Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

CHƯƠNG 47

CHƯƠNG 47

Nhìn thấy biểu hiện của nàng Tống Cảnh mới hài lòng buông ra, sau đó nói với hai hắc y nhân đang giữ nàng :" Đem nàng đi !". Nói rồi Tống Cảnh liền chuẩn bị rời đi nhưng có một thân ảnh xuất hiện phía sau hai hắc y nhân mà ra tay đánh.

Bất quá động tác có phần chậm nên hai hắc y nhân đã phát hiện mà vung chưởng đánh vào thân ảnh đó. Nàng nhíu mày nhìn ám vệ ban nãy bị thương còn đang ở trong phòng nàng không hiểu sao lại xuất hiện ở đây.

Ám vệ bên trong phòng khi nhìn thấy nàng sắp bị bắt đi liền cắn răng vận nội lực chạy đến cứu giúp nhưng do bị trúng độc lại bị thương nặng nên khi ra tay liền bị hắc y nhân phát hiện mà bị phản đòn. Ám vệ lăn ra đất phun ra một ngụm máu mơ màng sắp thiếp đi trên mặt đất.

Nàng nhíu mày lạnh lùng quay sang Tống Cảnh nói :" Ngươi muốn bắt ta thì cứ bắt, đừng sát hại người như vậy ! Huống hồ người này còn là huynh đệ của ngươi !"

Tống Cảnh cười lạnh không để ý đến nàng mà phất tay với những hắc y nhân phía sau rồi rời đi. Bất quá... chưa đi được mấy bước đã có một ám khí bay đến. Tống Cảnh nhíu mày né tránh, cùng lúc đó hai hắc y nhân đang giữ nàng cũng đau đớn ngã xuống, nàng cũng không thấy đâu.

Tống Cảnh quay phắt lại nhìn người đang ôm lấy nàng đứng trên nóc nhà lạnh lùng cười :" Y Vũ, không ngờ ngươi lại đến nhanh như vậy !"

Ánh mắt hắn hiện giờ thật khiến người ta lạnh thấu xương, nàng lại không nghĩ vậy, nhìn thấy hắn nàng liền thở phào một hơi cười nói :" Cuối cùng huynh cũng về a"

Hắn cúi đầu nhìn nàng hiện đang trong lòng mình nhẹ giọng hỏi :" Nàng không sao chứ ? Là ta sơ suất"

Nàng lắc đầu :" Không có a, huynh đến rất đúng lúc"

Hắn nghe vậy liền gật đầu nhẹ đặt nàng trên nóc nhà, xung quanh hắn hiện giờ là các ám vệ, những ám vệ bị thương cũng được các ám vệ khác khiêng bay lên nóc nhà. Hiện giờ, đã có hai phe đối lập nhau. Dù toàn là hắc y nhưng khí chất lại quá chênh lệch, về phần khí chất ai mãnh liệt hơn thì mọi người ở đây đã rõ.

Ám vệ bị thương nặng kia được các huynh đệ của mình dìu đứng trên nóc nhà hướng hắn cúi đầu nói :" Thuộc hạ bất tài, không bảo vệ được cho Linh cô nương !"

Hắn phất tay :" Ngươi làm rất tốt !"

Ám vệ ngạc nhiên nhìn hắn, hắn cũng chỉ nhìn lại rồi gật đầu, chỉ cái gật đầu này lại khiến ám vệ đó nhẹ nhõm vài phần, chủ nhân hiểu cho tình cảnh của bọn họ !

Hắn lại lạnh lùng nhìn Tống Cảnh nói :" Ngươi vẫn không buông bỏ mà cứ chấp niệm như vậy ? Lúc đó ta đã nói nếu thù hận thì cứ đến tìm ta không được động đến người của ta. Nhưng hôm nay ngươi lại động đến nàng, ta sẽ không tha thứ"

Tống Cảnh bật cười thành tiếng :" Ha ha, ta động đến người của ngươi thì đã sao ? Ta không tin với vài ba ám vệ của ngươi có thể đấu lại người của ta !". Vừa dứt lời, xung quanh hắn liền xuất hiện các hắc y nhân khác vẻ mặt đầy sát khí.Hắn cười lạnh.

" Ây dô, xem ra ta đến rất đúng lúc a, thật náo nhiệt" giọng điệu tựa phi tựa tiếu của người nào đó vang lên.

Tống Cảnh dừng bặt lại điệu cười mà trừng mắt nhìn Âu Dương Khải xuất hiện ngay cạnh hắn, chính y là người phá vỡ kế hoạch ám sát hoàng đế của mình ! Hắn nhàn nhạt nói :" Âu Dương Khải, ngươi đi xem thương thế của những người khác. Còn có cả Linh nhi"

Âu Dương Khải gật đầu thu hồi vẻ ngoài bất nhã của mình mà chuyên chú xem xét thương thế cho các ám vệ rồi móc trong tay áo ra viên thuốc đưa cho ám vệ uống. Y cũng bắt mạch cho nàng rồi đưa cho nàng viên thuốc để uống, nuốt viên thuốc kia xong cơn đau nóng rát trên vai đã giảm đi nhiều, nàng gật đầu với hai người.

Hắn tựa như an tâm, sau đó lại một thân sát khí nhận kiếm từ các ám vệ băng lãnh nói :" Tống Cảnh, ngươi cũng nên chuẩn bị đi"

Tống Cảnh cười nửa miệng rút kiếm bên hông mình ra, đồng thời các hắc y nhân cũng ra thế.

" Hôm nay chính là ngày chết của ngươi, Nam Cung Y Vũ !" vừa dứt lời thân ảnh của Tống Cảnh liền biến mất, hắn cũng biến mất ngay lúc đó. Nàng chỉ thấy những bóng đen giao nhau giữa không trung thoắt ẩn thoắt hiện, còn có tiếng va chạm của kim loại đến chói tai.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top