Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 1:Quá khứ và cuộc sống hiện tại

Tôi tên là Tuấn mọi người hay gọi tôi là "béo" hoặc "bé heo" có lẽ cái danh xưng này đã đi theo tôi suốt cấp 2 vì cái thân hình mập mạp của mình .Tôi luôn muốn thay đổi giống như mấy bộ anime hay manhua để có được sự chú ý của nhiều bạn nữ. Nhưng rồi hết lần này đến lần khác tôi luôn từ bỏ và lười nhác như mọi ngày.

Như bao học sinh khác, khi bước vào ngôi trường cấp 3 này tôi thương đeo khẩu trang và mặc những style giản dị mà hay mặc theo cấp 2 .Đeo khẩu trang vì dư âm của dịch covid-19, một phần là che đi cái mặt xấu xí của mình.Vào lớp mới ai cũng lạ trừ 1 ng bạn học cùng trường với tôi.Khác với mấy bạn nam khác đứa bạn này của tôi thân hình thì khá cân đối nhưng cái tính nết của nó hơi kì ,sao nhỉ giống như LGBT vậy nhưng mà tôi cũng không quan tâm lắm.
Năm học đầu vì muốn cố gắng học để bù đắp đi vẻ xấu xí của mình.Tôi đã cố gắng luyện chữ , chăm chú nghe giảng , kiểm trả bài cũ thường xuyên,...Nhưng như vậy vẫn đâu vào đó, tôi lại quay lại với cái bản tính heo con của mình, lười nhác. Đổi lại là tôi quen được rất nhiều bạn mới đồng thời mở lòng với con gái hơn.Do trước đây  tôi đã yêu thầm 1 cô bạn cùng lớp để rồi bị đá đến phũ phàng và đoạn chat đó đã được gửi vào nhóm con gái dẫn đến chứng bệnh ngại giao tiếp phái nữ.Mỗi lần giao tiếp tôi không biết nói gì cả ấp a ấp úng như một thằng bị bệnh vậy.Nhưng mà lên cấp 3 có lẽ nỗi ám ảnh đấy đã bị bớt đi phần nào.

Thi vào trường công lập đúng là rất khó với số điểm như vậy tôi không được bố mẹ công nhận mà còn bị mắng thậm tệ.Vừa vào đầu năm tôi đã đi học thêm đủ chỗ đến nỗi lịch học mỗi tuần không có ngày nghỉ cuộc sống giống như một cuốn lịch vậy lặp đi lặp lại ngày này qua ngày khác.Nhưng tôi vẫn không than gì vì bố mẹ chỉ muốn tốt cho tôi .
Tôi đi học thêm toàn nhưng nơi uy tín được các bậc phụ huynh giới thiệu và nói lên thành tích con em mình sau khi thi đại học.Mặc dù thấy mọi người nói quá nhưng không thể phủ nhận thầy cô ở đây dạy có phương pháp riêng
tôi tiếp thu rất nhanh nhưng cũng mau quên.

Thật sự môn văn luôn là cái gì đó đáng sợ đối với tôi.Cấp 2 thì giáo viên văn của tôi thực sự dạy rất chểnh mảng học sinh không tiếp thu được kiến thức ,đã nhiều lần đề xuất thay đổi giáo viên nhưng nhận nhưng cái lắc đầu của giáo viên chủ nhiệm.Lên đến cấp 3 đúng thật có một sự chênh lệch quá lớn trình độ viết văn của tôi cải thiện rõ ràng từ lẹt đẹt 3.4 điểm lên 7 điểm tôi vui lắm.
Nhưng  tôi vẫn thua xa nhiều người ngoài kia nên còn phải cố gắng hơn nữa.

Lên cấp 3 tôi lại thêm 1 cách học mới cải thiện kĩ năng làm văn (còn toán thì tư duy tôi đủ ổn) đó là hâm mộ 1 người hoặc nhiều người giỏi văn làm cột mốc để đi lên và rồi cách viết văn tôi thấy đổi từ đó.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top