Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Những ngày đầu (1).

  "khi những ngôi sao trên cao bắt đầu tỏa ánh sáng lấp lánh, và khu rừng thì chìm vào giấc ngủ say sưa, thảo nguyên cỏ rạp mình chào cơn gió khúc khích lướt qua trong thoáng chốc, tư lự với tự do của sự bất biến. Thiên Bình ngẩn người, gió luồn qua mái tóc cô, miết lên đôi mắt màu lá rừng nhàn nhạt, vuốt ve những ngón tay dài và thầm thì bên tai cô một lời ru tuyệt đẹp. Cô tựa vào tảng đá xám lạnh, dần chìm vào giấc ngủ của mình. Ngoài kia, thế giới tàn bạo bên ngoài cánh rừng và thảo nguyên này, vỡ từng mảnh rơi vào quên lãng. Bức thư trong balo chưa khóa kĩ thò một góc ra bên ngoài, trắng tinh sạch sẽ, nó sẽ đưa cô đến một nơi tựa như chính nó vậy.

...

  Đêm đã rơi xuống rồi. Dòng suối chảy róc rách soi một hình dáng đang gà gật trên thân cây ngả sát mặt nước. Chàng trai vùi mình trong tấm áo khoác dày ấm áp, nghe tiếng nước chảy như người bạn đồng hành đang kể một câu chuyện cổ tích. Dù khi đến hạ nguồn, câu chuyện cổ tích rời rạc chỉ còn vài câu chữ đẹp đẽ sau những bạo lực đầy tổn thương đã chứng kiến. Hành trang ngay trên đầu, bàn tay cậu chạm vào dòng chảy mạnh mẽ, nó nhắc nhở và cho cậu biết, cậu rồi sẽ mạnh mẽ đến nhường nào.

...

  Bên ngoài thành chiếc hố khổng lồ, được bảo vệ bởi bức tường thấp bao xung quanh, ngay chỗ bắt đầu của những bậc thang dẫn xuống vô số tầng bân dưới của chiếc hố. Cô gái ngồi trên bức tường ngả màu, hai tay đặt lên chiếc gậy gỗ đã được bào nhẵn bóng, đầu cô gác lên mu bàn tay, lắc lư với những nhịp điệu nho nhỏ trong cổ họng. Cảnh vật đổ nát xung quanh không hề che chắn những cảnh tượng ghê tởm bên ngọn lửa sáng rực cùng đám người ở một chỗ khá xa. Cá là " chúng" đã thấy cô nên lỉnh ra xa hơn, tránh né bất cứ kẻ nào đến từ tòa thành chính. Bên chân cô gái là một chiếc bình khá lớn, nước bên trong nhuộm xanh nhuộm đen từ những vật tròn tròn phình lên phình xuống, chen chúc trong bể nước chật chội. Mặt tối của thế giới này là vậy. Nơi chỉ có kẻ giết và kẻ bị giết..."

  " Đồng hồ đã chỉ hơn nửa đêm. Cô gái vẫn còn ngồi trên chiếc giường ấm áp, đọc đi đọc lại những gì trong tờ giấy trắng được gấp đôi, phong thư trắng thẳng thớm. Đôi mắt nâu đầy háo hức và nghi hoặc. Cô thừa biết việc này tuy có chút mạo hiểm đối với bản thân. Nhưng nó là xứng đáng cho sự thành công sau này. Ma Kết cô là người không bao giờ mất tin tưởng vào mình, và bố mẹ cô cũng vậy. Nhìn qua những bức thư khác đang nằm lặng yên còn niêm chưa kịp mở. Ánh mắt nâu nheo lại với luồng ánh sáng đắc thắng.

...

 Chàng trai ngồi bên cạnh cửa sổ, ánh mắt hoang mang nhìn vào bức thư trước mặt. Ánh đèn trên bàn học khiến cậu nhìn thấy nó thật rõ ràng, phong thư trắng có dấu niêm ở giữa, chữ Zo nổi trong dấu niêm đó là ký hiệu lạ lùng nhất cậu từng thấy. Dãy trọ yên tĩnh trong màn đêm. Ngay cạnh chiếc bàn học là chậu cải xanh tốt, dù không có gió, những chiếc lá vẫn đung đưa nhè nhẹ. Đôi mắt xanh thẫm màu đại dương ánh lên sự cương quyết. Chàng trai đưa tay gỡ lấy bức thư. Trong đó có gì không ai biết, chỉ biết ánh mắt cậu như sáng lên khi dần đi đến điểm cuối cùng của bức thư. Khẽ đặt nó xuống bàn, chàng trai mỉm cười, cuối cùng cũng có nơi để cậu thuộc về rồi. Bối rối đến không ngủ được, cậu quyết định  bắt đầu chuẩn bị hành lí cho chuyến đi của mình.

...

  Trước màn hình máy tính, những dòng chữ liên tục được gõ vào thanh tìm kiếm. Chủ nhân của đôi tay chăm chú vào từng thư mục hiện lên, nhưng chẳng có gì khớp với cái tên anh muốn biết. Không có một thông tin nào hữu dụng cả. Uống nốt cốc sữa trên bàn, anh liếc nhìn chiếc đồng hồ đầy bụi cũ kĩ, ba chiếc kim giây. phút và giờ đã ngừng mãi mãi tại một mốc thời gian. Sẽ chẳng có ai chịu bỏ tiền ra mua một vật cũ xì với mặt kính vỡ nát như vậy. Bàn tay đưa xuống nắm nhẹ lấy chiếc đồng hồ, anh mím môi, quyết tâm tin tưởng vào sự lựa chọn của mình."

...

  Khu trọ có một khu vườn thật lớn nằm trong thị trấn nhỏ rìa thành phố, phía sau là núi và phía trước là biển. Lối đi vào nhà lát đá và trồng thêm cỏ mềm xung quanh, những cây ăn quả nằm viền theo hàng rào, lắc lư theo cơn gió vừa lướt qua.

  - Thưa cô, cháu là Ma Kết, người đã gọi điện cho cô hôm trước. Hôm nay cháu đến nhận phòng ạ.

  Chủ trọ là một người phụ nữ trung niên ăn mặc đơn giản, cử chỉ nhẹ nhàng vô cùng khoan thai, chậm rãi phát ra luồng khí chất nhè nhẹ điềm tĩnh. Đôi mắt bà nhìn thẳng vào đôi mắt lóng lánh có chút háo hức của cô gái xinh đẹp này. Khẽ mỉm cười, đợt khách thuê trọ lần này khiến bà cảm thấy thật hài lòng. Gật đầu dễ chịu, bà ra hiệu cho Ma Kết đi theo, vừa đưa cô lên phòng đã đặt, vừa giới thiệu bảng nội quy cùng vài câu hỏi cơ bản mang tính chất xã giao.

  Lúc đang đi lên, hai cô gái từ tầng trên bước xuống, họ hướng về Ma Kết sự thân thiện, một cậu chào với cô chủ và một cái chạm nhẹ vào vai người bạn mới đến.

  Căn phòng nhỏ gọn, nhưng sạch sẽ và ấm áp. Ma Kết cảm thấy đây là căn phòng rất tốt. Cô chủ đưa cô chìa khóa rồi rời đi khi tiếng chuông cửa bên dưới lại vang lên. Sắp mùa tựu trương nên hiển nhiên thời gian này chủ trọ khắp nơi sẽ bận rộn với những vị khách trọ sẽ đến. Ma Kết nhìn xung quanh căn phòng, cô đã biết mình sẽ trang trí nó như thế nào rồi.

...

  Bảo Bình xách lỉnh kỉnh đồ đạc vào trọ. Cô bạn đặt một đống bên cầu thang, chạy lên chạy xuống để vận chuyển tất cả. Phòng cô ở tầng hai và gần cầu thang nhất, nhưng chỉ dăm ba vòng cũng đủ làm Bảo Bình muốn nôn toàn bộ bữa trưa ra ngoài.

  - Bạn cần giúp không?

  Hai chàng trai vừa bước vào đã giật mình trước những dụng cụ có vẻ hơi bị to lớn nặng nề với cô bạn nhỏ nhắn trước mặt. Bảo Bình vừa lau mồ hôi vừa gật đầu lia lịa, và sự trợ giúp từ hai cậu bạn đó đã khiến cô cảm thấy bữa trưa không còn muốn gào thét đòi ra ngoài nữa.

  - Cậu chuyển cả phòng sưu tầm đến đây đấy à?

  Song Ngư nhìn dàn dụng cụ cùng đống mô hình đã được Bảo Bình chỉ dẫn xếp gọn vào một góc phòng. Trông chúng như một thành phố nửa dưới nước nửa trên cạn ấy. Vậy mà cậu cứ nghĩ mớ đó phải choán nguyên cái phòng ấy chứ.

  - Không. Đây chỉ là những vật dụng tớ cho là cần thiết nhất thôi.

  Bảo Bình nhìn đầy cảm kích mấy bạn nam trong khu trọ đã vận chuyển đồ giúp cô. Cự Giải nhòm vào căn phòng có vẻ nguy hiểm, xách mấy chai nước lạnh cậu mới mua ở gần đây, đưa cho mỗi tên bạn một chai.

  - Để tớ trả tiền nước!

  Mấy tên con trai cười xòa, lắc đầu bảo không cần đâu rồi lục cục rời về phòng của mình. Bảo Bình cảm ơn thật vang một lần nữa, thấy bọn họ rời đi hết rồi mới đóng cửa ngồi vào bàn, bắt đầu những bản vẽ gần đây nhất của mình, lầm bầm vài dòng công thức dài ngoằng.

...

  Bạch Dương thong thả bước xuống. Bếp dung chung được đặt ở khu vực bên phải lối vào. Cô đến đây từ khá sớm, nên gần như đã quen với bảng nội quy cô chủ trọ đưa ra. Kì thật khu trọ này khá thoải mái, mỗi người bạn mang mỗi cá tính đôi khi rất khác biệt, nhưng bọn họ đều có khu vực riêng của mình cùng vài quy định không hề quá khắt khe. Bạch Dương đã từng ở kí túc xá hay những nhà trọ khác. Cô sẵn sàng cá cược rằng đây là nơi tuyệt vời nhất cũng như những người bạn cùng trọ không tồi chút nào.

  Dưới phòng bếp đã có một người bạn. Cô ấy đứng bên cạnh chờ ấm nước sôi điện lục bục, tô mì gói đặt trên bàn ăn. Bạch Dương bước tới. Có vẻ là người mới đến, vì đây là lần đầu cô gặp mặt người bạn này. Nhìn dáng vẻ xa xăm đầy ngơ ngẩn hướng ra ngoài khung cửa sổ, có vẻ là không muốn bị làm phiền. Bạch Dương nhẹ nhàng lấy đồ ăn trong tủ lạnh ra bắt đầu hâm nóng lại.

  - Xin chào. Tớ là Thiên Yết!

  Người bạn mới xoay qua với tiếng chào nhẹ bẫng. Bạch Dương toe toét cười lại.

  - Chào. Tớ là Bạch Dương.

  Ấm nước tắt khi đã đủ độ sôi, Thiên Yết đổ nước sôi vào tô mì, chờ đợi vài phút rồi bắt đầu ăn. Trên tầng bắt đầu vang lên rất nhiều tiếng bước chân loạt xoạt. Bạch Dương nhún vai, giờ ăn đến rồi. Cô bạn mới hơi ngẩng đầu lên, đôi mắt trắng đen rõ rệt mang theo chút tò mò

  - Ô. Bạch Dương, cậu ăn sớm vậy?

  - Tớ chuẩn bị ăn thì các cậu xuống, nên không nghĩ đó là sớm đâu. Đều là đã đến giờ cơm của mọi người mà thôi.

  Sư Tử cười ha hả. Toàn bộ khách trọ đều đông đủ cả. May mà cái bếp khá rộng chứ không thì... Cô nàng tóc trắng nào đó vẫn vô cùng hứng khởi xem cái cảnh cãi nhau đến ỏm tỏi để quyết định ai nấu trước ai nấu sau. Kết quả cuối cùng chính là những người thừa thãi bị Cự Giải, Xử Nữ, Kim Ngưu và Ma Kết quăng ra ngoài. Trông sáu con người trưng bộ mặt thảm thương hết mức chầu chực nghe chỉ đạo thật khiến cho hai người ngồi ăn muốn sặc cơm sặc mì. Trong bếp, Xử Nữ vẫn đang càu nhàu.

  - Thế quái nào tớ đã phân ra giờ nấu ăn mà các cậu có thể ào xuống một lượt như thế này chứ. Lần này bọn tớ sẽ nấu ăn cho cả lũ thêm một lần nữa thôi. Sai lần nữa tớ xay các cậu thành cám đấy!

  - Tớ không xay các cậu ra đâu. Nhưng phí nấu nướng sẽ TÍNH TOÁN PHỤ THU ĐẦY ĐỦ!

  Kim Ngưu vẫn hờ hững mà đay nghiến từng từ thật rõ ràng. Cái đám bên kia gãi đầu gãi cổ cười hì hì chăm chỉ rửa rau, lau bàn, dọn chen đũa trong hòa khí. Ma Kết đang xào rau, cô vươn tay ra, Sư Tử biết ý lập tức tự giác đưa đĩa tới.

  - Kim Ngưu nói chuẩn. Ăn xong các cậu phải dọn dẹp đấy nhé?

  - Chuyện nhỏ mà.

  Song Tử đáp lời, hết sức rảnh rỗi chọt chọt mấy bông hoa cắm trên bàn ăn, liền bị Bảo Bình túm lấy trước khi bị phát hiện " Cái này là của Ma Kết cắm đấy bạn. Có muốn mai một mình dọn hết mấy dãy hành lang không hả?" khiến anh chàng rụt tay lại như đỉa phải vôi, vội đưa cái mặt vô tội ra che giấu trước cái nhìn bén lẹm của Xử Nữ.

  - Ể, chào cậu Thiên Yết, thông cảm bọn này hơi ồn ào nha.

  Song Ngư bấy giờ mới phát hiện cô bạn mới vẫn đang hứng thú ngồi xem trận chí chóe, môi hơi nhếch lên không rõ ý. Thiên Yết phất tay tỏ ý bình thường, nhanh chóng thu dọn bát đũa của mình rồi về phòng, không quên hơi cúi mình mỉm cười trả lại câu chào từ mấy người bạn chung trọ.

  - Hơi ít nói nhỉ?

  Song Tử nhìn theo, chẹp chẹp miệng.

  - Tưởng ai cũng có cái miệng tía lia như cậu hay gì?

  Ma Kết ngồi vào bàn, đáp trả câu nhận xét bằng một câu sặc mùi khịa.

  - Mỗi người một tính, đừng nói linh tinh.

  Sư Tử bới cơm, chốt hạ trước khi trận chí chóe khác có nguy cơ bén lửa.

  Cả đám lục cục ăn cơm, rôm rả chuyển đề tài...

  Đấy chính là cách bắt đầu những ngày mười hai con người gặp nhau lúc bỡ ngỡ đến thân quen lạ kì.










Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top