Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

CHƯƠNG 34

CHƯƠNG 34

Thanh Nguyệt bình ổn lại cảm xúc mà tự mình kéo ghế ngồi đối diện nàng, cô nàng nhìn chằm chằm nàng không thôi. Rốt cuộc không biết bao lâu Thanh Nguyệt mới lên tiếng:" Cô có quen biết với Âu Dương Khải?"

Nàng thầm ngạc nhiên, người này liên quan đến tên Âu Dương Khải kia? Chậc, nàng cũng cẩn thận đánh giá vị cô nương trước mắt này. Nhìn thế nào cũng không có nét giống Âu Dương Khải, vậy loại trừ trường hợp là người thân của Âu Dương Khải. Mà nếu không phải người thân lại đến tìm nàng gây sự thì chỉ có...

Nàng khẽ cười nói:" Đúng a, Âu Dương thần y ta có quen biết. Không biết cô nương muốn nói gì?"

" Cô..." Thanh Nguyệt chỉ biết trừng mắt nhìn nàng, cuối cùng ỉu xìu hỏi:" Hai người quen biết bao lâu rồi?"

Nàng ngạc nhiên nhìn biểu hiện của Thanh Nguyệt, là đơn phương sao? Như thế nào lại chỉ vì một câu nói của nàng mà lại giống như thể bỏ cuộc thế kia?

Nàng mở miệng định giải thích thì phía trước đã có người lên tiếng:" Thanh Nguyệt?"

Thanh Nguyệt giật mình quay lại nhìn, là Âu Dương Khải cùng hắn đi đến, vẻ mặt của Âu Dương Khải có phần ngạc nhiên a.

Nàng gật đầu với hắn, hắn cũng đáp lại, bất quá hành động này không lọt vào mắt của Thanh Nguyệt, chỉ thấy cô hốc mắt đỏ lên cắn môi nhìn chằm chằm Âu Dương Khải. Thấy có điều gì đó không ổn, Âu Dương Khải tiến lên hỏi:" Cô không sao chứ?"

Thanh Nguyệt cắn răng nói:" Không sao, chuyện huynh nhờ ta ta sẽ đáp ứng. Gần tối ta sẽ đến đón Dương cô nương, bất quá giờ ta có việc nên đi trước. Xin cáo từ!", nói rồi Thanh Nguyệt đi một mạch xuống lầu rồi rời đi.

Âu Dương Khải nhíu mày khó hiểu, nàng chống cằm nói:" Cô nương ấy hiểu lầm ta và huynh có quan hệ a. Mau đi giải thích với cô nương ấy đi, nhanh nhanh a. Không thì cô nương ấy sẽ khóc thật đó!"

Âu Dương Khải kinh ngạc khi nghe lời nàng nói, cuối cùng nhìn hắn, hắn gật đầu Âu Dương Khải mới nhanh chóng đuổi theo phía sau.

Hai người kia đi rồi, nàng mới tiếp tục bữa sáng của mình a. Nàng nói với hắn đang kéo ghế ngồi trước mặt mình:" Huynh ăn sáng chưa? Nếu chưa cùng nhau ăn đi"

Hắn nhận màn thầu từ tay nàng rồi chậm rãi hỏi:" Vậy quan hệ của nàng và Âu Dương Khải là gì?"

" Hả?" nàng đang nhai không khỏi há ngừng ăn mà há to miệng. Gì vậy a, sao ai cũng hỏi quan hệ của nàng cùng Âu Dương Khải vậy? Cô nương kia thì không nói, ghen cũng là điều đương nhiên, sao hiện giờ Y Vũ cũng hỏi nàng vậy a?

Nàng chậm rãi nuốt thức ăn xuống rồi nói:" Thì chính là quen biết kiểu bằng hữu? Đúng chứ?"

Hắn nhìn nàng rồi đưa màn thầu lên miệng cắn để che dấu khóe miệng khẽ cong...

Nói đến Thanh Nguyệt vừa mới ra khỏi Nhất Tiếu lâu đã cấm đầu đi đến ngoại ô kinh thành, cảm xúc trong cô cực kì khó chọi. Một năm trước chính cô bị trúng phong hàn trong lúc trồn ra ngoài dạo chơi, không ai bên cạnh, bạc cũng bị mất, cô chỉ nhớ ý thức không còn bao nhiêu mà tìm một ngôi miếu hoang nào dó ở lại đó. Rốt cuộc khi tỉnh dậy đã gặp được y, y lúc đi ngang qua miếu đã gặp cô và cứu chữa. Vừa nhìn thấy y cô đã động tâm, cô tìm mọi cách dược ở bên y. Biết y là thần y và hiện ở trong cung cô luôn tìm mọi cách theo phụ thân vào triều để gặp được y. Nhưng là, y không thường ở trong cung.

Mối quan hệ của hai người cũng không tiến triển mấy, lâu lâu gặp lại Thanh Nguyệt cô sẽ mời Âu Dương Khải y một bữa, không thì đi dạo đâu đấy. Một năm này cũng coi như là quãng thời gian đẹp nhất đối với cô. Nhưng mà mấy hôm nay khi gặp lại y, cô chỉ nghe y kể về một cô nương có y thuật rất đặc biệt. Luôn khen ngợi không dứt...

Coi như chỉ là y ham mê về y thuật, nhưng hôm qua y đã tìm gặp cô mà nhờ cô đáp ứng trợ giúp cho Dương cô nương gì đó. Bởi vì Thanh Nguyệt cô cũng được công chúa mời đến dự tiệc sinh thần.

Cô cảm thấy trong lòng hiện giờ cực kì đau khổ, y không hề biết cô yêu y. Cô vẫn cứ giữ lấy tình cảm trong lòng không dám để lộ, đến hôm nay lại phát hiện y như thế đã yêu một người khác.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top