Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Colette the Vulture - " Thanks for the meal "

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ở thành phố nhiều biến động này, tồn tại một cánh rừng cấm. Khu vực rậm rạp, âm u, thiếu ánh mặt trời ấy kích thích trí tò mò của rất nhiều người.

Một số thắc mắc tự hỏi, liệu rằng sâu thẳm trong không gian tối tăm, bí ẩn là những sinh vật đáng sợ, vượt ngoài tầm hiểu biết nhân loại hay chỉ đơn giản những con thú dữ không nên đụng tới. Một số lại biết quá rõ, ngăn cách bởi tấm lưới thép với chiếc bảng " Cấm vào " là một thế giới hoàn toàn khác, bất khả xâm phạm.

Nhưng nếu ai cũng biết nghe lời thì thế giới đâu cần cảnh sát.

Luôn tồn tại những kẻ phá luật, dù là luật bất thành văn và giờ đây, một trong số chúng phải chịu hậu quả.

Nằm im lìm trên đống lá khô rải rác ở những gốc cây cằn cõi là một cái xác còn tươi. Vừa mới chết thôi, thanh niên còn trẻ lắm. Dòng huyết từ cổ loang ra, ăn vào nền đất.

Bên cạnh tử thi xấu số là một hình thù mang dáng vóc đàn ông mặc hoodie xanh đậm. Y đứng cạnh cái xác, tay thản nhiên cầm hai quả thận vừa đoạt được, tay còn lại di chuyển chiếc mặt nạ thấm hai hàng hắc lệ cũng xanh nốt. Miệng hé ra, để lộ hàm răng cá mập dị thường cong lên vì hài lòng và bốn cái lưỡi gớm ghiếc đen than. Chúng cử động điêu luyện, nhanh chóng tạp lấy quả thận người.

Eyeless Jack nhai những thứ đáng lẽ không nên ăn ấy như nhai thịt, giọt máu đỏ thẩm lọt qua kẻ răng chảy xuống cằm. Trông ngon lành.

Một bữa thỏa mãn, y rời đi, để lại cái xác đáng thương chẳng còn hình thù nguyên vẹn. Máu trên đất đã hòa vào bóng tối từ lúc nào.

Giờ sao đây ?

Giữa chỗ khỉ ho cò gáy này thì biết bao giờ mới có người tìm ra. Đành chờ ruồi nhặng ấu trùng mở tiệc vậy.

Thế là nó xuất hiện.

Thật ra nó đã ở đấy từ nãy giờ rồi, trốn chui trốn nhủi sau mấy bụi cây. Nhưng tài ấn nấp và bước chân mèo đen khiến nó như vừa bước ra từ không khí.

Nó nhỏ nhắn, mặc hoodie đỏ hay bất cứ thứ nào gần màu đỏ vì cái áo đã ngã màu một cách nặng nề, trùm kín đầu. Bàn tay đeo găng trắng xách theo chiếc túi thể thao dài.

Nó nâng người thanh niên lên, nhẹ nhàng giống cầm một con búp bê, nhét anh vào cái túi đã mở sẵn. Nó gấp tử thi xấu số như gấp quần áo, sao cho anh vừa vặn hẳn mới kéo khóa lại và xách đi dễ dàng.

Bước chân không một tiếng động, biến mất nhanh như khi nó đến.

Khu rừng lại im ắng.

Khi ai đó chết, kền kền sẽ mở tiệc.

...

Colette the Vulture đặt cái túi xuống khi đã bước vào ngôi nhà khiêm tốn hiu quạnh, kéo mũ trùm đầu. Khuôn mặt con gái nhợt nhạt lộ ra cùng đôi mắt xanh lục, mái tóc nâu đậm buộc sơ sài sau gáy.

Nó cởi áo hoodie, sửa soạn nhanh một hồi thì chỉ còn áo thun trắng và quần thun đen, găng tay vẫn đeo.

Trong nhà kho khuất sau sân, có Colette, con dao to khủng quen thuộc và chiến lợi phẩm nó vừa thu về từ cuộc đi săn của người khác.

Nó không thích phần chặt thịt. Rất tốn sức. Nhưng muốn ăn thì phải lăn vào bếp thôi.

Tiếng chặt vang lên thản nhiên và tàn nhẫn. Ít nhất nó không làm phiền hàng xóm, nhà nó nằm lạc lõng, cách biệt với những dãy phố tấp nập.

Sau khi cái xác hoàn toàn đứt lìa thành nhiều mảnh, nó đem phần lớn cơ thể vào thùng lạnh chung với chỗ thịt dữ trữ, phần ăn hôm nay thì mang vào bếp.

Sau lần bán nội tạng này có lẽ nó sẽ dừng một thời gian, nhờ mấy lần " buôn " trước mà tài khoản nó còn rủng rỉnh chán. Thùng đông lạnh cũng chật rồi, nó không cần lo về lương thực trong nhiều tháng tiếp theo.

...

Colette thích nấu nướng. Rất thú vị.

Nó thích cắt thịt bằng con dao bếp, thích làm nước sốt, thích ướp thịt, thích chiên thịt.

Thực đơn hôm nay là Tonkatsu, Colette mê đồ ăn Nhật. Hương thơm ngào ngạt tỏa ra khắp căn bếp nhỏ xinh làm bụng nó biểu tình.

Xong xuôi, dọn thành quả ra bàn, mắt nó ánh lên sự hài lòng. Một tô Tonkatsu hoàn hảo và một bát cơm trắng ấm nóng. Đố ai biết bữa ăn đẹp mắt này từ đâu mà ra. Phải, đố ai biết.

Colette ngồi xuống, vỗ hai bàn tay vào nhau.

Cảm ơn thần linh đã sinh ra con người, cảm ơn chúa đã mang Eyeless Jack đến. Nó không sợ bị đói, được ăn những bữa thật ngon.

" Thanks for the meal ! "

Nó gắp miếng thịt chiên giòn, cắn và nhai.

Tuyệt quá.

Xong bữa, nó sẽ có sức hoàn thành đống ảnh minh họa trong phòng làm việc rồi đi theo dõi ai đó. Colette giỏi ẩn nấp, khỏe một cách kì lạ nhưng không biết đánh đấm. Thực chiến với người khác thì nó chắc chắn ngắm gà khỏa thân trong một nốt nhạc. Nếu Eyeless Jack phát hiện ra nó dùng y như nguồn cung thực phẩm là xác định.

Kền kền không giết người, chúng bay lang thang ở sa ma tìm xác. Colette không giết người, nó chờ mấy sát nhân khác thỏa mãn dục vọng đẫm máu của họ rồi nhặt nhặng những gì còn sót lại.

Nó phải mài dũa lưỡi dao của mình. Stalk dân thường giúp nó nâng cao kĩ thuật ẩn nấp. Nó phải lặng hơn mèo đen, hòa vào không khí.

Tất cả vì cuộc sống no đủ, không đói bụng.

Nhưng đó là chuyện lát nữa, giờ chỉ cần thưởng thức thôi.









Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top