Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Có lẽ là bị mộng du

Tiếng động quá lớn, Hạ Lan Tư Khuynh vừa xong việc lập tức đám người hầu từ bốn phía chạy tới. Ngạc nhiên là dẫn đầu bọn hắn lại là tiểu thư Tần gia Tần Lam cùng Hàn lão phu nhân.

Thật là khéo nha, sớm không tới muộn không tới, lúc cô vừa xong việc liền tới.

Cái nhà này từ lúc cô vào ở lần đầu thấy đông người tụ tập như vậy. Hàn Thiên Tuyệt không thích nhiều người nên khu nhà chính được lệnh không phận sự không được xuất hiện. Đa số người hầu đều ở khu nhà phụ phía sau.

Cục diện trước mắt với người mới tới chính là: một đám tiểu thư, thiếu gia, lúc sáng đi theo Tần Lam tiểu thư tới để làm "bạn" với tiểu thái tử nhà mình, khi nãy còn được giới thiệu thân thế hoành tráng, giờ đây nằm la liệt đầy đất, không phân biệt là nam hay nữ, đều bị đánh cho nằm bẹp.

Hàn lão phu nhân cùng Tần Lam cùng quần chúng vây xem, đều trợn mắt há mồm, cằm rớt đầy đất. Chưa kịp hoàn hồn thì thấy cô gái vẫn đang đứng im, nhìn người nằm dưới đất, lên tiếng:

"Xin lỗi con trai ta"

"Ư... cô biết chúng tôi là ai không? Thật sự dám đánh chúng tôi?"

"Ư... cô đã đánh chúng tôi, dựa vào cái gì mà bắt chúng tôi xin lỗi?"

"Chúng tôi là khách được mời đến để làm bạn với tiểu thiếu gia nhà cô đó có biết không?"

Cả đám người không hẹn mà cùng nhau trừng mắt với Hạ Lan Tư Khuynh, đồng thời cũng thấy rất nhiều người đang tiến lại thì nỗi sợ hãi nãy giờ cũng vơi đi một nửa. Bọn họ ai mà không phải là hòn ngọc quý trong gia tộc, hôm nay nghe tiểu thư nhà họ Tần nói là tổ chức tiệc trà tại Hàn gia, muốn kiếm bạn chơi chung với tiểu thái tử nhà họ Hàn. Trong giới ai mà không muốn có một chân với Hàn gia? Tần Lam lại là người có khả năng trở thành Hàn phu nhân, nên đã làm thân với cô ta mấy năm nay.

Khi nghe Tần Lam mở lời mời tới Hàn gia bọn họ liền đồng ý, mấy chị em khác trong nhà thấy bọn hắn được tới Hàn gia còn tức đỏ cả mắt. Vậy mà bây giờ bọn họ lại bị một con người làm vì đứa con trai dơ bẩn của ả đánh.

"Chuyện ở đây là như thế nào?"- người vừa cất tiếng nói chính là Tần Lam có vẻ hốt hoảng.

"Tiểu bảo bối, con đây là làm sao vậy?"- Hàn lão phu nhân nhìn thấy thân hình nhỏ bé của tâm can bảo bối từ trên đầu ướt sủng, mặt mũi lấm len, bên ngoài khoác một chiếc áo khoác màu trắng của người lớn bọc kỹ từ trong ra ngoài, khuôn mặt tràn đầy uỷ khuất, ôm lấy chân của Hạ Lan Tư Khuynh, trong đầu cùng đại khái nắm được tình hình, không nói hai lời liền tiến tới ôm lấy cháu cố của mình.

Hạ Lan Tư Khuynh vẫn đứng im như cũ, giống như không nghe thấy một loạt câu hỏi kia của Tần Lam. Đột nhiên khoé miệng nhếch, mỉm cười giơ giơ nắm đấm ngắm nhìn.

"Nói xin lỗi."

Nhất thời cả đám người kia sắc mặt trắng bệch, cả người đột nhiên lạnh buốt, ánh mắt cô ta chính là đang nhìn một vật đã chết, trong gia tộc bọn hắn, để bảo toàn được vị trí thì ai mà đằng sau chưa từng làm qua rất nhiều việc xấu xa. Ánh mắt quen thuộc kia chính bọn họ cùng đã từng dùng qua rồi.

Lại thấy Hàn lão phu nhân ôm lấy thằng nhóc dơ bẩn miệng gọi bảo bối, ánh mắt uy nghiêm đang lướt qua từng người đám bọn họ, trong lòng liền lộp bộp, không hỏi hoảng sợ. Dường như bọn họ còn nghe lão phu nhân kêu thằng nhóc kia là "bảo bối"? Không lẽ...!

Đám phụ nữ vừa thấy liền tái mặt, cắn cắn môi, nước mắt lưng tròng. Đám nam nhân thì toàn thân toát mồ hôi lạnh.

"Thực... Thực xin lỗi."

"Xin lỗi."

"Xin lỗi."

Dưới sự uy hiếp từ nắm đấm của Hạ Lan Tư Khuynh, cùng cường quyền từ Hàn lão phu nhân, những người này mặc dù không tình nguyện, vẫn phải đồng loạt nói xin lỗi.
_______________________
Hạ Lan Tư Khuynh đột nhiên bị đánh thức bởi chuông tiếng điện thoại, trong lòng thầm mắng tên chết tiệt nào đang gọi tới. Mệt mỏi mấy ngày nay, cô thật sự rất buồn ngủ a.

"Bổn đại nhân, muốn đi ngủ, có việc thì ngày mai bẩm tấu."

"Hạ Lan Tư Khuynh, em lại mới gây chuyện nữa phải không? Em có biết bọn họ là ai không?"- Lãnh Nhiên ở đầu dây bên kia cơ hồ là hét lên trong điện thoại, tiếng gào rít rất mãnh liệt.

"Đương nhiên. Em..... Không biết."- Hạ Lan Tư Khuynh êu oãi lên tiếng, lúc đó thật sự cô không hiểu sao lại mất khống chế, chỉ muốn lập tức giết những người đó.

"Tại sao lại đánh người?"- Lãnh Nhiên hắn khi nghe người mà hắn sắp xếp ở Hàn gia đi theo tiểu Huyền Vũ Hàn Thiên Thần báo cáo lại cũng thật lo lắng. Nghe nói lúc đó còn có mặt Hàn lão phu nhân. Tư Khuynh nhà hắn mới vô làm dâu đã đắc tội với các mối quan hệ nhà họ Hàn, hắn sợ cô bị làm khó dễ. Hắn đã hứa với người chú đã mất của mình sẽ coi Hạ Lan Tư Khuynh là em gái ruột để chăm sóc. Hắn không muốn cô chịu thiệt thòi a. Còn cái thằng nhóc Hàn Thiên Thần chết tiệt đó nữa, hắn cố gắng liên lạc cả ngày hôm nay nhưng không thể nào gặp được hắn, nên hắn cũng không biết được rõ ràng sự việc cùng suy nghĩ của lão phu nhân kia.

"Chắc là ... thời điểm đó em bị mộng du chăng?"- Hạ Lan Tư Khuynh đưa tay lên khẽ xoa mái tóc đã rối bù như tổ quạ của mình, tìm đại cái cớ. Nhưng thật sự chính cô cũng không biết mình bị làm sao a.

[...]

Không khí đột nhiên yên lặng đến đáng sợ thì cánh cửa phòng được mở ra phá tan bầu không khí có chút quái dị.

"Phu nhân, ngài tỉnh?"- người tiến vô là hầu gái Hàn gia, lễ phép nhìn người trên giường mấy ngày trước được gia chủ mang về đang rối rắm mờ mịt, cất tiếng hỏi.

"Ừ."

"Ở bên dưới có một đám người tới muốn gặp gia chủ. Nói là người nhà nạn nhân, muốn đòi lại... công đạo cho con bọn họ. Sáng sớm Hàn lão phu nhân dẫn tiểu thiếu gia ra ngoài, gia chủ hiện tại đi công tác chưa về. Hiện tại trong nhà không có người làm chủ nên quản gia bảo em lên đây thông báo cho phu nhân "- hôm qua cô cũng có mặt tại hiện trường, vị phu nhân mới vào cửa của gia chủ bọn họ giá trị vũ lực thật kinh khủng. Khi nãy cô bị quản gia ép buộc lên đây gọi phu nhân trong lòng thật sợ hãi. Nhưng khi vào nhìn thấy vị mỹ nhân trên giường, khuôn mặt như ngọc đúc hoàn toàn vô hại, vẻ mặt vừa mới tỉnh ngủ có chút mờ mịt, làm người khác không thể nào dời mắt được, hoàn toàn đối lập với con người kinh khủng ngày hôm qua, liền cảm thấy có chút đỡ sợ hơn.

Chết tiệt! Bà đây ngủ cũng không yên thân mà.

Lúc Hàn Thiên Tuyệt vừa được cấp cứu xong liền gọi cho Hiên Du thông báo. Mạnh miệng nói với hắn ta chỉ cần lo liệu tốt công ty, còn Hàn gia cô sẽ xử lý. Chấp nhận làm việc trả ơn ở vị trí "phu nhân" nhà người ta thì phải làm đến nơi đến chốn. Ai bảo trẫm nợ người ta ơn cứu giá kịp thời a.

"Đã biết, cô đi xuống nói bọn họ đợi đi."

Sau khi người hầu vừa đi, Hạ Lan Tư Khuynh lại hướng về phía điện thoại nói với Lãnh Nhiên ở đầu dây bên kia.

"Lãnh Nhiên ca ca, xin lỗi đã làm anh lại lo lắng. Em sẽ gọi lại sau cho anh."

Lãnh Nhiên bên kia nghe thấy vậy liền hừ nhẹ. Con nhóc thối mỗi lần gây đại hoạ với gọi hắn hai tiếng ca ca này, biết hắn không chống cự nổi mới chân chó mà gọi như vậy, để hắn hạ hoả. Nhưng sau khi mọi việc qua đi có cạy miệng nó cũng không thèm gọi anh một tiếng.

Đối mặt với cơn tức giận đầy quan tâm của các vị sư huynh cùng Lãnh Nhiên, Hạ Lan Tư Khuynh luôn biết cách để làm họ dễ dàng mềm lòng với mình, biết lúc nào nên nịnh nọt, biết lúc nào nên tránh mặt, khiến bọn hắn vừa tức vừa thương.

Sau đó, Hạ Lan Tư Khuynh mặc dù không cam tâm nhưng cũng rời giường, lười biếng mà lê thân xác mệt mỏi tiến về phía phòng tắm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top