Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

chap 7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

_____________________________________________________________________________

Thời gian cứ thế trồi qua JongHyuk và cô đã kèm nó được 1 tháng ùi , thời gian nó ở bên cạnh JongHyuk sao mà nhanh thế nghĩ lại mà nó cười mỉm ( có 1 sự tự kỉ nặng ) . Chỉ còn vài tuần nữa thui là thi học kì I ùi 3 môn mà nó sợ nhất là toán, anh văn và môn thể dục ( chắc m.n cũng hiểu lý do uh há ) bây giờ thì toán với anh văn đối với nó thì bình thường thôi , không còn sợ mỗi khi cô phát đề nữa thay vào đó là môn thể dục nó thấy sao thân phận mình hẩm hiu quá , ông trời thật bất công sao lại cho nó đôi chân ngắn thế này để giờ đây nó phải chông chọi với môn bóng rổ (há há ) . Ông trời hãy lấy đi đôi mắt to tròn của nó đi bù lại cho nó 1 đôi chân dài (oimeoi) . Huhu không thì cho nó đôi chân dài 5p thui cũng được. Số phận của nó tùy thuộc vào quả bóng vào rổ hay không?


Khối 11 ở trường nó học buổi sáng học thể dục buổi chiều mà khổ thay lớp nó trúng ngay tiết 2 mới đau chứ chưa tập được bao nhiêu . Nói thiệt là nó ném 10 quả mặc may trúng được 1 quả là may lắm rồi bây giờ bắt nó ném có 3 lần (tội cho cái chăn nhùn)


-Đâm đầu vào tường chấn thương vào bệnh viện nằm được miễn môn thể dục thì sướng biết bao _ nó tặt lưỡi nghĩ 


Vừa nghĩ nó vừa mang đôi giày pata vào chuẩn bị lên đường chiến đấu 


(anh vẫn chở nó đi học bình thường bất kể trời nắng như thế nào anh cũng sẵn sàng làm xe ôm cho nó )


Nó bước vào cổng trường mà muốn quay đầu đi về cho xong vào đó ném bóng chỉ có nước nhục thôi


-Em sao thế ?? _ anh dắt xe vào nhà xe gửi


- TT^TT em ngại nhất là môn bóng rổ


-Hj sao phải ngại _ anh cười mỉm


-anh biết đó em không được cao cho lắm


-Thế ak , không sao đâu có gì anh giúp


-Giúp sao được , em tiêu rồi hôm bữa nghe cô Lee nói ai mà thi  không đạt là học trung bình đó kì này đó


JongHyuk cố gắng an ủi nó còn nó ước sẽ có 1 thiên thần luôn ở bên nó giúp nó vượt qua ải gian khổ này ( có đó nh0a , Cry biết nak mí bợn biết ko *hỏi zị chứ mí bợn biết hết uh chứ gì * hehe[cười nham hiểm] =))))))


-Các em thử ném bóng vào rổ 1 lần ùi tập trung lại đây để cô kiu tên lên thảy bóng _ giọng cô Lee vang lên


Ai cũng ném vào rổ chỉ có nó và vài đứa nữa là ném không vào thôi


- Xin  đấy bóng ơi vào dùm  cái đi  ..tui mà không ném vào là về mẹ tiui xử đẹp tui luôn ớ _ nó nghĩ (tự kỉ level max = =")


-Ê lùn...


Nghe giọng là biết liền chính xác đó là tên ruồi đen đó

-Làm gì đó, kêu tớ làm gì ???


-Thích kiu vậy đó hehe chuẩn bị tới tên cậu ùi kìa , chuẩn bị tinh thần đi mà tớ nghi lém _ cô  vuốt cằm đăm chiêu


-Nghi gì ??


-Nghi cậu ném không vào chỉ tại cặp giò khiêm tốn của cậu _ cô đập tai cái chát ùi cười tức tưởi


Ở đây mà có cái lỗ là nó chui xuống liền luôn quá


- ParkSoYeon _ tiếng cô Lee

__________


Nó từ từ bước lên nhặt quả bóng sửa lại tư thế chuẩn bị ném , mồ hôi nó vã ra 


-Vào nào, vào nào _ nó nói nhỏ


Lần 1 nó ném trượt lần 2 cũng thế nó chỉ còn 1 lần nữa thôi . Nó lấy tay quệt mồ hôi trên trán ở dưới cổ vũ nó quá trời nó thấy mình giống như vận động viên bóng rổ nổi tiếng quá (nổi tiếng mà ......*ngàn châm* )


-Tập trung tập trung


Nó đang giơ tay lên chuẩn bị ném thì nghe có tiếng hét


- CÓ SÂU LÔNG TRONG ÁO CẬU KÌA


Nó giật mình tung quả bóng lên trời ùi nhảy tưng tưng cho con sâu nó rớt bỗng nó đứng lặng người nhìn quả bóng tiếp rổ an toàn nó không tin vào mắt mình nữa nó lắc lắc cái đầu


-Wow vào rồi _  Boram chạy lại chỗ nó


-So giỏi lắm , phải thế chứ _  anh nở nụ cười thiên sứ


-Vào..vào ròi hả ?? _nó trố mắt


-Um vào rồi _ anh nhắc lại cho nó biết


Nói rồi nó nhảy lên ôm cổ anh


-không bị học sinh trung bình , không bị ở lại lớp . Vui quá ^^


Nó ôm JongHyuk được 10s thì thả ra mặt ngượng ngùng , e thẹn . Cô thấy nó ôm lấy anh , cô tức lắm ùi quay bước bỏ đi


-Ê ruồi đen - nó gọi cô


-Cái gì ??? _ hắn tỏ ra vẻ loát choắt như mọi ngày


-Lúc nãy cậu kiu có con sâu sau áo tui hả ? Sao tớ tìm miết mà không có cậu xạo tớ ak . Mà cậu biết từ nhỏ đến giờ tớ sợ sâu lông nhất mà còn chọc nữa _ nó chống nạnh (hê hê sâu sợ sâu chuyện lạ à nh0a)


-Hehe nhờ tớ mà cậu ném trúng còn la làng gì nữa . Phải khao tớ chầu chè nhá  _ cô vẫy tay chào tạm biệt


Nó vừa tức vừa thấy biết ơn cô mặt nó cứ đơ ra .

Thật ra thì cô đã quan sát nó ném bóng thử và cô tìm ra nhược điểm của nó là nó ném lực quá yếu quả bóng chưa tới rổ đã rơi rồi còn về hướng thì nó ném chuẩn rồi chỉ cần lực mạnh hơn thui nên cô mới nghĩ ra cách đó giúp nó .
Cô có phải là thiên thần luôn ở bên cạnh nó, giúp đỡ nó hay không ? Chỉ có nó mới biết nhưng có điều là nó nhận ra hơi muộn .

___________________________________________________________________

Trong thời gian nó phải tập trung thi học kì I không được mơ tưởng đi chơi này nọ haizzz~~ đời nó là thế đang hí hoáy ngồi giả mấy bài toán JongHyuk đưa thì nó nghe như ai vào nhà nới chuyện với mẹ nó


-SoYeon ơi , xuống đây mẹ bảo


Nó hơi khó chịu đi xuống nhà . Nó bước xuống mà như muốn ngất luôn tại chỗ


-Qri sẽ học với con tới khi thi xong học kì . Vậy ha . Giờ 2 đứa lên phòng học đi


Trời ơi nó nghe như tiếng sét đánh ngang tai còn cô thì cười  nhưng nó lại khự 1 lúc


-Sao cậu ấy đẹp  thế nhỉ ??_nó nhìn cô chằm chằm


-Không cần nhìn như thế đâu , tớ sinh ra đã đẹp vậy rồi theo khoa học chứng minh thì đó là đẹp trai bẩm sinh . Từ khi tớ còn là 1 bào thì tớ đã biết tớ đẹp như thế nào ùi  (ẻm đang tự sướng )


-Cậu về hỏi lại mẹ cậu thử hùi trước đẻ cậu ở đâu ? Hay là đẻ gần hố bom nguyên tử _ nó cãi lại


-Cậu quê quá trời ui , tớ đẻ tại nhà ma á . Thôi lên phòng học đi


-Được lắm dám chọc quê tớ


Nó và cô đi lên lầu học . Nó ngồi làm bài tập còn cô nhẩn nhơ ngồi chơi ngon ơ


-Sao cậu không học _ nó cáu


-Tí tớ học tớ học nhanh lắm _  cô cười đểu (giã man )


-À mà cái bài toán này làm sao vậy , chỉ tớ với _ nó đưa bài toán cho cô


-Dễ thế mờ không biết làm ak


-Dễ thì tớ đưa cậu chỉ làm gì , không chỉ thì thôi đưa đây


-Ai nói không chỉ , làm thế này..thế này.. _ cô chăm chú chỉ nó từng li từng tí


-Hiểu chưa _ cô hỏi


-Sao dễ vậy _ nó ngơ ngác  (như con cá thác lác =))))))))


-Thì thế tớ mới kiu cậu bài này dễ không chịu đúng là tứ chi phát triển..-cô đang nói thì bị nó ngắt lời


-Cậu tin quyển sách này biết bay không??


-Trừ khi cậu phi nó mới biết bay 


Chiến tranh thế giới thứ 3 nổ ra ngay tại nhà nó . Cô vớ lấy cái gối ôm đập túi bụi mặt mặt nó, nó cũng không kém lấy cái chổi quơ lung tung

_____________________________

-Chết mẹ về dọn lại, dọn lại nhanh đi _ nó hối


Nó với cô phải dọn đống đỏ nát này, nó nghe thấy tiếng bước chân của mẹ gần tới cửa ùi , nó vội dồn vào hết dưới gầm giường


-Hai đứa ngồi nước đi này , học ngoan nhé


-Dạ _ đồng thanh tập 1

-Học tới đâu rồi???


-Cũng bình thường _đồng thanh tập 2

-Hai đứa này lạ ghê _ mẹ nó đi xuống mà khó hiểu


Hai đứa cười lăn lộn (như hai đứa khùng)


Tối hôm đó cô ở lại nhà nó ăn cơm ùi mới về


-Ngày mai thi lịch sử với địa lí rồi đó lo mà học đi _ cô nói như ba của nó vậy


-Nhưng dài lắm tớ học không được


-Tớ đã đánh dấu những phần quan trọng ùi đó bà lật sách ra là thấy


-Cậu chắc không ra những phần đó không _ nó hỏi


-Tùy cậu thôi tin không thì tùy _ cô nhoẻn miệng cười


-Thôi tớ về đây pye ngủ ngon


-Um


Nó thức tới 12h để ôn bài , nó chỉ học phần cô đánh dấu thui ( nghe lời dữ bây)


-Kệ, hên xui vậy trúng thì trúng không trúng thì thui mình nghi ngờ tên này lắm

-Mà sao hôm nay  tốt với mình vậy ta , nhưng mà công nhận hôm nay nhìn cậu ấy dễ thương hơn mọi ngày nhìu .  cứ như thế này có phải tốt hơn không?


-Thôi không nghĩ tới cậu nữa chỉ cần thi xong học kì là tới tết ùi đi chơi cho sướng _ nó phóng lên giường ngủ luôn


Công nhận là cô giỏi ghê đoán đề trúng hết không sai 1 câu nào, nó làm vài phút là xong. Kỉu này nó phải hối lộ cho cô nhìu nhìu quá

__________________________________________

   TBC

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top