Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Phiền em thích ứng

Trong lòng Hàn Thiên Tuyệt như bùng lên một ngọn lửa không rõ nguyên nhân.

"Em sợ tôi vậy à? Còn hắn em lại bày vẻ mặt vui vẻ ra chào đón sao?"- Hàn Thiên Tuyệt nhìn Hạ Lan Tư Khuynh khoé môi khẽ nhếch lên cười, nói.

Đầu Hạ Lan Tư Khuynh vang lên hồi chuông báo động khẩn cấp đầy bất an nhìn người đàn ông phía trước.

Hàng mi cong vuốt chớp chớp liên tục, anh lại nói cô như vậy? Việc này thì có liên quan gì đến hắn ta? Ngón tay thon dài cũng vô thức chỉ vào Lạc Diệp?

Bị Hàn Thiên Tuyệt chăm chú nhìn như vậy, Hạ Lan Tư Khuynh cảm thấy bản thân mình giống như là tội nhiên thiên cổ, khiến cô cảm thấy chột dạ cô sắp không chịu nổi định biện minh cho qua chuyện thì đột nhiên ma vương trong ngực biết ý định của cô không thèm nghe câu trả lời, gạt tay Hạ Lan Tư Khuynh đi xuyên qua đám người dòng chính Hạ Lan gia, cả người đều toát lên sát khí, không nói một lời túm lấy Lạc Diệp đang đỡ lấy Hạ Lan Tú Trúc ánh mắt đầy phẫn hận mà bị đại ma vương xem là liếc mắt đưa tình nhìn cô vợ nhỏ của anh ......

ĐÁNH!!!!

Phải chính là ĐÁNH NGƯỜI.

Thù mới cùng hận cũ, cộng dồn lại xử luôn một lần. Dám liếc mắt đưa tình cạy góc tường nhà anh.

Lạc Diệp: ????

Vệ sĩ trong phòng: "..."

Vừa rồi là vừa mới đến, tăng thêm loạt thao tác kia có chút lẳng lơ quỷ dị, cô không kịp phản ứng. Là phương thức cô đón người không đúng sao? Cái tư thế đánh người đẹp mắt kia còn hung hơn cả cô.

Động tác gọn gàng, tư thế đẹp trai tiêu sái. Dung mạo lãnh đạm kia dường như cũng tăng thêm mấy phần soái khí. Hạ Lan Tư Khuynh cảm thấy tâm mình càng lúc càng rung động.

Nếu để Cố An Lan biết được suy nghĩ của cô lúc này chắc chắn sẽ mắng cô là con nhóc biến thái!!!

Đám người dòng thứ vừa bị Chu Tước gia đánh. Cả đám cùng cảm thấy may mắn vì bọn hắn đã bị Hạ Lan Tư Khuynh đánh trước. Nhìn Hàn Thiên Tuyệt cứ như một tên ma quỷ đang dần đi về phía nữ ma đầu.

Cả căn phòng đột nhiên căng thẳng đến nghẹt thở. Nhìn hiện trường hai người một nhà nên nằm ngay ngắn với nhau rất "hạnh phúc" của Lạc Diệp cùng Hạ Lan Tú Trúc mà không khỏi cảm khái.

Hạ Lan Tư Khuynh nhìn Ma vương nhà mình thì cả người ngây ra. Không hiểu chuyện gì đang xảy ra... Đến lúc mọi việc xong rồi mới lấy lại được tinh thần, thì người nào đó vừa đánh người để giải tỏa tâm trạng, dưới ánh mắt bị xem là tên ma quỷ của đám người Lạc gia cùng Hạ Lan gia đã đi về tới bên cô vợ nhỏ đang thất thần, còn tỏ ra hờ hững, ngoéo môi một cái, hỏi:

"Có đẹp không?"

"Đẹp"- Hạ Lan Tư Khuynh vô thức trả lời xong thì khẽ giật mình khi thấy người đã về tới trước mặt.

"Ừ. Là của em."

Hự! Hạ Lan Tư Khuynh cảm thấy mình sắp bị nhồi máu cơ tim chết mất rồi, người anh em nhà cô luôn dùng vẻ mặt nghiêm túc chững chạc nói ra lời thoại trêu chọc người một cách đàng hoàng hoàn mỹ với cô như vậy.

Sau đó, Hàn Thiên Tuyệt chỉ sợ thiên hạ chưa đủ loạn còn nắm bàn tay nhỏ bé của phu nhân nhà hắn thổi thổi, vô cùng đau lòng bồi một câu:

"Phu nhân! Mấy việc này em sau này không cần gì phải tự mình ra tay. Nếu không cẩn thận khiến tay của em bị thương thì phải làm sao đây?"

Nói xong, Hàn Thiên Tuyệt không biết từ đâu lôi ra một lọ thuốc sát trùng xịt lên tay Hạ Lan Tư Khuynh, tiếp đó lại dùng nước suối đóng chai rửa lại, cuối cùng mới dùng khăn tay mới lau khô. lau hai bàn tay của Hạ Lan Tư Khuynh : "Về sau mấy chuyện thế này cứ để anh."

"Em còn chưa đứng gần vào hắn." Hạ Lan Tư Khuynh bĩu môi nói. Người anh em nhà cô không cho cô ra tay nhưng cũng không có cấm cô nói vài câu đâu ha!

"Hiện giờ rất nhiều người không biết giữ vệ sinh, trên người toàn là vi khuẩn, chú ý một chút thì tốt hơn. Đặc biệt là hắn"- Hàn Thiên Tuyệt khẽ liếc nhìn về phía Lạc Diệp. Sau khi nghiêm túc lau tay khô tay cho Hạ Lan Tư Khuynh xong thì Hàn Thiên Tuyệt buông tay cô ra, nói "Bây giờ thì tốt hơn rồi."

"Này! Hàn Thiên Tuyệt! Sao em có cảm giác anh có tiềm chất làm hôn quân nhỉ?"

Hàn Thiên Tuyệt nghe Hạ Lan Tư Khuynh, nhẹ nhàng vuốt ve gò má Hạ Lan Tư Khuynh, đôi mắt phủ kín một tầng sương mờ, bá đạo nói

"Tiểu Khuynh, hôm đó là em tự bán sự tự do của mình cho tôi, bây giờ cho em hai lựa chọn. Một, em chủ động mở lòng với tôi. Hai, em bị ép buộc tiếp nhận tôi, em chọn loại nào?"

Haha...! Này là hai sự lựa chọn hả? Rõ ràng chỉ có một. Hạ Lan Tư Khuynh khoé miệng giật giật, giờ nghĩ lại, chỉ hận thời gian không thể đảo ngược, cố gắng nặn ra một nụ cười.

"Người anh em, đã làm người có tuổi rồi, anh dè dặt một chút có được hay không?"

Tiếc thay, Hàn gia chủ đại nhân lờ đi như không nghe được lời nói từ đáy lòng của Hạ Lan Tư Khuynh, dầu muối đều không thấm, tiếp tục dính lấy cô, thanh âm trầm bổng: "Phu nhân, anh không lớn hơn em là bao, tuổi của chúng ta vừa hay chỉ cách nhau đúng một bàn tay."

"Em có thể không thích anh, nhưng em cũng không thể thích người khác, nam hay nữ, kể cả động vật cũng không được."

Khoé miệng Hạ Lan Tư Khuynh hơi co giật: "Người anh em, anh không cảm thấy anh như vậy rất độc... bá đạo sao?" - Hai chữ "độc tài" trên môi bị cô nuốt xuống đổi thành bá đạo.

"Ừ! Nên phiền em thích ứng nhiều hơn!"

Nhân viên vệ sĩ thỉnh thoảng nhìn Hạ Lan Tư Khuynh vài lần, mang theo chút ý cười ẩn hiện.

Hạ Lan Tư Khuynh : "..." . Cô cảm thấy mình một đời lừng lẫy của mình bị hủy hoại hoàn toàn!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top