Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

CHƯƠNG 26

CHƯƠNG 26

" Hảo, mau vào" giọng nói từ bên trong truyền ra. Chưởng quầy cung kinh mở cửa hướng hai người nàng cùng hắn đi vào.

Bước vào bên trong, là một căn phòng khá rộng rãi được trang trí đơn giản nhưng lại toát lên sự trang nhã, có cửa sổ thông thoáng không ngột ngạt. Chính giữa phòng đặt một cái bàn, ở đó có một nam nhân mặc y phục màu xanh nhạt đang ngồi ở đấy.

Nhìn thấy hắn, Âu Dương Khải liền nháy mắt:" Ngươi đến lúc nào cũng đúng dự kiến a"

"..." vừa mới bắt đầu mở miệng nàng liền cảm thấy người này không đứng đắn...

Hắn không để ý đến lời y nói mà vẫn chậm rãi đi đến bàn ngồi xuống, nàng bên cạnh cũng không biết làm gì chỉ theo hắn cùng ngồi xuống.

Thật ra vừa mới bước vào Âu Dương Khải y đã chú ý đến nàng nhưng không có hỏi, chỉ là lặng lẽ quan sát một bên. Cuối cùng vẫn là tò mò lên tiếng trước:" Vị cô nương đây là?"

Nàng khẽ nhìn hắn, thấy hắn không đáp nàng mới cười đáp lễ:" Ta là Dương Tuyết Linh, chắc huynh cũng nghe được gì về ta từ huynh ấy rồi nhỉ?"

Bị nàng bắt tại trận Âu Dương Khải vẫn không lấy một điểm hoang mang mà cười nói:" Đúng là Y Vũ có nói cho ta biết về cô nương, nhưng hắn không cho ta biết tên a"

Nàng gật đầu:" Vậy thì ta đã cho huynh biết tên rồi đấy, những chuyện khác huynh đã nghe được từ Y Vũ huynh ấy nên ta không cần giới thiệu thêm"

Hắn lên tiếng:" Người trước mặt nàng là Âu Dương Khải, bằng hữu của ta"

Nàng khẽ cười:" Âu Dương huynh"

Âu Dương Khải có phần bất đắc dĩ cười:" Như thế nào hai người lại hợp sức ức hiếp ta?"

Nàng lắc đầu:" Không có nha, là do huynh suy nghĩ nhiều thôi". Âu Dương Khải tin chắc vừa rồi y nhìn thấy nàng đang mím môi nhịn cười, thiên a, đây có phải là trừng phạt ta không? Như thế nào ta luôn chọc ghẹo Y Vũ hắn giờ lại thành ra Y Vũ hắn cùng cô nương Tuyết Linh này chọc ghẹo lại ta?

Nàng vờ như không thấy ánh mắt uất ức kia mà chống cằm hỏi:" Vậy Âu Dương huynh chính là người mời chúng ta đến kinh thành?"

Âu Dương Khải có phần ngạc nhiên nhưng vẫn đáp:" Có thể cho là vậy?", y kêu hắn đem nàng đến cho y gặp mặt chắc cũng là "mời" đấy nhỉ?

Nàng cười cười:" Vậy... mọi chi phí sinh hoạt ở đây đều do huynh lo liệu?"

" Đương nhiên... Hả?" Âu Dương Khải vừa rồi thốt ra mới để ý đến câu hỏi của nàng hai mắt liền mở to, ban nãy cứ tưởng nàng sẽ nhờ vả dẫn đi khắp kinh thành tham quan nên chuẩn bị sẵn tâm lí không chối từ nhưng giờ lại bị gài thành ra như vậy.

Âu Dương Khải há to miệng quay qua nhìn hắn, hắn vẫn lẳng lặng uống trà xem như Âu Dương Khải y không tồn tại trong phòng này.

" Âu Dương huynh" nàng khẽ gọi, Âu Dương Khải hồi phục lại tinh thần tự tin vỗ ngực nói:" Ta đương nhiên sẽ thế!", nhưng trong lòng lại thầm mắng hắn đã chuẩn bị từ trước nhằm đưa y vào tròng.

Hôm nay đúng là ra ngoài không xem lịch mà, Âu Dương Khải thầm thở dài. Âu Dương Khải một lần nữa đánh giá nàng, nữ tử này không tầm thường nha, lại rất ăn ý với Y Vũ, xem ra tình cảm của hai người rất tốt.

Âu Dương Khải vào chuyện chính:" Dương cô nương, ta có thể hỏi một câu được không?"

Nàng cầm ly trà mà hắn đã rót cho mình nói:" Ta tưởng huynh đã biết những thông tin về ta rồi chứ?"

Âu Dương Khải cười trừ, nàng nhún vai không chọc y nữa nói:" Được rồi, huynh cứ hỏi"

Âu Dương Khải thở phào, nữ tử này nhớ dai nhỉ:" Y thuật cô học được từ ai vậy?"

Nàng đặt ly trà trên bàn:" Là được sư phụ ta chỉ dạy, nhưng mà người ban đầu không cho ta danh tính nên không thể nói rõ đó là ai. Hiện giờ có lẽ người đã đi ẩn cư, ta cũng chưa từng gặp lại người"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top