Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

chap 22

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Reng..reng...reng

-Á 7h rồi kìa bà mau đi thay đồ đi,nhanh nhanh-nó hối Ram


Thế là Ram hối hả chạy đi thay đồ còn nó thì vẫn tiếp tục lục lọi tủ tường nhà nhỏ bạn

-Ui dễ thương quá

-Tí hốt về hết hề hề-nó lại tự kỉ

Đang cười hí hửng thì nó thấy có một hộp bằng gỗ được chạm khắc tinh xảo, giấu sâu bên trong tủ khóa mà có thể nhìn thấy nó từ từ mở nắp hộp ra đúng lúc đó thì Ram bước ra


-Không được-Ram giựt lai chiếc hộp trên tay nó

-Tớ xin lỗi vì đã lục lọi tủ nhà bạn nhưng tớ chưa nhìn thấy gì hết á-mặt nó ngây thơ vô số tội

-Ờ vậy thì được hì-Ram cất chiếc hộp vào chỗ cũ

-Mà 7h10 rồi còn chỗ ngồi không vậy 

-Lo gì 8h mới bắt đầu mà-nó vô tư trả lời câu hỏi của Ram

-Trời ơi. Cậu có bị điên không hả? 8h mà nãy giờ hối tớ như giặc á-Ram bĩu môi

-Hê hê thì mình phải giành giực hàng ghê đầu để ngắm các chị ấy chứ-nó chắp hai tay mắt lim dim nói

-Tớ thật bất hạnh khi có một đứa bạn như cậu


Nói thì nói vậy thui chứ hai đứa nó như hình với bóng í đi đâu cũng dính vào nhau. Đúng là tình bạn đẹp phải không nào

Bọn nó tới nơi lúc 7h30 mà hai đứa đứng há hốc mồm

-Trời trời sao đông dữ vầy nè sao mà vào

-Đấy tớ đã bảo bà rồi đi sớm sớm lên mà không chịu giờ mà chen vào có khi bị bẹp lép như con tép


-Thế là hết hi vọng ngắm hình tượng-mặt Ram xụ xuống

-Ê tớ có cách này hay lắm đảm bảo vào được bên trong một cách dễ dàng

Nó và Ram chụm đầu vào nhau bàn bạc cái gì đó mà trong có vẻ bí mật lém cơ.

-Ok cứ thế mà làm nhá-nó cười nham hiểm

Cuộc lừa đảo mọi người bắt đầu

-AAAAAAAAAAAA có rắn-tụi nó hét toáng lên

-Rắn rắn mẹ ơi cứu con-làm như thiệt vậy má

Mọi người xung quanh quay lại nhìn hai đứa nó mà hốt hoảng còn bọn nó cứ thế đâm đầu mà chạy mặc kệ mấy lời hỏi thăm về con rắn


-Đâu rắn đâu để chú đạp chết nó

-Chỗ nào đâu, biết ngay mà mấy chỗ này rất dễ có rắn

Sau một hồi la hét ầm ĩ làm náo loạn khu này bọn nó đã tới hàng ghế đầu mà thở phào nhẹ nhõm nhưng chưa nhẹ nhõm được bao lâu thì đã nghe mấy người la ó inh õi híc

-$@##&^%$\**^%


-!#%$&(&)*&_*($^$#


-*&^%#^%(*_)


....................

Đành cắn răng chịu đựng vì cái tội hám gái đẹp mà công nhận bọn nó cũng liều thiệt không sợ bị tát cho vêu hàm.Giờ bọn nó ngồi chễm chệ trên hàng ghế đầu chỉ chờ cho buổi ca nhạc bắt đầu hê hê.


Bọn nó ngồi coi say mê, mê mẫn vẻ đẹp của các chàng mà quên mất cả thời gian

-Chết 10h rồi về thôi chứ không tớ ngủ ngoài-nó lo lắng

Đúng là vào dễ bao nhiêu thì giờ ra khó bấy nhiêu, ra tới ngoài mà mặt đứa nào cũng bơ phờ

-Về-nó chỉ nói được mỗi từ đó


Nó đang quay đầu qua phái bên kia đường thì chợt thấy cô đang chở ShinYong trên chiếc xe  hình như là của ShinYong trông họ cười nói vui vẻ lắm ShinYong còn vòng tay ôm cô nữa, tim nó như nhói lên. Vô tình cô quay sang nhìn thấy nó nhưng cô lại nhẫn tâm quay đi một cách lạnh lùng. Nó như bất động không nhúc nhích gì




Trên đường về nó không nói gì chỉ biết im lặng, Ram cũng phần nào hiểu được tâm trạng của nó

-Cậu và Qri như thế nào rồi


-Sao là sao?-nó hơi bất ngờ với câu hỏi của Ram


-Sao cậu không đến với Qri mà lại ràng buộc mình với JongHyuk oppa?

-Cậu không hiểu đâu?

-Tại ShinYong sao?

-Không, chẳng tại ai cả đơn giản vì tớ muốn vậy.-nó thở dài

-Cậu đừng nên sống với một vỏ bọc của quá khứ nữa, người  đó...

-Là JongHyuk, chính là Oppa ấy mà-nó chen vào câu nói của Ram

Một cảm giác trống vắng trỗi lên trong lòng nó sao nó cảm thấy đau quá,nó phải làm gì bây giờ? Ai có thể nói cho nó biết không? Nó thẩn thờ bước đi mà không biết mình về nhà từ lúc nào.

-Đi về muộn vậy con-mẹ nó nói một cách dịu dàng nhưng sao nó thấy mắt mẹ đỏ lắm

-Dạ tại đông quá nên chen ra khó

-Vậy thôi con lên phòng ngủ đi rồi sáng mai còn đi học nữa

Nó hết bất ngờ này đến bất ngờ khác tại sao hôm nay mẹ lại hiền đến như vậy nó hiểu tính mẹ hơn ai hết mặc dù mẹ luôn quan tâm đến nó nhưng cũng rất khắc khe đối với một đứa con gái mới lớn.

Mọi hôm chỉ cần 9h30 nó về là bị mắng té tát rồi huống chi giờ nó về muộn thế này, thật khó hiểu.

Nó cũng không nghĩ gì thêm mà chìm sâu vào giấc ngủ.
6h30 sáng nó đã có mặt tại trường cảnh tượng đầu tiên đập vào mắt nó là cô và ShinYong quá sức thân mật

-Qri ăn cái này đi tớ tự nấu đấy

Shin vẫn vậy vẫn luôn quan tâm, lo lắng cho cô từng li từng tí

-Qri uống nước đi hì

-À SoYeon lại đây ăn luôn đi này còn dư nhiều lắm-ShinYong lôi nó lại sau khi nhìn thấy nó

-Mình ăn rồi cảm ơn-nó mỉm cười

-Đồ ăn thừa của Qri mà ShinYong mời SoYeon lại ăn sao-Min từ đâu đi tới

-Thì mình thấy còn dư nhiều quá chớ có ý gì đâu

-ShingYong tốt thật, từ giờ đừng ăn nói kiểu khinh người như vậy với SoYeon của Min.-Min kéo nó vê chỗ ( của má hồi nào vậy ==)

-M..I..N vừa nói gì?

-Thì nói vậy đó-Min gãi đầu cười ngượng

Mặt nó đỏ dần lên, nói thiệt chư lúc này nó không tài nào mở miệng ra nói lời nào nữa. Bỗng Min ghé sát vào tai nó nói nhỏ

-Làm bạn gái Younggie nha

-Ơ..Junggie..Junggie

-Đừng vội, Younggie sẽ chờ câu trả lời của Junggie mà

Nó không nghĩ rằng Min sẽ thích nó, vậy mà trước giờ nó chỉ coi Min như một người bạn thân. Đầu nó sao mà rỗng toét thế này hức nó cần có người tâm sự để giải quyết chuyện này.

-Ram ơi tớ phải làm sao đây-nó than thở

-Sao chuyện gì thế cô nương

Nó tường thuật lại đầu đuôi câu chuyện không thiếu một chữ nào

-Rồi xong, chết cậu rồi 

-Giờ làm sao đây

-Thì cậu nghĩ sao thì trả lời vậy,. Đơn giản mà

-Nhưng tớ sợ Min buồn

-Thà đau một lần còn hơn.

Nó suy nghĩ về câu nói đó của Ram nó biết làm vậy sẽ tốt cho Min nhưng sao nó không thể mở lời được, nó sợ sẽ làm tổn thương Min và cũng như làm tổn thương chính mình. , Min sẽ ra sao khi nó từ chối đây. Nó thấy khó chịu quá nếu như nó có quả tim sắt đá thì đâu đến nước này. Nếu được như vậy nó sẽ không rung động vào 10 năm trước,sẽ không đau nhói vì ai đó nữa.
Nó không còn sức để mà tiếp tục đón nhận những chuyện nó không muốn biết nữa, ngay bây giờ nó phải chú tâm vào học hành nhiều hơn. Hôm nay là buổi học ở trung tâm nên trước khi đi học nó đã gọn gàng xếp áo mưa vào cặp phòng khi mưa vì nó biết hắn sẽ không xuất hiện lần hai để mà giúp nó nữa, nó phải tự chăm sóc cho chính bản thân mình.

Buổi học ở trung tâm không có gì đặc biệt cho lắm chỉ là phát đề làm để xem thực lực của từng người như thế nào, nó cầm tờ đề trên tay không hẳn là khó đối với nó chắc sau mấy tháng học cùng với cô nó đã tiến bộ hơn nhiều. Những câu chia thì, từ vững,..nó đều biết làm chứ không như hồi trước, nó nộp bài sớm hơn dự định nên được ra về trước, trên con đường này nó đi chậm chậm mà bao nhiêu kỉ niệm về hắn ùa về tỏng tâm trí nó

-Tội nghiệp quá có cần hotgirl Qri này chỉ cho không?

-Không cần

-Đúng là đầu to mà óc như trái nho

-Cậu mà còn nói là  tát á.

Cô luôn kiếm chuyện để chọc nó còn đấu võ mồm với nó mọi lúc mọi nơi nhưng đôi khi cũng rất quan tâm nó

-AAAA. Dừng lại

-Sao vậy, Cậu làm sao ế

-Hức hức không biết đâu cái dây giày của tớ bị mắc trong tăm xe  rồi

-Đâu đâu

-Đâu đâu con mắt cậu á xuống gỡ ra cho tớ đi

Mỗi khi nó cần giúp đỡ cô luôn có mặt kịp thời còn nó thì chẳng làm được gì cho cô cả.

Với một tâm trạng không tốt lắm nó trở về nhà với một mớ hỗn độn ở trong đầu

-Con gái việc học của con thế nòa rồi, sao mẹ thấy dạo này Qri ít qua nhà mình chơi vậy?

-Dạ cũng bình thường còn Qri thì con không biết chắc là bận việc gì đó?

-Ơ hai đứa này hay nhỉ chơi thân với nhau mà thế hả? Bộ hai đứa giận nhau à-mẹ nó nghi ngờ

-Không có mà mẹ-nó phụng phịu

-Thôi được rồi con ở nhà canh nhà đi mẹ sang nhà Qri có việc.

Nó vào phòng bếp kiếm gì ăn rồi lại tiếp tục chiến đấu

Tại nhà Qri:

-Nó đã đủ lớn để biết hết mọi chuyện rồi, chị nên nói tất cả đi

-Không, tôi sợ nó sẽ hận chúng ta

-Chị phải dũng cảm để đối mặt với mọi chuyện-mẹ Qri an ủi

Cuộc đối thoại giữa mẹ nó và mẹ cô chỉ vỏn vẹ có 20p, mọi khi mẹ đi chơi nhà cô về rất vui nhưng hôm nay thì khác lắm mẹ đi thẳng vào phòng mà không nói với nó lời nào.

-Sao mấy bữa nay mẹ buồn vậy ta, không biết có chuyện gì xảy ra không?-nó chống cằm suy nghĩ

Mãi đuổi theo những suy nghĩ mà nó quên khuấy mất việc học bài , đã quá khya nhưng nó đã đặt ra quyết tâm “ Chưa thuộc bài chưa đi ngủ”. Tối đó khi học bài xong nó ra ban công hóng mát đã lâu lắm rồi nó chưa cảm nhận được tâm hồn mình nhẹ nhàng và sảng khoái thế này, thành phố về đêm thật yên tĩnh. Nó hít thở thật sâu cho bao muộn phiền đều tan biến trong gió, cầu cho gió sẽ cuốn hết nỗi buồn đi một nơi thật xa mà con người không thể đặt chân tới.

Sáng sớm nó khẽ nheo mắt vì những tia nắng ban mai len qua những tán lá rộng còn đọng sương buổi sớm rọi vào mắt nó, nó vươn vai chào một ngày mới bắt đầu.
Vẫn như mọi ngày JongHyuk qua chở nó đi học đều đặn mà còn rất đúng giờ nữa

-Yeonnie học bài chưa?

-Học rồi hì thức nguyên buổi tối họ luôn đó

-Thế nhắm được nhiêu điểm- anhquay đầu cười với nó

-Hổng biết nữa hên xui à-nó cười khì

~~~~~~

6h40 tại trường

-SoYeon ơi học bài chưa? Tí bày tớ với nha-Ram nhìn nó bằng khuôn mặt cún con

-Ờ biết oy, có hậu tạ nha :”>

-OK

Cứ mỗi lần kiểm tra là lớp nó sôi nổi vậy đấy hì. Tiết 1 là kiểm tra sử, tiết hai kiểm tra Giáo dục công dân mà hai môn này thì khỏi nói, lý thuyết chồng chất nhưng nó yên tâm lắm vì bỏ nguyên cả ngày để học mà tệ lắm cũng được 7,8 điểm.

Đúng là ông trời không phụ lòng người bao giờ, nó vừa đọc đề xong là cắm cúi làm, vừa làm xong là nó đọc cho Ram làm luôn.

-Hết giờ rồi các em bỏ bút xuống, tổ trưởng đi thu bài cho cô

ShinYong đứng dậy đi thu bài từ đầu dãy đi xuống chỗ nó

-Sso làm bài được không?

-Được, ShinYong làm được không?

-Ok, á-Đang đứng nói chuyện thì SHinYong bị một bạn tổ khác đụng trúng nên tập giấy bị văng tung tóe.

-Để So nhặt giúp cho

-Ờ cảm ơn 

-Tiết bốn cô sẽ trả bài kiểm tra môn sử cho các em trước-cô vừa dứt lời thì có nhiều khuôn mặt méo xẹo

-Không làm được bài chẳng muốn phát bài tí nào, nản

-Chán như con gián bài dài như gì á ai mà làm cho được

……………

Nó quay sang Ram cười híp cả mắt tỏ vẻ sung sướng hề hề ^^

~~~~

Giờ học trôi qua nhanh đối với nó giờ tập trung vào việc học là việc nên làm, nó không muốn mẹ buồn vì nó nữa.

-Lớp trưởng phát bài cho các bạn nè

Nó hí hửng quay sang Ram

-8 điểm luôn nha, nhờ tớ đó hehe

-cậu bày tui có 2 câu chớ mấy

-Vậy cũng là nhờ tớ rồi

-Bài cậu kìa coi thử nhiêu điểm

-Ơ sao kì vậy, rõ ràng tui làm đúng hết mà-nó cầm bài trên tay mà không tin vào mắt mình. Bài kiểm tra nó đang cầm vỏn vẹn có 2 điểm

-Phần này cậu làm đúng mà tự nhiên gạch-Ram chỉ vào bài của nó

-Tớ có gạch đâu-nó sửng người

-CẬu lên chỗ cô hỏi thử

-Thưa cô cho em hỏi

-Có chuyện gì vậy em

-Thưa cô hình như có nhầm lẫn gì đó-nó cầm bài lên bàn cô

-Cô đang định hỏi em đây, bài em làm đúng rồi tại sao lại gạch bỏ-cô nhìn nó lắng nghe câu trả lời

-Dạ, em không biết-nó cúi mặt

-Thôi em về chỗ đi ráng làm tốt bài kiểm tra tiếp theo với bài kiểm tra học kì để kéo điểm lên

-Dạ-nó đành ngậm ngùi quay về chỗ mà vẫn không biết lí do tại sao bài kiểm tra của nó thành ra thế này.

-Đưa bài tớ coi-cô chìa tay trước mặt nó

-Mắc gì tớ phải đưa cho cậu?-chưa chờ nó nói xong cô đã lấy mất bài kiểm tra

-Thì ra như thế-hắn cười nửa miệng

-Là sao-nó không hiểu cô đang nói gì

_____________________

TBC

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top