Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 9: Trao lần đầu tiên cho nhau

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Có đói bụng không, nếu không chúng ta gọi đồ ăn nhé?"

Giang Quân cúp điện thoại thì chột dạ quay đầu tìm cớ nói chuyện với Viên Soái, may mắn là Viên Soái cũng không hỏi nhiều, đối với việc Giang Quân gọi điện cùng người khác cũng không muốn hỏi thăm, chỉ cần có thể nhìn thấy cô là được.

Giang Quân thấy anh gật đầu, dùng điện thoại trong phòng khách sạn gọi cho lễ tân để họ đưa chút đồ ăn lại đây.

Giang Quân chọn đều là những món đơn giản, dù sao thì nếu đưa cơm lên vừa vặn gặp được cô gái đến biểu diễn không phải sẽ xấu hổ muốn chết à?

Khoảng mười lăm phút sau, người phục vụ của khách sạn đem cơm tới. Hai người ngồi trên sô pha tùy tiện ăn. Viên Soái vì ngày thường vận động ít nên ăn ít, mà Giang Quân là vì chờ việc sắp diễn ra mà tâm tình thấp thỏm đương nhiên cũng không ăn nhiều.

Trong lúc viên Soái còn muốn đè lên người Giang Quân muốn cô giúp mình thoải mái một chút thì lại Giang Quân quyết đoán cự tuyệt.

"Nơi này của anh đau..." Viên Soái cách quần sờ nhục côn đang phồng lên, ủy khuất nhìn Giang Quân.

"Anh nhịn một chút, lát nữa là xong rồi." Tuy rằng Giang Quân có chút mềm lòng, nhưng cô không muốn vào giờ phút này lại thành kiếm củi ba năm thiêu một giờ.

Viên Soái thấy cô không động đậy cuối cùng vẫn từ bỏ ý nghĩ của mình. Chỉ là bàn tay trắng nõn thon dài với những khớp xương rõ ràng kia vẫn thỉnh thoảng sờ tới sờ lui dưới thân, muốn tự mình giảm bớt cảm giác sưng đau một chút.

Ai bảo mùi hương trên người Giang Quân vẫn luôn không dứt, hương vị kia giống như ma túy làm anh nghiện, lại giống như xuân dược làm anh dục niệm khó nhịn.

Thấy thời gian không sai biệt lắm có lẽ cô gái kia cũng sắp đến đây, Giang Quân từ trong túi lấy hai cái khẩu trang mang lên cho hai người. Sau đó lấy chiếc thảm nhỏ đắp lên đùi Viên Soái.

Cô đã sớm nhìn thấy bàn tay Viên Soái nhích tới nhích lui, chẳng qua cô cố tình xem nhẹ mà thôi.

Lại qua mười phút, cửa cuối cùng cũng bị người khác gõ vang.

Giang Quân đi ra mở cửa.

Ngoài cửa một cô gái mặc quần áo hở hang đang đứng, trên mặt là một tầng phấn dày gần như nhìn không rõ khuôn mặt thật của cô ta. Nhưng Giang Quân cũng không để ý cái này, chỉ cần cô có thể làm xong việc là được.

"Xin chào, tôi là Tiểu Phương, là anh Lý gọi tôi đến đây phục vụ."

Anh Lý chắc là người đàn ông nghe điện thoại kia, Giang Quân không nghĩ nhiều đã cho cô ta vào cửa.

"Anh Lý đã bảo cô phải làm gì chưa?"

"Nói... Là... Muốn tôi tự biểu diễn an ủi cho các người xem sao?"

Tiểu Phương dẫm giày cao gót tiến vào, liếc mắt một cái nhìn thấy Viên Soái trên sofa.

A! Thì ra là một đôi tình nhân, tự nhiên lại muốn cùng nhau xem người khác biểu diễn? Tiểu Phương ở trong lòng chửi thầm. Nhưng cô cũng không để bụng bị người khác xem, tự mình động thủ vẫn tốt hơn những lão đàn ông dơ bẩn khác muốn.

Giang Quân thấy cô hiểu chuyện, cũng đem tim buông xuống một nửa. Nếu muốn cô một lần nữa mở miệng bảo Tiểu Phương tự an ủi, cô cảm thấy có lẽ mình không làm được.

Tiểu Phương cũng thức thời, sau khi thấy Giang Quân ngồi trở lại sô pha thì buông túi tự mình chuẩn bị.

Sô pha đặt ở đối diện cuối giường, có thể đem tình cảnh trên giường nhìn không sót cái gì.

"Anh có nhìn thấy người khác trong phòng này không?" Giang Quân ngồi xuống ghé sát bên tai Viên Soái lặng lẽ nói với anh.

"Hả?... Không nhìn thấy." Viên Soái thấy cô hỏi còn sửng sốt một chút, sau đó quay đầu nhìn khắp nơi, xác định không có ai mới trả lời Giang Quân.

Giang Quân thấy đáp án của anh cũng không vội kết luận, dù sao cô gái kia cũng chưa bắt đầu.

Tiểu Phương thấy Giang Quân đã nhìn về bên này mới thong thả động thủ cởi quần áo trên người.

Một bên cởi một bên xoa nhũ thịt của mình, lời dâm đãng trong miệng thốt ra, xem ra là công việc cực kì quen thuộc.

"Ưm... A... Núm vú em ngứa quá, rất trướng... Ưm... Bóp mạnh lên.... A....."

Bên này Giang Quân nghe thấy dường như trên trán hiện ra ba vạch đen, khóe miệng co giật. Không có cách khác, chỉ có thể nói Tiểu Phương quá dâm đãng.

Nhưng Tiểu Phương cũng không biết suy nghĩ trong lòng Giang Quân cô chỉ đắm chìm trong biểu diễn tự cho là chuyên nghiệp! Ngày thường cô tiếp những loại đàn ông khác luôn thích xem cô tự an ủi, hơn nữa còn thích xem cô vừa an ủi vừa nói lời cợt nhả. Bây giờ cô biểu diễn cho Giang Quân xem cũng là do thói quen, cứ thế tự nhiên mà nói ra những lời đó.


Sau khi xoa nhẹ hai vú một lát, Tiểu Phương mới khẽ nâng hạ thân đem váy và quần lót cởi ra.

Ngón tay nhỏ bé dao động đến chỗ hoa huyệt bắt đầu khảy.

"Hừ..... Tao huyệt của người ta rất ngứa... Âm hạch sưng lên rồi.... Ưm.... Chảy nhiều nước quá.... A..... Rất muốn bị côn thịt lớn cắm.... A....."

Giang Quân cảm thấy mình sắp cười ra tiếng, cái này cũng quá mẹ nó chuyên nghiệp rồi!

Tiểu Phương dùng ngón tay tự mình chơi trong chốc lát, từ mép giường lấy ra dương vật giả mang đến, còn nhét đầy dưới thân mình.

"A.... Thô quá.... Cứng quá Ưm... Ca ca... Người ta muốn... Cho em.... A.... Sâu một chút..... Hừ....."

Mắt thấy Tiểu Phương bên kia không sai biệt lắm, Giang Quân cũng không quên chính sự, quay đầu nhìn chằm chằm phản ứng của Viên Soái

Nhưng Viên Soái vẫn luôn nhìn Giang Quân ánh mắt giống như chưa từng nhìn đi nơi khác, vừa lúc đụng phải ánh mắt Giang Quân chuyển qua.

Giang Quân sửng sốt một chút, sau đó nhẹ giọng hỏi Viên Soái.

"Bây giờ anh có nhìn thấy người khác không?"

"Không có những người khác."

Viên Soái cũng cảm thấy có chút không thể hiểu được, nhưng vẫn nghiêm túc trả lời câu hỏi của Giang Quân

Giang Quân nghe thấy anh trả lời trong lòng nổi lên một tia nhảy nhót, chỉ là cô vẫn cần xác nhận.

"Anh đến đây."

Giang Quân nắm tay viên Soái đi đến mép giường, trên giường Tiểu Phương đã sớm chơi đến tự đắc vui vẻ.

"Ha..... Sướng quá.. Ưm... Ca ca tốt... Anh cắm sâu quá.. Ưm.. Người ta sắp ăn không nổi nữa... Ư... A....." . truyện đam mỹ

Giang Quân chắc chắn mình nhìn thấy trên cây dương vật giả kia đã đầy thủy dịch, chứng tỏ mùi thủy dịch của Tiểu Phương đã sớm tiết ra.

Giang Quân lôi kéo Viên Soái đứng một hồi lâu ở mép giường, còn chỉ vào phía trên giường bảo Viên Soái nhìn.

"Anh thật sự không nhìn thấy trong phòng này trừ em còn có người khác à?"

"Anh chỉ nhìn thấy em!" Tuy Viên Soái không biết Giang Quân đang rối rắm cái gì, nhưng anh vẫn chắc chắn nói cho Giang Quân, anh chỉ nhìn thấy cô.

"Vậy anh có ngửi thấy mùi gì không? Giống như mùi hương của chất lỏng dưới thân em?"

"Không có, trừ hương vị của em, anh không ngửi thấy mùi khác."

Giang Quân cúi đầu suy tư, chẳng lẽ anh thật sự chỉ ngửi thấy hương vị của cô? Hay là... Tiểu Phương không được?

Giang Quân cảm thấy hôm nay mình nhất định phải có đáp án chắc chắn! Sau đó cô bảo Tiểu Phương dừng lại, bảo cô ta gọi điện cho một cô gái khác đến, tiền gấp đôi.

Tiểu Phương còn đang đắm chìm trong khoái cảm! Nhưng cô cũng không thể làm trái ý của khách hàng. Vừa lúc gọi chị em của mình đến kiếm loại tiền nhẹ nhàng này cũng tốt. Nhưng cặp đôi này sao lại muốn tìm thêm một người nữa?

Cô rối rắm một chút sau đó lập tức gọi điện thoại cho chị em mình, vừa vặn người chị em kia cũng tiếp khách ở gần đây, không tới mười phút đã đến nơi.

Tiểu Phương mở cửa cho cô ta, còn thấp giọng nói nhỏ cùng người chị em kia.

"Cặp đôi này chắc là ngại nhiều tiền quá, tìm chúng ta tới xem biểu diễn tự an ủi. Dù sao tiền cũng phải làm mới có, làm việc này còn tính nhẹ nhàng một chút."

Người chị em kia nghe được cũng đi theo Tiểu Phương cười khẽ hai tiếng, sau đó đóng cửa đi lên giường.

Nếu đã biết Giang Quân muốn xem cái gì, người chị em kia cũng không cần kéo dài, sớm xong việc nói không chừng còn có thể tiếp khách khác.

Giang Quân lôi kéo Viên Soái đi đến bên cửa sổ, dựa vào tường cúi đầu không biết suy nghĩ cái gì. Chờ đến khi người kia cởi sạch sẽ lại làm không khác biệt lắm mới kéo Viên Soái đến mép giường.

"Bây giờ anh cũng không nhìn thấy người khác hoặc là ngửi thấy mùi gì sao?"

"Ừ, không có người khác, cũng không có hương vị khác." Viên Soái không thấy phiền tiếp tục nghiêm túc trả lời Giang Quân.

Giang Quân nghe thấy đáp án này rốt cuộc cũng tin trừ hương vị của mình anh không cảm thấy hứng thú đối với người phụ nữ khác. Biết được điều này khiến cho Giang Quân lập tức yên tâm lại vui vẻ.

Vui đến mức sau khi ném tiền xuống thì thu dọn đồ đạc kéo Viên Soái chạy về nhà.

Giang Quân dừng xe xong lập tức lôi kéo Viên Soái lên lầu. Hai người tiến vào phòng Viên Soái, Giang Quân đã không cầm lòng được nhón chân hôn Viên Soái.

Nụ hôn này khác hẳn với trước đây, lần này không chỉ có kích động và hưng phấn mà còn mang theo vui sướng chân thật và tình ý.

Viên Soái hông biết vì sao cô lại đột nhiên chủ động thân mật với mình, chỉ là anh cũng hoàn toàn không rối rắm về vấn đề này, rất nhanh hai người đã ôm nhau hôn nồng nhiệt.

Trong lúc này còn nóng nảy cởi quần áo đối phương, vuốt ve cơ thể cực nóng của nhau, chẳng mấy chốc cả hai người đã cởi sạch sẽ.

Giang Quân còn một chút lý trí, cô ghét bỏ vừa rồi ở trong phòng khách sạn dơ, sau khi cởi quần áo thì lôi kéo Viên Soái đi về phía phòng tắm.

Nước từ vòi hoa sen phun lên hai cơ thể trần trụi, dù cả hai người chỉ lo cọ xát an ủi lẫn nhau thì vòi hoa sen vẫn làm hết phận sự của mình, rửa sạch sẽ bọt xà phòng trên người bọn họ.

Trứng rung trong hoa huyệt đã sớm bị lấy ra, thay vào đó là tay Viên Soái.

Giang Quân cầm lấy ngón tay Viên Soái tìm đến chỗ huyệt động bí ẩn kia, giống như đem bảo bối mà mình yêu nhất chia sẻ cho đối phương.

Đôi tay Giang Quân một bên vuốt ve phần lưng Viên Soái, một bên xoa nắn nhục côn sưng to của anh, lắc lư lên xuống.

Cuối cùng vẫn là Giang Quân đánh vỡ cục diện bế tắc, cô kéo tay Viên Soái ra mang anh đến trên giường.

Hai người mới vừa lên giường, Giang Quân đã đẩy ngã Viên Soái cả người cô khóa ngồi trên người anh.

Môi răng giao hòa, nơi riêng tư của hai người cũng đang không ngừng cọ xát, nhục côn thô dài chọc vào thịt mềm đánh vòng, làm vách trong của hoa huyệt cũng theo đó run rẩy.

"Ưm... A..." Khóe miệng tràn ra tiếng rên rỉ mang theo xuân tình và tình yêu.

Thật vất vả môi lưỡi đang giao hòa lẫn nhau của hai người mới tách ra, khi tách ra còn mang theo chút nước bọt bị Viên Soái liếm sạch.

Một màn này làm cho Giang Quân cảm thấy hoa huyệt của mình càng thêm run rẩy, mật dịch phun ra cũng giống như dòng chảy của suối nước, róc rách không ngừng.

Giang Quân bắt đầu động đậy nửa người trên, một chút lại một chút dịch về phía sau, nắm lấy nhục côn của Viên Soái nhắm ngay hoa huyệt của mình.

"Ưm..."

Giang Quân nhịn không được kêu rên ra tiếng, nhục côn phá vỡ vách động chặt chẽ lại ấm áp, dường như toàn bộ huyệt khẩu đều bị căng đến sắp nứt ra.

Cô tự hít sâu vài cái, sau đó hết sức thả lỏng cơ thể để mình chậm rãi đè xuống.

"A..... Đau..."

Cho dù lần đầu tiên là do cô chủ động nhưng Giang Quân cũng đã coi nhẹ đau đớn của việc phá thân. Dưới người truyền đến cảm giác đau đớn vì bị xé rách khiến cô cảm thấy như mình sắp bỏ cuộc.

"Quân Quân! Em không thoải mái à?"

Viên Soái mồ hôi đầy đầu nhưng vừa nghe thấy Giang Quân kêu lên đau đớn anh đã lập tức lo lắng hỏi, cơ thể cũng chuẩn bị ngồi dậy để cẩn thận kiểm tra Giang Quân một chút.

Giang Quân nhận thấy hành động của anh, trong lúc anh nửa ngồi dậy cô lại đẩy anh xuống.

"Ôi... Em không có việc gì.... Anh đừng nhúc nhích."

Viên Soái không biết cô đã xảy ra chuyện gì, trong lòng sốt ruột nhưng anh vẫn không làm trái ý của Giang Quân

Bây giờ Giang Quân đang bị mắc ở giữa sườn núi, nhục côn thô dài vừa vặn bị cô ăn vào một nửa. Mắt nhìn thấy sắp đại công cáo thành Giang Quân cũng không muốn bỏ dở nửa chừng.

Quyết tâm rồi đem sức lực ở hai chân buông lỏng, cả người đều ngồi xuống.

"A.... Đừng nhúc nhích... Anh đừng nhúc nhích...." Giang Quân đau đến tiếng kêu cũng mang theo run rẩy.

Viên Soái đương nhiên cũng nghe ra cô rên rỉ không giống ngày thường, nhưng Giang Quân không cho anh động đậy anh cũng chỉ có thể lo lắng suông.

"Em làm sao vậy? Nếu em không thoải mái thì nói với anh! Không thì chúng ta đừng làm nữa, anh cũng không phải rất khó chịu."

Viên Soái tưởng cô vì muốn anh thoải mái mà làm mình bị thương, đang muốn từ chối hành động của Giang Quân.

"Hừ! Ai bảo anh lớn lên to như vậy, thô như vậy hả?"

Giang Quân nhịn một hồi lâu, cuối cùng cũng đỡ hơn, may mắn là cơ thể cô mẫn cảm, thủy dịch vốn nhiều. Sau khi chậm rãi lại nhìn thấy bộ dáng của Viên Soái thì không nhịn được cười trêu ghẹo anh.

Viên Soái thấy thần sắc của cô tốt hơn một chút, lúc này trong lòng mới thả lỏng.

"A... Hừ... Thoải mái... Ưm..."

Chỉ trong chốc lát Giang Quân đã bắt đầu thong thả đong đưa. hoa huyệt ướt át gắt gao bao bọc lấy nhục côn sưng to, mỗi một chút lên xuống đều phảng phất có thể ẩn ẩn cảm giác được nhục côn phá vỡ nếp uốn ở vách trong, chọc thẳng đến hoa tâm.

"Hừ...." Viên Soái nếm được khuây khỏa chưa bao giờ có, nhục côn sưng đau dưới thân giống như được huyệt động an ủi mà trở nên sảng khoái, trong cổ họng cũng không khỏi phát ra một tiếng trầm thấp.

"Viên Soái..... Ưm... Anh thoải mái không?" Giọng nói Giang Quân khi hoan ái cực kì vũ mị lại mê người, âm cuối hơi nâng lên, nghe vào trong tai Viên Soái luôn là loại quyến rũ trí mạng, nhục côn dưới thân cũng như sưng to hơn.

"Thoải mái, Quân Quân..... Chỉ cần là em, dù như thế nào anh cũng thoải mái."

Giọng nói của Viên Soái khàn khàn vang lên ở trong phòng, đột nhiên không kịp thông báo làm trong lòng Giang Quân tràn ngập rung động.

Tốc độ vuốt ve hoa huyệt cũng không khỏi nhanh hơn, khi thì trên dưới đưa đẩy, khi thì để ở trong chỗ sâu nghiền nát...

Ngực cô ở trước mặt Viên Soái mê hoặc anh, như cái bánh màn thầu lớn dụ dỗ người đàn ông đói khát đã lâu phạm tội.

Quả nhiên nhìn thấy đôi màn thầu trắng kia mắt anh đã sáng lên, ngay lập tức bị anh ăn vào trong miệng.

Liếm cắn mút mát, phải dùng hết phương thức nhấm nháp mới có thể no bụng.

Đúng là Viên Soái rất thông minh, Giang Quân chỉ dùng hoa huyệt vuốt ve qua lại trong chốc lát, Viên Soái đã học được bí quyết trong đó. Một đôi tay to duỗi xuống ôm lấy cái mông của Giang Quân ép lên nhục côn của mình, cho đến khi nhục côn hoàn toàn đi vào lút cán anh mới giảm lực một chút, đến mức dịch ướt của Giang Quân chảy giàn giụa, trong miệng không ngừng kêu dâm đãng.

Dưới thân nhục côn làm cho Giang Quân vô cùng sảng khoái, ngay cả khi bị Nghiêm Kỳ đè trên người cô cũng không phản ứng lại, chỉ có thể híp mắt, hoa huyệt vừa co rút lại ướt át làm cho nơi hai người kết hợp với nhau càng thêm chặt chẽ như hận không thể dính ở bên nhau.

Viên Soái đỡ đầu gối Giang Quân lên, tay anh xuyên qua từ đầu gối ôm lấy vòng eo mảnh mai của Giang Quân. Dưới thân nhục côn dùng tốc độ và lực đạo như đóng cọc đâm vào khiến cho Giang Quân một cơ hội thở dốc cũng không có.

"A.... Nhanh quá..... Ưm... Sâu quá... A.... Cắm vào khiến em rất.... Thoải mái.... A.... Đến đỉnh... Ưm!!!"

"Quá thô.... Căng quá..... A..... Đừng..... Mạnh một chút... Ừ...

Sướng... A"

Có lẽ là vừa rồi bị Tiểu Phương kích thích, lúc này trong miệng Chu Y Y nói ra từ ngữ dâm đãng không hề rụt rè hơn so với Tiểu Phương.

Lúc này lực chú ý cả người cô đều tập trung ở hoa huyệt bị kích thích, cô đã sớm mất lý trí, nơi nào còn biết mình đang nói cái gì, chỉ hận dưới thân không thể đâm sâu đâm nhanh hơn một ít.

Viên Soái nghe cô gái dưới thân yêu kiều rên rỉ, biên độ đong đưa eo mông cũng càng lúc càng lớn. Ngay từ đầu anh còn nghe theo ý kiến của Giang Quân, chậm lại hoặc nhẹ hơn. Sau đó anh phát hiện chính Giang Quân cũng không biết mình muốn cái gì, từ ngữ trước sau mâu thuẫn. Anh cũng không để ý tới yêu cầu của Giang Quân nữa, chỉ đem nhục côn của mình nhét vào càng sâu càng tốt.

hoa huyệt bị thọc vào rút ra làm bụng nhỏ của Giang Quân kích thích đến run rẩy không thôi, khoái cảm cực hạn từ chỗ sâu trong hoa huyệt truyền khắp toàn thân, cuối cùng Giang Quân hô lên một tiếng, mật dịch cao trào mới phun lên nhục côn của Viên Soái.

Vách trong của hoa huyệt đột nhiên co rút lại làm cho da đầu Viên Soái căng chặt, côn thịt sưng to lại càng sảng khoái, từ trong chỗ sâu như muốn phóng ra, chỉ qua một lát anh cũng theo Giang Quân bắn ra.

Sau khi bắn tinh cả người Viên Soái mềm nhũn nằm một bên, vẫn không quên xoay người ôm Giang Quân, tránh cho đè lên cô.

Còn trong dư vị cao trào hoa huyệt vẫn như cũ tự động hút lấy nhục côn, làm cho Viên Soái vô cùng được an ủi.

Thấy cô còn đang nhắm mắt, Viên Soái tiến lên hôn khẽ bên môi cô, một tay ở phía sau thuận tiện vuốt ve lưng cô, để cho cô nhanh chóng phục hồi.

Người đàn ông mới nếm thử tư vị nam nữ hoan ái đâu thể mới một lần là xong.

Giang Quân vừa từ trong cao trào phục hồi lại tinh thần thì cảm nhận được nhục côn trong hoa huyệt lại một lần nữa lấp đầy mình.

"Đừng... Nghỉ một chút." Giang Quân vội vàng khuyên can.

"A...." Viên Soái mất mát lên tiếng.

Nhưng dù sao cũng là thiên tính của đàn ông khó sửa, mặc dù Giang Quân khuyên can, Viên Soái vẫn nhịn không được nhẹ nhàng đong đưa eo mông ở trong hoa huyệt thong thả đâm chọc.

Một bên còn tiếp tục khẽ cắn cánh môi Giang Quân, giống như đang lấy lòng để cô không trách cứ mình.

"Ưm..."

Thong thả thọc vào rút ra so với nhanh chóng đánh sâu vào lại càng mang đến kích thích mẫn cảm, Viên Soái chỉ đâm chọc trong chốc lát Giang Quân đã cảm nhận được từ chỗ sâu trong hoa huyệt truyền đến cảm giác hư không và khát vọng mãnh liệt.

Viên Soái cảm nhận được cơ thể cô biến hóa, khóe miệng cười vui vẻ đến híp mắt, sau đó lập tức đứng dậy một lần nữa đè trên người Giang Quân. Không đợi cô mở miệng anh đã tự bắt đầu một vòng đánh sâu vào.

Giang Quân vừa thấy anh tươi cười, trong lòng cô cũng tự thấy ấm áp, nơi nào còn cự tuyệt được anh. Thấy anh trầm mê với việc này thì ôm bờ vai anh, nâng mông lên phối hợp với anh.

Thời gian một đêm thật dài, đã không đếm được hai người hoan ái bao nhiêu lần, chỉ biết đến khi ánh trăng ngoài cửa sổ dần mờ nhạt hai người mới ôm nhau dựa sát vào nhau ngủ.

Ngày mai, sẽ là khởi đầu mới của hai người.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top