#10. Cửa Sổ Tâm Hồn
*
*
*
*
Rất nhiều năm về trước , tôi cùng bố đi đến một tiệm đồ cổ , chúng tôi vừa mới ăn xong bữa trưa gần đó và muốn ngó quanh các cửa hàng địa phương .
___________________
Có những món đồ trong khá là tuyệt . Những vật dụng cũ và những bức tranh cổ đại loại thế , nhưng tôi hoàn toàn bị lôi cuốn bởi gian hàng bày bán búp bê . Tôi vô cùng thích búp bê , đặc biệt là loại bằng sứ mà có thể nhắm mắt lại khi tôi để nó ở tư thế nằm ngủ .
Tôi cầm lấy một con búp bê mà tôi vô cùng ngưỡng mộ bởi đôi mắt vàng óng ánh và bên trong là tròng đen to khủng khiếp của nó . Cho đến khi có người phụ nữ gọi tôi , đó là một phụ nữ già đang ngồi ở quầy thanh toán .
Tôi khá chắc đó là người bán .
" Cháu thích búp bê à , cô bé ?" . Bà ấy có vẻ đang càu nhàu cùng chất giọng thô và khô khốc .
Tôi phấn khởi gật đầu
" Vâng , cháu rất thích . "
Bà ấy ra hiệu cho tôi tiến lại gần quầy thu ngân .
" Đó là một búp bê đặc biệt " . Bà ta tiếp tục .
" Tên của nó là Savannah . Nó đã từng là của ta khi ta còn bé , giống như cháu vậy . "
Người phụ nữ già ấy liên tục hỏi tôi những câu hỏi liên quan đến cuộc sống của tôi , những thứ tôi quan tâm , sở thích , mục tiêu tương lai ,... . Tôi đã quen với việc những người già thường vô cùng thân thiện và tò mò nên tôi cũng chẳng bận tâm mấy .
" Chỉ là ta rất ưa trẻ con . " Người phụ nữ nói không ngừng .
" Chúng vô cùng tràn đầy năng lượng sống , mang trong mình những tiềm năng . Không giống như ta , nhìn thế giới bằng con mắt khác , hãy tận hưởng tuổi trẻ khi còn có thể nhé cô bé . "
Bố tôi cùng lúc đó đi đến quầy thanh toán nhưng khi tôi giơ búp bê Savannah lên , bố ngay lập tức đề nghị lát nữa sẽ mua cho tôi một con búp bê khác . Và thẳng thừng đi ra ngoài .
Tôi đặt lại con búp bê về quầy thu ngân trong sự chán nản , rồi người phụ nữ già đưa nó lại cho tôi , và nháy mắt . Bây giờ tôi mới để ý đôi mắt của bà ấy trắng dã , nhưng tôi vẫn sung sướng cảm ơn và chạy ra khởi cửa hàng .
_____________________
* Hình ảnh minh họa *
__________________________
Savannah là búp bê ưa thích mới nhất của tôi . Kể cả nó đến từ tiệm đồ cổ nhưng trông nó vẫn rất sạch sẽ và mới . Tôi cực kì thích xoay vòng ngón tay nghịch những lọn tón xoăn vàng óng của nó , bộ váy của nó có những hình ảnh thêu tuyệt đẹp mà tôi bị mê hoặc và liên tục miết ngón tay lên đó . Nó là thành viên cuối cùng cho bữa tiệc trà xế chiều của tôi , nơi mà tôi xếp những con búp bê ngồi thành vòng tròn cùng với em gái tôi - Lexi .
Tôi chỉ đơn giản giả vờ nhấm nháp tách trà tưởng tượng và mơ mộng tới việc du lịch vòng quanh thế giới , nhưng tôi chợt nhận ra Lexi có vẻ như đang buồn bực . Con bé bình thường rất vui vẻ và ngoan ngoãn , nhưng hôm nay mặt của nó nhăn lại và thút thít .
" Búp bê ... " . Con bé lẩm bẩm .
Tôi bèn cầm lên một con búp bê cũ của tôi và lắc trước mặt Lexi nhưng con bé chẳng vui lên tẹo nào . Tôi lặp tức nghĩ rằng Savannah có thể làm bé vui , liền đưa búp bê lại gần con bé . Và đó là lúc Lexi bắt đầu khóc thét lên .
Tôi vội bỏ Savannah xuống và bế em gái tôi lên , tôi đưa cô bé lên xuống trên tay để giúp bé bình tĩnh lại . Khi bé đã ngừng khóc , tôi liền đặt con bé ngồi gần Savannah , con búp bê được tôi đặt nằm xuống , mắt nó nhắm lại .
_______________________
Những ngày sau đó , Lexi vẫn tiếp tục tâm trạng như vậy , nhưng chỉ vào những lúc có mặt Savannah . Tôi không muốn thừa nhận vào thời điểm đó , chính Savannah cũng bắt đầu khiến tôi cảm thấy rùng rợn .
Đôi mắt của nó , mặc dù chúng màu vàng nhưng lại mang lại cảm giác vô cùng chân thực như một vật thể sống . Tôi quyết định bỏ nó vào tủ tôi .
____________________________
Ngày tiếp theo có tiếng gõ cửa nhà . Tôi đang ở trong phòng chơi cùng em gái tôi , và tôi nghe thấy tiếng bố ra mở cửa . Rồi tôi nghe thấy bố tôi trở nên to tiếng hơn , và giận dữ hơn . Tôi bèn chạy ra xem đang có chuyện gì , ngay ở phía cửa , là người phụ nữ già ở cửa hàng đồ cổ hôm nọ . Làm sao mà bà ta biết được nơi ở của chúng tôi ? Tại sao bà ta lại đến đây ?
Bố sang nhìn tôi
" Con đã lấy cắp con búp bê đó à ? " _ bố hỏi như để buộc tội .
" Bà ấy đã đưa nó cho con ! " _ tôi cáu kỉnh đáp lại .
" Đừng lo , ta không tới đây để lấy nó lại . " _ Bà ấy giải thích .
" Ta chỉ muốn biết rằng cháu có thích nó không thôi , cháu vẫn còn chơi với nó chứ ? "
Tôi câm nín một lúc , tôi thực sự không muốn nói rằng con búp bê ấy đã khiến tôi sợ và nó đang nằm gọn trong tủ của tôi . Vậy nên tôi đã nói dối .
" Ừm , cháu rất thích nó . "
" Nói dối là vô cùng bất lịch sự . " Người phụ nữ già rít lên , tôi và bố hoàn toàn không cảnh giác .
" MÀY TỐT NHẤT HÃY ĐƯA NÓ RA KHỎI TỦ , NẾU KHÔNG ĐÓ SẼ LÀ KHÔNG BIẾT TRÂN TRỌNG TUỔI TRẺ ! " .
Đến mức này , bố tôi liền đẩy bà ta ra ngoài rồi đóng sầm cửa lại . Tôi hoàn toàn không hiểu chuyện gì vừa xảy ra . Con búp bê ấy có gì mà đặc biệt đến thế ? Tôi quay về phòng và lấy Savannah ra khỏi tủ , tôi nhìn thật sâu vào đôi mắt vàng óng ánh ấy . Cặp mắt vàng siêu thực ấy ... . Và rồi tôi bị hạ gục , tôi buồn nôn một cách đáng sợ .
Tôi luôn mang theo Savannah bất cứ nơi đâu tôi đến , nó ngủ trên giường cùng tôi , nó ngồi trên bồn rửa mặt lúc tôi đi tắm . Nó thấy tất cả mọi thứ , đồng nghĩa với việc mụ già kia nắm bắt được mọi thứ .
Tôi dần xác định được mình cần phải làm gì , tôi đưa Savannah lên thật cao giữa không trung , và ném nó vỡ tan tành xuống nền đất . Mảnh vỡ trên mặt nó tung tóe khắp sàn nhà , đôi mắt thủy tinh của nó đang lăn đi . Tôi chạy đến và liên tục giẫm mạnh vào chúng cho đến khi chỉ còn lại những mảnh rất nhỏ .
Tôi thở phào nhẹ nhõm , tôi muốn ăn mừng chiến thắng nhỏ này với Lexi . Tôi ôm con bé vào lòng , nhẹ nhàng đưa bé và cười rạng rỡ với bé . Tôi vẫn không bỏ bé xuống , cho đến khi tôi để ý , đôi mắt vàng óng của con bé .
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top