Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

CHƯƠNG 23

CHƯƠNG 23

Nàng cắn môi lắc đầu nói:" Không biết! Ta muốn mặc như thế!"

Hắn cảm giác nàng có gì đó rất khác nhưng không biết khác ở đâu, rốt cuộc vẫn là thở dài tìm cho nàng một bộ y phục rồi nói:" Ngoan, mặc y phục vào, hôm nay có phần hơi lạnh"

Nàng cắn răng hỏi:" Không mặc được không?"

Hắn lắc đầu, nàng cúi đầu nhìn y phục trên tay rồi chậm rãi đi về phía sau bức bình phong thay y phục. Hắn bước ra khỏi phòng nàng lạnh giọng nói:" Xuống đây!"

Năm ám vệ từ trên nóc nhà nhảy xuống quỳ trước mặt hắn, hắn trầm giọng hỏi:" Chuyện gì xảy ra?!"

Ám vệ nhìn nhau, một ám vệ gan dạ nhất lên tiếng:" Linh cô nương mới sáng sớm đã ra ngồi ngoài đó, thật sự thuộc hạ cũng không biết chuyện gì đã xảy ra"

Hắn nhìn một lượt các ám vệ, ánh mắt lạnh băng khiến các ám vệ không khỏi rùng mình, hôm nay chủ nhân thật tức giận a.

Nghe thấy tiếng động bên trong liền biết nàng đã thay xong y phục hắn mới phất tay nói:" Giải tán!", như được giải thoát các ám vệ nhanh chóng biến mất không dấu tích.

Hắn chỉnh lại biểu cảm mà mở cửa bước vào thấy nàng đang ngồi ngay ngắn chính giữa bàn, hắn đi đến nhẹ giọng hỏi:" Nàng cảm thấy như thế nào rồi?"

Nàng lắc đầu ngước nhìn hắn:" Ta muốn đi ra ngoài chơi"

"A?" hắn có phần ngạc nhiên nhưng rồi đồng ý, bất quá nàng lại vươn tay ra giọng làm nũng:" Ta muốn cõng!"

Hắn không biết nên làm gì với nàng, chỉ thở dài quay lưng lại hạ thấp xuống. Nàng vui vẻ nhảy lên lưng hắn, hắn nhanh chóng tiếp được nàng, hai người chậm rãi bước ra khỏi nhà.

Ám vệ trên nóc nhà nhìn thấy cảnh tượng này liền cả kinh, từ khi nào chủ nhân lại đi cõng người khác trên lưng a? Lại còn là nữ nhân? Không xong rồi, hôm nay sắp sửa có bão, không, phải là động đất, không không, còn phải hơn vậy nữa a. Trong đầu ai nấy đều hò hét kịch liệt nhưng ngoài mặt chỉ dám đưa mắt nhìn mà không lên tiếng, bởi biết rằng nếu mình dám hó hé dù chỉ một lời cũng bị hắn phạt nặng a.

Hắn vững vàng cõng nàng trên lưng chậm rãi bước ra khỏi nhà hướng hang động mà đi, nàng trên lưng tựa hồ vui vẻ đong đưa chân của mình.

Trong lòng hắn hiện giờ rốt cuộc cũng đã hiểu, hắn là có tình cảm với nữ tử trên lưng này, những ngày ở chung thật sự tình cảm đã nảy sinh. Hắn không nghĩ mình lại có thể động lòng trước một người, cũng không nghĩ nó sẽ mãnh liệt đến vậy...

Nàng cười khúc khích trên vai hắn, hắn không nhịn được hỏi:" Vui như thế?"

Nàng gật đầu:" Đúng a, được người khác cõng như thế thật sự rất thú vị nha". Hắn lắc đầu nở nụ cười, nhưng rồi lại có một câu hỏi chợt lóe lên, nàng... có tình cảm với hắn hay không?

Với tính cách thoải mái này hắn không nghĩ nàng chịu tiếp xúc với nam nhân là sẽ thích người đó. Nghĩ vậy hắn cảm thấy khó chịu, không lẽ dù là nam nhân nào nàng cũng điều hành xử giống hắn như thế?

Đi thêm một đoạn nữa cũng đến hang động, bất quá nàng vẫn đang vui vẻ nhưng khi nghe âm thanh ù ù phát ra trong hang động nàng liền nhíu mày nghiêm túc nói:" Dừng lại"

Hắn dừng lại nghi hoặc hỏi:" Nàng không muốn đi nữa sao?"

Nàng lắc đầu:" Không phải, hiện giờ chúng ta không nên ra ngoài"

" Tại sao?"

Nàng nói:" Hang động này có một quy luật, một tháng sẽ có ít nhất một ngày âm thanh trong hang động bị nhiễu. Nếu đi vào thì rất có thể tai sẽ không còn nghe thấy gì nữa". Đúng là vậy a, lúc mới đến đây nàng cũng không biết chuyện này nhưng một lần dọn dẹp phòng nàng tìm được một cuốn sách ở dưới giường, bên trong có ghi chép về quy luật của hang động và chỉ ra những ngày nào không được đi qua hang động này.

Hắn khẽ nhíu mày, rồi lại gật đầu:" Nếu đã như vậy thì nàng không thể ra ngoài được rồi. Bây giờ nàng muốn như thế nào?"

Nàng nghĩ nghĩ rồi nói:" Hay chúng ta lên cây đào cổ thụ đi, ta muốn lên đó"

Hắn không kiến nghị mà quay người hướng cây cổ thụ mà đi, nàng lại trở về vẻ vui vẻ... Hai người cứ thế ngồi trên đó nguyên ngày, còn ám vệ thì được hắn giao nhiệm vụ làm đồ ăn. Cả đám người đều khóc không ra nước mắt, từ khi nào từ một ám vệ oai dũng lại trở thành đầu bếp thế này a?!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top