Chap 3: Bạn bè...
Bạn bè...
Bạn bè ư?
Không,
Làm sao có thể có bạn bè ở nơi đây?
Bốn bề chốn khổ giang sơn,
Chỉ có chuột, gián và sâu bọ làm bạn.
Ai lại muốn vào nơi đây?
Trừ những kẻ thực sự muốn vào...
...
Khắp nơi văng đầy những máu chảy dài trên vệt tường,
Lũ chuột nhìn còn khiếp đảm huống hồ là người.
Nhưng...
Tại sao không ai nhận ra?
Tại sao không ai lên tiếng?
Rằng:
Tiếng hét đó
Bi thương
Sầu não
Khổ đau
Sâu bọ còn hiểu
Gián nhỏ còn nghe
Nhưng,
Con người
Tại sao không ai nói gì cả?
Tại sao không ai biết?
Hay...
Họ cố tình?
Họ muốn thế?
Họ thích thế?
Đừng mà...
...
Có bao giờ ai cười với nó?
Có bao giờ ai chơi với nó?
Có bao giờ ai chịu nghe nó?
Có bao giờ...
Hằng đêm lũ chuột tụm lại,
Chúng nghe, chúng thấy và chúng sợ.
Chứng kiến những cảnh đòn roi đó,
Chứng kiến những cảnh đau thương đó.
Hổ dữ không ăn thịt con,
Nhưng tại sao...
Trong đôi mắt bé nhỏ của lũ chuột,
Thứ chúng thấy mãi mãi ám ảnh.
Chúng ríu rít bàn tán về nó,
Nhưng chúng sợ phải làm gì nó.
Vì...
Chúng đã thấy một thứ gì đó...
Không nên thấy rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top