Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Hiến máu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

-Hiến máu à

-Vâng, từ lúc hơn 8h

-Thấy béo ra tí nào không

-Không béo, chỉ suýt ngất thôi:)

Hôm nay hiến máu tập trung dưới sảnh của trường, em dậy sớm ra ngoài ăn sáng, chuẩn bị một chút trước lúc lúc hiến. Đây là lần đầu nên cũng hơi lo một chút. 

-Ngất à? Lấy nhiều máu không

-250ml

-Nghỉ ngơi ăn uống tẩm bổ vào là ok ngay, béo tốt ngay, da mịn màng , mọng nước( tả kĩ gớm:)))

Ra khỏi xe hiến máu tầm 1-2p, em ngồi ở ghế đá thì chợt thấy buồn nôn, xây xẩm các thứ , phải để đứa bạn đứa bạn đưa lên phòng

-Chậc

-Vậy là cũng yếu đấy, ăn uống vớ vẩn vào cơ

-Đâu mà vớ vẩn:((

Em lên phòng ngủ được một lát rồi tỉnh mới nhắn cho anh nên không mệt nữa , bụng có hơi khó chịu, có lẽ do lúc trước uống nhiều trà đường quá

-Ăn chưa

-Không ăn, uống sữa rồi

-Vậy nó càng mệt, xem cố ăn đi , cho nó lại sức

-Chắc không sao đâu . Chiều học về thì ăn luôn, bây giờ lười đi lắm

-Còn đi học được à

-Bây giờ cứ nghĩ thử xem 

-Mất bao nhiêu chất trong người như thế

-Không bù lại ngay thì cơ thể lấy gì mà hoạt động

-Bò dậy đi

( Một tràng luôn))

-Rồi. Lát đi học thì đi ăn luôn

-Lát lát  cái c* gì. Bây giờ phải dậy

-Lát, giờ em còn dư sức khẩu nghiệp ấy chứ( thực chất là hết cmn hơi rồi, chứ không tôi  phải nhảy tưng bừng sung sướng vì được crush quan tâm sát sao như vậy ấy:(( 

-Lúc thành con ma đói

-Xem rồi nghỉ ngơi đi,cho nó hồi lại

1 TIẾNG SAU...

-Ăn chưa

-Em ngủ quên xuống muộn nên không đi ăn nữa

-Bảo mà, tí lăn đùng ra đấy. Rồi cho vào viện mà nằm

VÀI TIẾNG SAU..

 -Vào viện cấp cứu chưa

Chưa vào,cũng chưa ăn, khẩu nghiệp một hơi  

-Kiểu như cái gì cũng chống lại em á, chai nước vặn nó cũng không chịu mở ra:((

-Tại không ăn đấy.Nói không nghe là bị nghiệp quật đấy, thấy tác hại chưa

Rút cuộc cũng đi ăn hủ tiếu, chụp lấy kiểu ảnh báo cáo anh:

-Ăn rồi nhé . Về đừng hỏi em nhập viện chưa

-Cái đ*

-Ăn này thì cũng nhập kho sớm thôi. Cơm mới có chất chứ

Đoạn sau phũ trở lại rồi nên không kể nữa:((

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top