Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Nhìn bọn họ không vừa mắt

"Hồ nháo! Nhà họ Hàn là thế gia, là đệ nhất gia tộc ở đất nước này. Chuyện gia chủ kết hôn, còn chưa có họp mặt gia đình công nhận, đến trưởng lão như tôi còn chưa nghe được thông báo. Huống chi tôi thấy xuất thân và kinh nghiệm của Hạ Lan tiểu thư không thích hợp làm con dâu Hàn gia. Dù sao cũng chỉ là tiểu thư bị gia tộc ruồng bỏ. Chuyện này không đến phiên cô có quyền ra tay đánh người."- người nói chính là chú của Hàn Thiên Tuyệt, đại trưởng lão Hàn gia. Năm đó nếu Hàn Thiên Tuyệt không trở về chỉnh đốn gia tộc thì vị trí gia chủ chính là của ông ta.

Hạ Lan Tư Khuynh nghe vậy khoé miệng hơi nâng, nhếch miệng cười: "Cũng phải! Dù sao tôi cũng chỉ là đứa con gái bị Hạ Lan gia trục xuất khỏi gia tộc, một mình bương trải, quả đúng là không tiện lọt vô mắt xanh của các vị."

"Nhưng biết làm sao bây giờ. Vị trí đệ nhất phu nhân này, lại là của tôi. "- Hạ Lan Tư Khuynh không tự hạ thấp mình mà nói, sau đó giọng đột nhiên chuyển lạnh.

"Còn kẻ dám động vào một sợi tóc của con trai tôi, tôi sẽ để cho kẻ đó phải cạo trọc gặp người."

Lúc này Hạ Lan Tư Khuynh toàn thân toát lên hàn khí, cả người âm trầm cơ hồ còn có sát khí, ánh mắt lướt qua nhìn toàn bộ những người xung quanh, như con dao sắc bén, lạnh đến thấu xương khiến người xung quanh thấy ngạt thở, không dám nhìn thẳng. Kể cả mấy vị thuộc chi thứ của Hàn gia cùng những lão nhân chinh chiến trên thương trường đã lâu, cũng run rẩy bị khí thế kia ấp tới. Trong lòng không khỏi giật mình, thầm sợ hãi. Cái bộ dạng này thật giống với Hàn đại gia chủ.

Rõ ràng nghe nói vị tiểu thư bị ruồng bỏ của Hạ Lan gia là một con nhóc nhu nhược, là một thứ vô dụng bại hoại gia phong, cứ nghĩ dễ chèn ép. Nhưng vị trước mặt đây phong cách thật sự dũng mãnh, mọi người mơ hồ còn có thể nhìn thấy đều thấy khí chất của cô cô còn đàn ông hơn cả đàn ông, nhà bọn họ rất nhiều con cháu, nhưng cũng không có ai có được khí chất như vậy.

Hạ Lan Tư Khuynh dù mấy năm nay dù thật sự bất trị, ngông cuồng một cách vô pháp vô thiên, nhưng ngay từ đầu không có ngông cuồng và bạo lực như thế, bản thân cô cũng là người rất biết điều. Định tỏ ra hiền đức hiểu chuyện trước mặt mấy vị trưởng bối này. Thấy dù sao lần này cũng tại vì cô mà Hàn Thiên Tuyệt mới bị thương, bản thân còn gây đại hoạ cho Hàn gia, định nhu hoà mà xử lý vấn đề này, nhưng có lẽ là không có khả năng a. Bọn họ đây là không hề có ý buông tha cô. Có lẽ cô đúng là không cần người khác thích. Nhưng cô cũng không định phá hư Hàn gia a.

Hạ Lan Tư Khuynh không khỏi lắc đầu thở dài. Bọn họ chắc chắn đã tra rõ xuất thân của cô rồi mới tới đây chèn ép. Chuyện cô bị trục xuất khỏi Hạ Lan gia cũng không phải chuyện gì bí mật.

Đúng là để không bị bắt nạt thì chỉ có xấu xa hơn, để bắt nạt kẻ khác, chỉ có mạnh, dù người khác không thích cô thì cũng không dám làm tổn thương được cô. Thân thế cô thối nát thì đương nhiên bọn họ sẽ không nể mặt cô rồi. Nhưng cô cũng không phải là loại người nhân từ nương tay.

"Nhưng cô ra tay cũng không khỏi quá nặng đi? Tôi chỉ đá tên nhóc đó 1 cái, ít ra cũng phải có một lý do đàng hoàng chính đáng. Cô rõ ràng đây là khinh người quá đáng. Vị trí đệ nhất phu nhân của cô còn chưa được mọi người công nhận đâu. Cô bày cái dáng vẻ đó cho ai xem chứ? Dù sao đó cũng không phải con trai cô"- Quý Mễ Mễ dù có cảm giác hơi sợ đối với Hạ Lan Tư Khuynh, nhưng bây giờ nhìn cái dáng vẻ cao cao tại thượng, coi trời bằng vung kia của Hạ Lan Tư Khuynh thì cơn giận dữ cùng ghen tỵ cứ dâng trào lên cuồng cuộng, cơ hồ mà hét lên nói.

"A! Quý đại tiểu thư muốn một lý do chính đáng hơn sao? Thật ra thì tôi đây là muốn ỷ thế ức hiếp đó, đã là ức hiếp rồi còn cần lý do gì chứ."

"Nhưng nếu Quý đại tiểu thư muốn một lý do khác thì câu truyện sâu xa này hơi dài dòng một xíu."

Nghe Hạ Lan Tư Khuynh nhàn nhạt nói như vậy thì mọi người trong phòng đột nhiên chăm chú nhìn về phía Hạ Lan Tư Khuynh, còn có nguyên nhân sâu xa khác nữa sao?

"Thời gian cũng không còn sớm, để tôi nói ngắn gọn để không làm mất thời gian mọi người, tôi chính nhìn bọn họ không vừa mắt. Hết!"- Hạ Lan Tư Khuynh cả người tản ra khí thế lười biếng, mĩm cười bình tĩnh nói.

Hết?

Không phải là chuyện rất dài sao?

Trong lòng những người có mặt ở đây cơ hồ muốn phát điên khi nghe đáp án của cô, dù sao cũng là lũ cáo già tuổi đời gấp 2,3 lần Hạ Lan Tư Khuynh, kinh nghiệm từng trải vô số nên dù có tức giận nhưng mặt lại không biểu hiện gì. Các vị phu nhân cũng cố gắng đè ép cảm giác muốn xù lông, giương manh múa vuốt cào nát Hạ Lan Tư Khuynh xuống. Cả đám người đột nhiên yên lặng, không biết phải mở miệng thế nào. Bản lĩnh chọc tức người, lôi kéo giá trị hận thù của cô ta quả thật nghịch thiên. Bọn hắn sợ vừa mở miệng cô sẽ lại khiến bọn họ bị đau tim tức chết a.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top