Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

CHƯƠNG 40

CHƯƠNG 40

Tên lính nhìn nàng rồi mỉm cười :" Dạ vâng thưa công chúa !"

Nói rồi Hoàng Khả Hân quay lại nhìn nàng cười khinh miệt :" Để ta xem sao này ngươi còn ngẩng mặt lên nhìn người hay không !"

Nói rồi liền cất bước ra khỏi phòng cùng nha hoàn của mình để lại nàng cùng tên lính ở trong phòng. Căn phòng cũng khá sáng, nhưng có vẻ được đặt ở nơi hẻo lánh nào đó, nếu la hét cũng chưa chắc đã có người nghe thấy.

Ý của Hoàng Khả Hân là muốn tên lính này làm nhục nàng rồi tìm cách nào đó thông báo cho mọi người biết để nàng xấu mặt, tính cách này cũng thật quá độc ác đi.

Nàng đánh giá tên lính đang cười đến kinh tởm kia, tên lính nhìn nàng rồi nói :" Ta thấy ngươi cũng xinh đẹp sao không tìm nam nhân nào đàng hoàng gả đi, như thế nào lại chọc giận công chúa cơ chứ"

Ngừng một chút lại nói :" Bất quá nếu ngươi làm nương tử của ta cũng tốt, ta sẽ đối đãi với ngươi thật tốt". Cái ánh mắt đầy dục vọng ấy khiến nàng không khỏi rùng mình, thật kinh tởm !

Nàng một mặt vẫn bình tĩnh đối diện với tên lính kia, mặt khác thì ra sức cởi trói cho chính mình. Dây trói tay cũng không quá chặt, nàng chỉ cần động đậy một lát liền lỏng ra.

" Nào đến đây tân nương tử của ta, ta sẽ làm thật nhẹ nhàng !" vừa nói tên lính kia vừa tiến đến trước mặt nàng. Nàng khẽ cắn răng, dùng sức một chút dây trói cũng đã rơi ra.

Cánh tay kia dần tiến đến người nàng, chỉ trong khoảnh khắc đó nàng liền dùng lực của mình vào nấm đấm rồi ra sức đấm vào bụng tên lính kia. Vì không nghĩ nàng sẽ thoát khỏi nên tên lính kia không mấy cảnh giác, khi bị nàng động thủ không khỏi đau đớn lùi lại vài bước.

Nàng tranh thủ cơ hội cởi dây trói chân, tên lính kia ôm bụng cười lớn :" Ha ha, không nghĩ đến ngươi lại có chút võ công đấy chứ. Như vậy càng tăng thêm tình thú, nào để ta thu phục ngươi !"

Nói rồi hắn ta liền xông đến, nàng chỉ mới cởi được phân nửa lại phải tận lực né tránh có chút khó khăn. Cánh tay to lớn cứ thế vung tới nàng khó khăn chống dỡ lùi về sau, nhưng vì sợi dây trói còn ở chân nên không cẩn thận nàng vấp ngã. Hắn ta cười ha hả phóng đến đè lên người nàng :" Ngươi đã thua chưa ?!"

Nàng nheo mắt rồi nhanh như cắt đấm và mặt hắn ta rồi nhanh chóng đứng dậy, lúc nàng ngã thì thừa cơ hội nàng đã cởi được dây trói. Như thế này nàng đã tự do hoạt động rồi.

Tên lính lau khóe máu trên miệng rồi phun ra nói :" Con mẹ nó ! Ta thật thích thú !"

Nói rồi liền xông đến, nàng cũng trực tiếp tiếp chiêu, khi còn ở hiện đại nàng cũng đã từng học võ nên có thể đối phó được với tên lính nhỏ nhoi này.

Trong vòng một khắc, nàng cuối cùng cũng xoa xoa cổ tay nhìn tên lính nằm trên mặt đất bị trói thanh đòn bánh tét kia. Đúng là đã lâu không đánh đấm nên các cơ có phần cứng ngắc, đúng là phải luyện tập nhiều hơn a.

Nàng lạnh lùng liếc nhìn kẻ dưới đất rồi nhanh chóng mở cửa, bên ngoài là một khoảng sân trống rỗng như bị bỏ hoang lâu năm, chắc nơi đây là một lãnh cung nào đó. Rời khỏi đó nàng liền men theo bức tường mà đi, không biết đi được bao lâu thì nàng nhìn thấy phía trước không xa có một bóng người đi đến.

Nàng thầm lo lắng, nếu bị bắt gặp thì phải nên nói như thế nào đây ? Nhưng nếu nhìn kĩ thì người đó dường như là say rượu, bước đi rất loạng choạng. Nàng cũng muốn ra khỏi đây nên lấy lại bình tĩnh đi đến đó, khi nhìn thấy người đó thì nàng cảm thấy mình đúng là xui xẻo.

Người đó nhìn thấy nàng không khỏi ngạc nhiên, trong cơn say rượu cũng tỉnh táo đi vài phần lắp bắp hỏi :" Linh... linh nhi ?"

Nàng thở dài, người trước mắt chẳng ai khác chính là vị phò mã của cô công chúa Hoàng Khả Hân kia. Nàng gật đầu :" Tuấn ca"

Duẫn Tuấn ngơ ngác nhìn nàng :" Muội... sao lại ở đây ?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top