Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

CHƯƠNG 32

CHƯƠNG 32

Thương Nhan cũng không sợ có người giả mạo thần y, nếu người đó có gan giả mạo thì nên chuẩn bị tinh thần xuống địa phủ đi. Dù không biết người Thương Nhan quỳ là ai nhưng những người xung quanh cũng đồng loạt quỳ xuống, bởi không muốn đắc tội với người này. Chỉ trừ có nàng cùng hắn là vẫn đứng hiên ngang, Âu Dương Khải còn gật đầu với hai người.

Nàng khoanh tay cảm thán, Âu Dương Khải này đến cũng đúng lúc ghê a. Âu Dương Khải một mực lạnh lùng trái ngược với thường ngày hay cà lơ phất phơ của mình nói:" Mọi người đứng dậy đi", dừng lại một chút Âu Dương Khải liền nhìn về phía nam nhân nằm trên mặt đất nói:" Có vẻ vị huynh đài này ăn ở đây nên bị đau bụng? Nếu không ngại ta sẽ chữa trị không tính phí"

Thương Nhan lau mồ hôi trán đứng dậy thầm nghĩ ai có gan dám tính phí với thần y a? Những người phía sau thấy Thương Nhan đứng lên mới chịu đứng lên. Thương Nhan liếc nhìn nam nhân vẫn đang ôm bụng than đau kia không khỏi sợ hãi, dù thế nào cũng không được trái lời y liên nói:" Vậy xin thần y ra tay"

Âu Dương Khải đi đến gần nam nhân trên mặt đất, chỉ thấy nam nhân đó bị ánh nhìn của Âu Dương Khải dọa sợ mà bất giác lùi lại, cuối cùng bị sức ép vô hình nào đó mà xua tay đứng lên lùi xa cách Âu Dương Khải một thước nói:" Ngươi... ngươi đừng qua đây...!"

Thương Nhan đỡ trán, nàng nhanh nhảu nói:" Ai dô, ban nãy huynh đài này còn đau bụng không đi nổi mà? Cớ sao lại đứng lên được vậy? Bộ dáng còn rất khỏe mạnh nha"

Bị bại lộ một cách trắng trợn, nhóm người nam nhân trở mặt:" Chính là huynh đệ của ta ban nãy đau thật nhưng thật sự đã hết!"

Âu Dương Khải cười lạnh:" Ha, thật vậy? Thương Nhan, ngươi thấy như thế nào?"

Thương Nhan giật mình cúi người nói:" Thuộc hạ đã biết, người đâu mau bắt lấy nhóm người này giải đi!"

Binh lính không dám chậm trễ chạy đến bắt lấy, nhóm người đó la hét:" Tại sao lại bắt chúng ta, thả ra! Ta sẽ đi báo quan! Mau thả ta ra!!!"

Rốt cuộc cũng im ắng trở lại, Thương Nhan thầm thở phào rồi cung kính hướng Âu Dương Khải nói:" Âu Dương thần y, tiểu nhân phải trở về xử lí bọn họ, người có cần tiểu nhân làm gì khác hay không?"

Âu Dương Khải phất tay:" Được rồi, ngươi cứ trở về, ta có chuyện sẽ gọi"

" Vậy tiểu nhân xin mạn phép đi trước" được sự "ân xá" của y Thương Nhan liền nhanh chóng chuồn đi không dấu vết.

Chưởng quầy thấy mọi chuyện đã ổn liền lên tiếng:" Các vị khách quan, Nhất Tiếu lâu của ta thành thật xin lỗi vì đã quấy rầy bữa ăn. Để đến bù, tất cả các món ăn ở đây sẽ được giảm giá một nữa, còn tặng kèm một chén chè hạt sen tráng miệng! Mọi người cứ tự nhiên dùng bữa"

Mọi chuyện cũng qua đi, những người khác cũng bắt đầu dùng tiếp bữa ăn của mình. Còn nhóm người của nàng liền trở lên lầu.

Dù sao nàng và hắn cũng đã ăn xong, ba người nàng, hắn cùng Âu Dương Khải lên tầng 3 nói chuyện.

Hắn nhàn nhạt nhấp ngụm trà rồi hỏi:" Có chuyện gì cần nói sao?"

Âu Dương Khải bây giờ đã lột bỏ bộ mặt lạnh tanh kia, thay vào đó là bộ dạng tùy ý ngã người dựa vào vách tường nói:" Chuyện này hai người có biết là liên quan đến ai không?"

Chính là vụ ban nãy, nàng cũng mơ hồ nhận thức được ai nhún tay trong việc này. Bọn người nam nhân đó làm sao có gan đi ăn vạ trong đệ nhất tửu lâu này, chắc chắn có người phía sau xúi giục và cam kết gì đó. Còn về tên Thương Nhan kia, hắn ta không lẽ không nhìn ra là bọn chúng đang giả vờ mà lại có ý tiếp tay cho bọn chúng? Ha, này đương nhiên có sự liên kết, Thương Nhan cũng chỉ là bị người khác sai khiến. Bọn chúng còn tự tin rằng sẽ đi báo quan, chắc chắn là người có địa vị cao hơn quan phủ. Mà tại sao lại chọn Nhất Tiếu lâu? Có vẻ là có liên quan đến nàng. Từ những điều này thì nàng liền suy ra chính là vị công chúa ban nãy mới gặp kia...

Nàng cười cười nói:" Khả Hân công chúa?"

Âu Dương Khải khẽ cười:" Y Vũ này, Dương cô nương của ngươi thật thú vị a. Dám nói đích danh của công chúa, không sợ bị chém đầu sao?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top