Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 6: Ma thuật

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Càng lâu những sợi xích càng quấn chặt lấy Dipper. Bỗng đằng sau những sợi xích loé lên mọt ánh vàng, những sợi xích như bị điều khiển chúng hoá vàng thả lỏng Dipper rồi bay về Gleeful Mable. Lập tức cô nắm tay lại khiến những chiếc xích vỡ vụn. Tiếp vỗ tay của cô bỗng vang lên kèm theo giọng nói
Gleeful Mable: Tôi biết cậu không phải người thường từ lúc đến đây cậu đã hành động như thể câu biết rõ nơi này vậy, chưa hết trên chán cậu còn có vết bớt y hệt như em của tôi vậy
Dipper: Khoan làm sao cô b...
Chưa dứt lời một vòng tròn ma thuật suất hiện sau Gleeful Mable xuất hiện, từ vòng tròn đó bắn ra những con dao màu xanh. Không một chút do dự cậu sử dụng ma thuật tạo cho mình một tấm khiên bao phủ bản thân, cậu không thể tiếp tục trận đấu này vì cậu biết rằng cô gái kia rồi sẽ áp đảo lại cậu, trong lúc chiếc khiên còn đang đỡ những chiếc dao cậu nhanh chóng tạo một chiếc cổng ma thuật và chạy thoát khỏi nơi đây. Gleeful Mable chỉ biết thở dài khi trò vui kết thúc sớm như vậy. Qua cổng dịch chuyển Dipper bông cảm thấy mệt mỏi và chóng mặt cậu ngồi dựa vào một cái cây và thiếp đi.
Dipper : Z..Z..Z..
Cậu mở mắt ra và thấy mnhf đang nằm giữa một chiều không gian mê hoặc, nhưng đồ vật bay lơ lửng giữa không trung và ở giữa là Bill Cipher
Dipper : làm sao ngươi có thể ở đây ?
Bill : từ lúc mà ngươi làm thoả thuận với ta một phần sức mạnh vẫn lưu giữ trong đầu ngươi chính vì thế mà dù ngươi ở đâu thì ta vẫn có thể cảm nhận được ngươi và nhìn thấy những gì mà ngươi thấy.
Dipper : vậy ngươi ở đây để làm gì
Bill : ngươi không nên sử dụng ma thuật đến từ những quyển nhật ký quá nhiều vì những ma thuật đó sẽ được tăng sức mạnh bởi những sức mạnh còn lưu giữ trong người, nếu ngươi vẫn tiếp tục cơ thể và tâm trí của ngươi sẽ bị tan rã thành từng mảnh, Hãy nhìn tay của ngươi đi
Dipper nhìn tay mình và thấy một vết nứt
Dipper : Wha...
Bill : đừng lo chỉ sau vài ngày ko sử dụng ma thuật thì vết thương đó sẽ biến mất.
Dipper: Ừm... Được rồi nhưng Bill làm sao để có thể giải thoát em ngươi ra khỏi xiềng xích của họ ?
Bill: Hãy tự suy nghĩ đi ngươi là người thông minh nhất mà ta từng gặp, ta trông cậy ở ngươi Pine Trees
Nói xong cánh cổng đột nhiên đóng sập lại. Lúc này ở phía bên kia bất thần Bill nói:
Bill: Thật không công bằng khi để cho bọn chúng phải đối mặt với phiên bản nguy hiểm nhất của chính mình, một kẻ mà thậm chí đến ta cũng không thể lường trước được.
Lúc này Dipper quay trở lại trong nhà với dáng vẻ mệt mỏi, ở ngay chiếc cửa là Gleeful Dipper đã đợi sẵn.
Gleeful Dipper: Ngươi đã đi đâu vậy ?
Dipper: Tôi chỉ đuổi theo một con cáo cho đến khi tôi phát hiện ra nó là một sóc.
Gleeful Dipper lúc này vẫn khó chịu và tiếp tục nói với giọng khinh bỉ.
Gleeful Dipper: Ngươi nghĩ ta ngu lắm sao, ngươi chẳng thế  nào đuổi một con sóc suốt cả buổi chiều được
Lúc này Dipper cười nhẹ rồi đặt tay lên vai và nói:
Dipper: Đó là câu chuyện của tôi còn tin hay không là tuỳ ở cậu.
Gleeful Dipper hất tay của Dipper ra và lườm cậu, Dipper thì không nói gì rồi đi vào trong nhà vẻ mặt tươi cười. Chẳng mấy chốc mặt trời lại lặn xuống nhường chỗ cho mặt trăng u ám, lúc này Dipper đang ngồi trên nóc nhà chai cầm lon soda cậu vẫn nghĩ lại về khoảng khắc giữa cậu và Gleeful Dipper phải chăng hành động đó thể hiện cậu không còn sợ Gleeful Dipper hay nó chỉ là hành động bộc phát do bị ức hiếp. Đang ngồi bỗng, Mable trèo lên và hỏi:
Mable: Tại sao không xuống dưới kia ? Và chơi đùa với mọi người
Dipper thì bỗng phát cáu và nói:
Dipper: Chơi đùa, CHƠI ĐÙA, tại sao em vẫn có thể chơi đùa với họ trong khi họ là những kẻ điên rồ máu lạnh !
Tưởng rằng Mable sẽ trả lời lại một cách hồn nhiên nhưng không khuôn mặt cô méo đi , nước mắt chảy xuống và trả lời
Mable: Em biết chính vì vậy chúng ta phải cứu Will rồi chạy khỏi đây và không bao giờ quay lại.
Dipper chưa bao giờ thấy Mable như thế này, có thứ gì đó đã bẻ gãy tâm trí của cô. Dipper vội cầm lấy Mable và hỏi:
Dipper: Tên khốn đó đã làm gì em ?
Mable: Hắn không làm gì cả nhưng từ lúc anh đi những cử chỉ lời nói, ánh mắt của hắn đều toát lên một áp lực như bóp chặt lấy em.
Cùng lúc này trong khu rừng Gleeful Dipper đang tìm Gleeful Mable. Bỗng rồi cậu ta thấy em gái mình đang ngồi dưới ánh trăng tay cầm quyển Journal 2.
Gleeful Mable: Tìm thứ này à ?
Gleeful Dipper: Hãy thôi vẻ đó hôm nay đáng lẽ ra cả hai bọn chúng đều phải sợ hãi trước chúng ta nhưng rốt cuộc chỉ có người em là sợ, tên anh còn ngược lại hắn thậm chí còn không sợ hãi mà còn tỏ ra tự tin hơn trước. Có muốn giải thích không ?
Gleeful Mable: Chỉ trong một đêm hắn đã học được một ít phép thuật, em thấy khá bất ngờ nên đã để hắn thắng nhưng lần sau sẽ không còn việc đó nữa.
Gleeful Dipper: Hãy nhớ công việc của chúng ta là gì, bẻ gãy tâm trí chúng tìm hiểu và tra khảo cách chúng đến đây. Đừng để việc này thất bại.
Nói rồi Gleeful Dipper bỏ đi, bỗng Gleeful Mable nói
Gleeful Mable: Anh thực sự nghĩ rằng "chúng ta " thực sự dễ bị bẻ gãy vậy sao ?
Gleeful Dipper quay người lại và lạnh lùng nói
Gleeful Dipper: Bọn chúng không phải là chúng ta, chúng chỉ là một phiên bản kém hơn chúng ta.
Nói xong cậu bỏ đi để lại những con gió lạnh buốt cùng những tiếng rít.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top