Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

CHƯƠNG 35

CHƯƠNG 35

Cô ngồi trước lương đình (đình nghỉ mát) cười tự giễu. Cứ tưởng mối quan hệ của cô cùng y đang dần tốt đẹp, không nghĩ đến lại kết thúc sớm như vậy. Cuối cùng Thanh Nguyệt cô cũng chỉ tự đa tình mà thôi, Âu Dương Khải huynh ấy làm gì có tình cảm với cô cơ chứ.

" Thanh Nguyệt, nàng như thế nào lại đi nhanh như vậy a?" Âu Dương Khải tiến vào trong đình vẻ mặt bất mãn nhìn Thanh Nguyệt.

Thanh Nguyệt chấn chỉnh lại biểu cảm một tí rồi trừng mắt nhìn Âu Dương Khải:" Ai cần huynh đuổi theo? Ta đây là muốn yên tĩnh một lát, không được sao?"

Âu Dương Khải ngồi đối diện cô nhìn một lát, cuối cùng là cười khổ nói:" Nàng có vẻ đã hiểu làm gì đó rồi"

" Hiểu lầm? Ta hiểu lầm gì a?" Thanh Nguyệt vờ như không hiểu hỏi ngược lại.

Âu Dương Khải nói:" Ta và Dương cô nương không như nàng nghĩ"

" Ta nghĩ sao?" Thanh Nguyệt nhíu mày

" Dương cô nương cùng ta không có quan hệ, chỉ là quan hệ bằng hữu mà thôi"

" Thật không?" Thanh Nguyệt nghe xong liền vui vẻ trở lại, bất quá biết mình thất thố mà trừng mắt nhìn y. Âu Dương Khải bật cười:" Thật a, cô nương ấy cùng Y Vũ bằng hữu của ta mới là một đôi. Ta cùng cô nương ấy mà có chút tư tình gì liền không còn mạng với hắn đâu"

Thanh Nguyệt biết y nói thật liền không khỏi thả lỏng thân mình, đúng là cô nghĩ nhiều rồi a. Âu Dương Khải dùng ngón tay gõ gõ bàn:" Vậy nàng không còn buồn nữa rồi chứ?"

Thanh Nguyệt trừng mắt:" Ta buồn khi nào? Huynh là đang suy bụng ta ra bụng người hả?!"

Âu Dương Khải nheo mắt:" Nếu nàng đã không buồn vậy thì ta đã an tâm đi tìm một cô nương khác về làm nương tử rồi a"

Tim Thanh Nguyệt co bóp đến đau đớn nói:" Huynh định tìm nương tử sao?"

Âu Dương Khải bình tĩnh đáp:" Đúng a, nàng cũng đã đến tuổi rồi, mau tìm tướng công cho mình đi a"

Thang Nguyệt tức giận đập bàn đứng lên nói:" Ta không cần tướng công, huynh cứ đi mà tìm nương tử của mình đi!"

Nói rồi Thanh Nguyệt toan rời đi liền được một cánh tay cầm lấy tay cô, cô vùng vẫy nói:" Buông ra!"

Âu Dương Khải ôm chầm lấy Thanh Nguyệt từ đằng sau nói:" Ta không buông!"

Thanh Nguyệt chấn động thân người đứng ngây ra một chỗ, Âu Dương Khải khẽ siết lực tay ôm thật chặt Thanh Nguyệt. Y thở dài:" Sao nàng ngốc thế, ta chính là muốn nàng làm nương tử của ta a. Ta cũng sẽ là tướng công của nàng"

Thanh âm của Thanh Nguyệt có chút run run:" Huynh... huynh nói sao...?"

Âu Dương Khải xoay người Thanh Nguyệt lại để cô đối diện với mình. Âu Dương Khải nhìn vào mắt cô nói:" Ta nói ta yêu nàng!"

Nước mắt chậm rãi lăn xuống trên gò má xinh đẹp của Thanh Nguyệt, Âu Dương Khải hốt hoảng nhẹ lau nước mắt cho cô nói:" Sao thế? Nàng sao lại khóc?"

Thanh Nguyệt đột nhiên ôm chầm lấy Âu Dương Khải:" Huynh đúng là đáng ghét! Tại sao đến giờ mới nói ra cơ chứ! Ta cũng yêu huynh!"

Âu Dương Khải thầm cảm thấy mình may mắn, một năm nay Thanh Nguyệt luôn ở cạnh y, y đương nhiên nhận ra tình cảm của mình với Thanh Nguyệt. Nhưng sợ Thanh Nguyệt không có tình cảm với mình, vì thế cả hai cứ giằng co như thế. Nhưng hôm nay nhìn thấy Thanh Nguyệt sắp khóc, tim của y liền đau. Bây giờ y quyết định rồi, sẽ nắm lấy tay của Thanh Nguyệt thật chặt. Quyết không buông tay!

Hai người tâm tình hồi lâu, cuối cùng Thanh Nguyệt mới nói:" Chúng ta trở về Nhất Tiếu lâu đi, ban nãy ta đã thất lễ với Dương cô nương rồi"

Âu Dương Khải gật đầu:" Được, chúng ta cùng đi"

Vừa đến nơi, hai người đã thấy công công ở trong cung đã rời đi. Hai người đi nhanh lên tầng ba tìm gặp nàng cùng hắn.

Mở cửa phòng, nàng vẫn thản nhiên gỡ thiếp mời ra nhìn, hắn thì vẫn lẳng lặng ngồi cạnh thưởng trà. Thấy Âu Dương Khải cùng Thanh Nguyệt nàng cười nói:" Trở về rồi sao?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top