Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

CHƯƠNG 33

CHƯƠNG 33

Hắn nhàn nhạt đặt ly trà xuống nói:" Ai dám?"

Âu Dương Khải bật cười:" Ha ha ha, đúng là không ai dám động đến người của ngươi nha", nói rồi lại nhìn hai người cợt nhã nói:" Nhưng có điều vẫn có người không biết mà muốn chọc vào a"

Ánh mắt của hắn khẽ sắc lạnh nhưng vì luôn rũ mắt xuống nên không ai phát hiện, Âu Dương Khải là ai a, đã ở cạnh hắn lâu như vậy đương nhiên biết hắn bây giờ tỏa ra sát khí.

Âu Dương Khải không che giấu nói:" Ta nghe nói tối ngày mai là sinh thần của công chúa, công chúa sẽ mời tất cả các tiểu thư của các quan đại thần đến dự. Có vẻ cô ta còn muốn mời luôn Dương tiểu thư đây"

Nàng khoanh tay xoa cằm, chậc, đây là muốn gây khó dễ cho nàng sao?

" Nàng có quyền từ chối" hắn nhìn nàng nói. Nàng nhún vai:" Công chúa đã mời thì làm sao ta không thể đến được cơ chứ. Yên tâm, ta sẽ đối phó tốt a"

Hắn liếc nhìn Âu Dương Khải, y trừng mắt nhìn hắn rồi phất tay nói:" Không cần lo lắng, chuyện này cứ để ta lo a"

Trời vừa mới chập tối, cả kinh thành đã thắp những ngọn đèn lồng làm sáng rực mà lung linh. Nàng cùng hắn sải bước trên đường, nàng không khỏi cảm thán, ban ngày đã náo nhiệt, ban đêm còn náo nhiệt không kém. Lại còn rất đẹp nữa nha, khác xa so với cái huyện nhỏ của nàng.

Trăng cũng dần lên cao, người trên đường cũng tấp nập đi dạo phố. Nàng chốc chốc lại nở nụ cười nhìn mọi thứ, hắn bên cạnh cũng bị nụ cười của nàng làm lay động bất giác khóe miệng khẽ cong một đường. Nhìn như thế nào hai người lại nổi bật ở trên đường lớn nhất.

Một nam nhân vận y phục đen tuyền, ánh mắt có phần băng lãnh nhưng chung quy với khuôn mặt tuấn lãng lại là một nam thần mị hoặc. Bên cạnh nam nhân này chính là một nữ tử dù không mấy xinh đẹp nhưng lại bất giác khiến người khác không khỏi ngắm nhìn chốc lát trong bộ y phục màu tím nhạt.

Dần dà con đường lớn đã có phần chen chúc, hắn vì bảo hộ nàng mà đi sát bên cạnh, rất có xu hướng đem nàng bảo hộ trong lòng nhưng vẫn sợ nàng từ chối. Nàng ngước nhìn hắn rồi bật cười, nam nhân này là nghĩ cho nàng? Nàng nhẹ nắm lấy tay hắn, ngón tay khẽ vỗ vỗ mu bàn tay hắn. Bàn tay nhỏ nhắn lại vì trời đêm mà chuyển lạnh khiến hắn không khỏi nhíu mày nắm chặt tay nàng để giữ ấm.

Hắn hỏi:" Có lạnh không?"

Nàng lắc đầu:" Không a, chúng ta đi tiếp", nói rồi nàng lôi hắn đi về phía trước. Một đêm đi dạo này thật sự rất có ý nghĩa đối với cả hai người, nếu cứ yên bình thế này thì thật tốt...

Bữa sáng hôm nay hắn cùng Âu Dương Khải có việc cần làm nên đã đi đâu đó chỉ để lại mình nàng trong tửu lâu. Những người ở đây đã biết quan hệ của nàng cùng lão bản của họ là gì rồi a, nên đương nhiên nàng được mọi người cung kính cũng là điều lẽ thường, nàng sắp trở thành phu nhân của lão bản rồi a, cũng chính là phu nhân của Nhất Tiếu lâu này.

Nàng lại thật không quen với ánh nhìn của mọi người dối với mình, nhưng nàng cũng không biết nói làm sao cho phải chỉ biết lẽ phép đáp lại họ. Hôm nay nàng vẫn là ở tầng 1 dùng bữa sáng, nàng chỉ gọi một ít màn thầu cùng với mấy món điểm tâm khác. Nàng còn đang dùng bữa thì phát hiện có người đứng đối diện với nàng.

Nàng ngước nhìn, là một cô nương xinh đẹp nha, nhưng nhìn như thế nào ánh mắt này cũng không mấy thiện cảm khi nhìn nàng. Nàng nhíu mày suy nghĩ, nàng có đắt tội với cô nương này sao? Người này đúng là xinh đẹp, như thế nếu nàng gặp thì phải có chút ấn tượng chứ? Như thế nào nàng lại không nhớ đã gặp cô nương này, vậy cớ sao người này lại như đã có thù với nàng từ lâu vậy?

Cô nương xinh đẹp kia đánh giá nhìn nàng một lượt rồi thận trọng hỏi:" Cô nương đây có phải là Dương Tuyết Linh?"

Nàng dừng dùng bữa rồi nói:" Đúng a, ta chính là Dương Tuyết Linh. Cô nương biết ta sao?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top