Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 1: Mở đầu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Reng, reng", tiếng chuông tan học vừa vang lên, các học sinh đã ùn ùn kéo ra cửa lớp, Anna tất nhiên cũng không có ý định ở lại. Nhưng đúng lúc vừa bước chân ra khỏi cửa thì một cô gái khác đã cất tiếng gọi:

- Chờ đã Anna!!

Nghe thấy tiếng gọi, cô quay lại và nhìn thấy hai người bạn thân Mary và Jennifer của mình. Hai cô gái chạy đến bên Anna và Jennifer hỏi:

- Này, cậu muốn ra trung tâm mua sắm cùng bọn mình không, có cả Rebecca và Jessical nữa đấy.

- Trùng hợp thật, tớ cũng đang muốn tìm mua vài cuốn tiểu thuyết. - Anna nói như reo.

- Vậy thì còn chờ gì nữa mà không đi ngay. Hai người kia đã đứng đợi trước cổng rồi đấy. - Mary nói và nhanh chóng kéo tay hai bạn đi.

-----Một lúc sau-----

Sau một lúc đi bộ thì cuối cùng nhóm 5 người cũng đến được trung tâm mua sắm nằm giữa thành phố đông đúc nhộn nhịp này. 

- Xin lỗi các cậu, những tớ muốn đến quầy bán dụng cụ vẽ một tí. - Rebecca nói.

- Tớ cũng muốn đến quầy bán nguyên liệu làm bánh, nên lát nữa chúng mình sẽ gặp ở đây nhé. - Jessical cũng lên tiếng.

- Ừ, - Anna đáp - còn bọn tớ sẽ đến quầy sách và khu bán đĩa chơi game. Nửa tiếng nữa gặp lại ở đây nhé.

Sau khi chia ra, Anna cùng Mary và Jennifer lại đi cùng nhau. Từ nhỏ cả 3 đã dính chặt với nhau như vậy rồi, bởi lẽ bố của Anna là người đứng đầu của 1 "công ty", trong khi Mary và Jennifer lại là con của hai người bạn của họ, sau khi cha mẹ của Mary qua đời trong một tai nạn còn Jennifer trở thành trẻ mồ côi do cha mẹ bị kẻ thù của "công ty" giết chết, hai người đã được nhận nuôi bởi gia đình Anna.

- Cậu đã tìm được cuốn sách mình cần chưa Anna. - Mary hỏi.

- Rồi, tớ đã tìm nó khá lâu rồi. - Anna trả lời - Còn cậu thì sao Jennifer?

- Tớ đang rất hào hứng vì mua được trò chơi mới ra đây. - Jennifer vừa nhảy chân sáo đi trước vừa trả lời. - May là vẫn còn hàng.

"Phụt", "Rầm", đột nhiên toàn bộ đèn trong trung tâm mua sắm vụt tắt và Jennifer cũng mất đà ngã rầm ra đất. Thấy thế, Mary vội bật đèn điện thoại lên và chạy về phía cô bạn.

- Cậu không sao chứ? - Anna vừa đỡ Jennifer dậy vừa hỏi.

- Cậu đi chầm chậm thôi chứ. - Mary cất giọng nghiêm khắc.

- Kệ đi. - Jennifer phẩy tay nói - Giờ phải ra sảnh gặp hai người kia đã.

Khi cả ba ra đến nơi, Rebecca và Jessical đã đứng đợi sẵn ở đó.

- Sao vừa rồi tự dưng lại cúp điện thế nhỉ? - Rebecca tự hỏi.

- Có lẽ là một sự cố nào đó. - Jessical xoa cằm nói - Nhưng chúng ta cũng nên về thôi, chắc không có việc gì đâu.

Sau lời tuyến bố của Jessical, tất cả không hẹn mà cùng rảo bước về nhà. 

Jennifer vừa đi vừa nghịch điện thoại mặc cho Mary bảo cô hãy chú ý bước đi của mình nếu không muốn ngã. Bất chợt, một bài báo vừa được đăng tải lên mạng xã hội đã thu hút sự chú ý của cô.

- Mọi người ơi lại đây xem này. - Cô gọi những người khác và đưa cho họ xem bài báo. Nó viết:

"Tối hôm nay, ngay tại khu trung tâm mua sắm ở giữa thành phố, một vụ thảm sát kinh hoàng đã xảy ra ngay tại khu bán trò chơi điện tử. Dựa theo những gì mà camera ở hiện trường ghi lại thì đã có ít nhất 8 người bị sát hại dã man, trong đó có cả 3 nhân viên cửa hàng. Tất cả những nạn nhân trong vụ án đều không thể nhận diện được khuôn mặt hay danh tính, bởi cơ thể của họ đã bị đập nát bét. Không ít những khách hàng và cảnh sát đã nôn mửa khi nhìn thấy cảnh tượng trên. 

Qua cuộc điều tra, vụ án lại càng xuất hiện nhiều chi tiết phi lý. Dựa theo kết quả khám nghiệm tử thi, xác của một số nạn nhân đã bị một vật lớn đập nát, hung khí được cho là chiếc máy bán hàng tự động được đặt trong quầy với nhiều vết máu trên thân máy, nhưng nó quá nặng và phải cần tới 4 người mới có thể nhấc lên và xê dịch nó đi một đoạn ngắn. Vậy hung thủ làm cách nào mà có thể sử dụng nó để giết chết các nạn nhân? Ngoài ra, xác của một số nạn nhân khác còn bị nổ tung và văng đi khắp nơi, tuy nhiên các nhân viên khám nghiệm hiện trường lại không tìm được bất kỳ dấu vết nào của một vũ khí với sát thương đủ mạnh để làm điều này. Camera của cửa hàng cũng chỉ ghi lại được một bóng hình nhỏ bé phát sáng và tiếng cười điên loạn trước khi hình ảnh bị nhiễu và cuộc điều tra bị rơi vào bế tắc.

Hiện tại cảnh sát thành phố vẫn đang tiếp tục điều tra với hi vọng có thể đưa mọi thứ ra ánh sáng"

- Một vụ án mạng xảy ra ở khu mua sắm bọn mình vừa tới à? - Rebecca nói sau khi đọc xong.

- Đám cớm sẽ mất nhiều thời gian để lo vụ này đây. - Jessical nói tiếp.

- Và có lẽ chúng sẽ không can thiệp nhiều vào những hoạt động của "công ty" chúng ta nữa, hoặc nếu có thì sẽ dễ đối phó hơn. - Mary lại tiếp lời.

- Mà dạo gần đây cũng chẳng có nhiệm vụ gì cho chúng ta cả nhỉ. - Jennifer nói - Đã thế còn phải cố ra vẻ một học sinh cấp III bình thường nữa chứ, chán chết đi được.

- Không phải muốn có là có nhiệm vụ được đâu, "công ty" của bố chúng ta vốn là một băng đảng mafia mà, nên phải hành động cẩn thận nếu không muốn bị đám cớm chú ý. - Mary phản bác 

- Hơn nữa chúng ta cũng không hẳn là học sinh bình thường gì đâu khi phải nhập học muộn những 3 năm với lí do "đi du học". - Rebecca thêm vào.

"Tinh tinh", đột nhiên chiếc điện thoại của Anna phát ra tiếng thông báo tin nhắn.

- A, có nhiệm vụ rồi này. - Cô lấy ra xem rồi nói với các bạn - Giết một tên thanh tra đang can thiệp vào hoạt động của "công ty". Nhiệm vụ chỉ có vậy.

- Vậy thì về chuẩn bị nhanh nhanh rồi tiến hành thôi. - Dường như chỉ đợi có thế, Jennifer háo hức nói rồi chạy về nhà trước.

- Thiệt tình... - Mary thở dài rồi cũng tiếp tục đi dọc con đường về nhà cùng những người bạn của mình.

-----Ở một nơi nào đó-----

Màn đêm tĩnh lặng bao phủ lấy căn biệt thự hoang tàn, tạo nên một khung cảnh vừa đẹp mê hồn nhưng cũng đầy ma quái...

"Cạch", cánh cửa mở ra và một bóng người nhỏ bé bước vào.

- Cuối cùng cậu cũng về à. Muộn lắm rồi đấy.

- Tôi phải giải quyết vài chuyện ở khu mua sắm, tâm trạng không tốt nên mới về muộn hơn thôi mà.

- Nó có thể gây không ít phiền phức đấy.

- Biết rồi biết rồi.

- Cậu nên cẩn thận hơn một chút. Gần đây có vài kẻ đang lãng vãng quanh khu vực của chúng ta đấy, nếu bị phát hiện sẽ không hay lắm đâu.

- Vậy sao khô-

- Cứ từ từ, hành động hấp tấp trong trường hợp này có thể khiến tình hình trở nên xấu đi, chúng không phải đám con người bình thường đâu. 

- Vậy là ông gọi bọn tôi tới đây chỉ để nói điều này thôi à?

- Phải, nhưng ta muốn các cô cậu đừng hành động bất cẩn hay gây nhiều sự chú ý đến nơi này nữa.

- Chuyện đó ông nhắc chúng tôi nhiều đến phát ngán rồi đấy.

- Nhắc hoài mà các cô cậu có chịu nghe đâu. Nói tóm lại là nếu còn xem lời của ta như nước đổ đầu vịt thì xác định đi là vừa. Bây giờ thì giải tán.

End chap


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top