỉnh Nam về ðây và ðổi họ thành Danh Tỉnh Nam nhằm ðánh lạc hýớng những kẻ truy bắt con bé, vụ việc sau ðó lắng xuống và tung tích của hai vị tiểu thý họ Lâm ðã biến mất nên bọn chúng cũng dừng tay không truy cứu nữa.

Ông IM và bà Danh ðồng loạt thở ra, mỗi ngýời giữ một ðứa nhýng hai ðứa nó chính là những gì còn sót lại của cả một gia ðình họ Lâm giàu có, hùng mạnh thời bấy giờ

Là hai thành viên cuối cùng mang dòng máu của gia ðình họ Lâm , trọng trách và số phận ðè lên vai bọn chúng quá lớn, nhýng cuộc sống sau này cũng là do hai ðứa quyết ðịnh, cho ðến khi Duẫn Nhi và Tỉnh Nam trýởng thành, chuyện khôi phục lại dòng họ Lâm sẽ phó mặc cho hai ðứa nó mà thôi, tạm thời bây giờ ðiều quan trọng ðó chính là nuôi dýỡng hai ðứa thật là tốt

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top