Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 13: Chuẩn bị (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lịch học của lớp này là sáng thứ Ba, thứ Tư và thứ Năm là tiết học thực hành tập luyện. Còn thực chiến thì thường 2 đến 3 tuần mới tổ chức.

Nhưng thứ Sáu hôm nay, Maren thông báo với lớp là không có tiết học do cô có việc bận với Guild.

Vì thế mà đa số mọi người trong lớp, người thì về nhà, người thì rủ nhau đi chơi.

Nhưng hiện giờ thì tôi đang ở phòng luyện tập. Có thời gian tự do như vậy, tốt nhất là nên tận dụng triệt để trước khi sự kiện bắt đầu.

[Kích hoạt kỹ năng sao chép: 'Phong Giáo']

"Được rồi."

Có vẻ như thời gian luyện tập hôm qua đang phát huy. Tôi đã có thể phá hủy hình nhân trong một đòn. Ngoài ra, tôi còn học được cách điều hướng những đòn ma pháp vào mục tiêu chỉ định.

Nhưng điều thú vị hơn nữa là...

[Sức mạnh: 0.7 >> 0.706]

[Thể lực: 0.82 >> 0.824]

Đây là kết quả từ luyện tập hôm qua. Bằng cách thi triển ma pháp liên tục, tôi có thể tăng chỉ số 'Sức mạnh' và thậm chí cả 'Thể lực' luôn.

Như một động lực thúc đẩy, tôi lại tiếp túc 'cày' chỉ số trong phòng luyện tập suốt mấy tiếng liền.

**

[Phòng thay đồ - Nữ]

"..."

Đây mới là lúc mọi chuyện thật sự bắt đầu.

Tôi nhắm hí mắt lại và nhìn vào bên trong. May mắn thay, không có ai ở trong phòng cả.

Nhưng không có nghĩa mọi chuyện kết thúc. Nói cho rõ hơn, không có ai ngoài "TÔI" ở trong phòng này.

Đã hơn 1 tuần kể từ khi tôi nhập vào thế giới tiểu thuyết, và cho đến tận bây giờ, tôi vẫn chưa quen với cơ thể này.

Mỗi khi sinh hoạt với nó, tôi toàn nhắm tịt con mắt lại. Và hiện giờ tôi cũng đang làm điều tương tự.

Mà cũng may là Elenora không có ở đây. Cô ấy bảo là có việc cần gặp với thầy Clifford rồi. Chứ nếu không, đảm bảo 10 phần 10 cổ sẽ vào cùng tôi.

...

"Cuối cùng cũng xong."

Tôi đã thay đồ thành công...trong 20 phút.

Ngay khi tôi đóng cửa tủ lại thì...

"Này."

Một giọng nữ lên tiếng ở phía cửa ra. Mà không chỉ một, có 3 bạn nữ đứng đó lận.

"Phù~"

Hú vía, đó không phải là 3 người mà tôi đã gặp vào ngày đầu đi học.

Mà diện mạo của bọn họ trông rất dỗi là bình thường, tôi hoàn toàn không biết bọn họ là ai hay thậm chí là cảm thấy quen thuộc. Chắc là 3 người họ đều là nhân vật quần chúng.

"Cậu...kêu tôi?"

"Chứ còn ai vào đây nữa?"

Nghe giọng điệu người đó nói đầy bất mãn vô cớ, cộng với việc 'cô ấy' không ở đây đúng thời điểm, tôi có thể đoán chừng có thể là do...

"Tôi cảnh báo cô. Hãy tránh xa Elenora ngay lập tức."

Quả nhiên, mô típ dễ đoán quá mà.

"Và vì sao tôi phải làm vậy?"

"Ha, cô còn hỏi? Có biết là toàn bộ học viện này đều biết đến những tin đồn xấu về việc cô đã làm gì với cậu ấy không?"

Tôi chỉ hỏi theo lẽ tự nhiên mà thôi, chứ đương nhiên là tôi biết cả rồi.

"Tôi cũng muốn tránh xa Elenora lắm chứ!!!" - Đó là những gì mà tôi muốn nói với họ.

Bởi vì không tính đến việc Elenora là nhân vật chính của tiểu thuyết, vào lúc mà tôi chấp nhận kết bạn với cổ, cũng là lúc mà mấy cái hệ thống này xuất hiện và gây ra khá nhiều rắc rối cho tôi.

Nên nếu có thể quay ngược thời gian, tôi sẽ nói thẳng mặt Elenora là còn lâu tôi mới kết bạn cô.

Mà... Dù sao mọi chuyện đã qua rồi, đào lại quá khứ cũng chả có ích gì.

"Nếu là về điều đó thì cô nên nói với Elenora hơn là tôi ấy."

"Hả!? Tại sao chứ?"

Tôi mỉm cười nhếch mép, như thể mình đã chiến thắng họ ngay từ khi bắt đầu rồi.

"Vì chính Elenora là người đã ngỏ lời kết bạn với tôi trước mà."

"Đ-Điều đó thật nhảm nhí! Làm thế quái nào mà?"

Cách cô ta phản ứng như vậy, nghĩa là cổ không hề học cùng lớp với tôi. Bởi vì hôm đó chính Elenora đã tuyên bố trước lớp là muốn làm bạn với tôi mà.

"Không tin thì cứ việc hỏi cậu ấy. Bây giờ thì tôi đang bận lắm nên xin phép đi trước."

Nói xin về vậy thôi, chứ tôi cũng không ngạc nhiên trước việc xảy ra tiếp theo.

"Khoan đã, chúng ta vẫn chưa xong chuyện đâu."

'Biết ngay mà.'

Mà phải công nhận tôi rất giỏi trong việc kích động người khác nhỉ? Hay là do các nhân vật quần chúng này rất dễ bị kích động?

Bởi vì hiện giờ, bộ mặt của người kia trước đó đã bất mãn rồi mà giờ trông còn giận dữ thêm.

Và nhìn cách mọi chuyện tiếp diễn, khả năng cao là 3 người này sẽ có ý định giống như 3 người kia. Nhất là khi căn phòng thay đồ này nằm ở trong góc nên rất ít người đi qua lại nơi này. Một nơi lý tưởng để bắt nạn.

'Bây giờ thì mình nên làm sao để thoát—'

"Ê."

Một giọng nói khác lên tiếng cắt ngang suy nghĩ tôi.

"Các người đang chắn đường đi đấy."

Giọng nói trầm lẫn một chút khí lạnh, nhưng tôi vẫn nhận ra giọng nói đó.

"T-Tiểu thư Levyna!?"

Levyna đã tới thật đúng lúc. Có vẻ như việc đầu tư vào 'May mắn' đã giúp tôi né tránh được mấy vấn đề phiền phức này.

Ba người họ liền né đường cho Levyna đi. Cô bước đi một cách duyên dáng, mái tóc đen tím ấy bay bồng bềnh mỗi khi bước đi càng khiến cô trông rất cao quý.

Chỉ có một chỗ không phù hợp, Levyna đang bộc lộ khuôn mặt phẫn nộ khác thường.

Levyna bước ngang qua trong khi cả 4 chúng tôi chỉ biết giữ im lặng, như thể đều không muốn chọc tức thực thể cao quý này.

Nhưng rồi chính cô là người lên tiếng đầu.

"Này." - Cô quay sang hướng 3 người kia.

"V-Vâng?"

"Nếu các cô không có việc gì ở đây thì làm ơn có thể ra chỗ khác được không?"

Lời nói của Levyna trông thì lịch sự, nhưng nó thực chất lại mang hàm ý đe doạ là cút ra khỏi đây ngay.

"Vâng, chúng tôi rời ngay lập tức."

Nói rồi, cả 3 người họ chạy mất dép. Chỉ có tôi là vẫn còn ở lại. Một phần là vì tôi đang tò mò...

'Tại sao Levyna lại tức giận đến vậy?'

Theo nguyên tác, Levyna là một người rất điềm tĩnh và biết cách tuỳ cơ ứng biến trước mọi tình huống. Cô hầu như không bao giờ tỏ ra giận dữ đến vậy, cùng lắm thì cô sẽ kìm nén nó trong lòng thôi.

"Nhìn cái gì mà nhìn? Còn chưa đi hả?"

Levyna bắt gặp ánh mắt tôi nhìn cổ.

"Ah!! Tôi xin lỗi."

Tôi liền chạy ra khỏi phòng với một tay che mặt. Nãy giờ lo tập trung suy nghĩ quá, tôi không để ý Levyna đang thay đồ và đang nhìn chằm chằm vào tấm lưng trắng ngà ấy...

"!?"

Tôi nhớ ra rồi, lý do vì sao Levyna lại tức giận như vậy. Đã có một đoạn ngắn nói về việc đó ở góc nhìn của Elenora.

Nếu thật sự là chuyện đó, thì tôi không thể bỏ qua cơ hội ngàn năm có một này được.

**

[Phòng luyện tập 2]

Levyna rót ma lực vào bảng và triệu hồi các hình nhân.

Ngay khi hình nhân vừa xuất hiện, cô lập tức bắn tên vào chúng. Chưa kể còn xài cả Lôi ma pháp vào nữa.

"Chết tiệt..."

Mỗi phát bắn, cô đều chửi rủa điều gì đó.

"Chết tiệt.", "Chết Tiệt!", "CHẾT TIỆT THẬT!!!".

Một con, mười con, rồi trăm con. Cô liên tục triệu hồi và bắn chúng. Những mũi tên sấm sét thì cứ nổ đùng đùng như thể nếu nghe từ bên ngoài, người ta sẽ tưởng chừng có bão sấm xảy ra trong nhà ấy.

...

Chỉ sau 30 phút, Levyna mới dừng bắn tên lại. Cô khuỵu người xuống gối chân và thở hổn hển.

"Chết tiệt thật mà...Rốt cuộc thì phải làm sao—!?"

Bất chợt, tiếng mở cửa phòng vang lên.

Trong cơn giận không thể kiểm soát, Levyna lập tức kéo tên đã yểm cả Lôi ma pháp lên và gương nó về phía cửa.

"Woah??"

Nhưng rồi cô đã lấy lại ý thức ngay sau đó. Không phải là do người mở cửa kia là giảng viên hay người có quyền thế cao gì cả.

Đó chỉ là một học viên đồng tuổi, kẻ có danh tiếng xấu và tầm thường. Nhưng lại là người đã thu hút được cô.

"Lu...cretia?"

**

'Hmm... Làm sao để tiếp cận đây?'

Tôi đứng ngoài nhìn bên cửa sổ phòng luyện tập và thấy Levyna đang bắn cung.

Ban đầu tôi tính vào chào hỏi luôn, nhưng Levyna cứ bắn mấy mũi tên sấm sét lia lịa như kẻ nổi loạn vậy nên tôi không dám bước vào.

Chỉ khi cô dừng lại, tôi mới mở cửa.

"Woah!?"

Nhưng vừa mới mở ra, Levyna chĩa mũi tên sấm ấy thẳng vào mặt tôi khiến tôi sợ tía cả mặt.

*

Levyna vẫn giữ thế gương cung vào tôi, và tôi chỉ đành giơ 2 tay ra hiệu đầu hàng.

Cả 2 chúng tôi đều giữ nguyên tư thế trong vài phút, rồi Levyna mới hạ cung xuống, nhưng tôi vẫn giữ tay trên cao một chút rồi mới bỏ xuống.

Levyna không nói năng gì cả, cô chỉ tặc lưỡi và định rời khỏi phòng. Nhưng tôi đã lên tiếng bắt chuyện trước đó.

"Này...ờm... Cậu ổn chứ...?"

Đó thật sự là một câu hỏi ngu ngốc. Tất nhiên là cô ta không ổn rồi.

Levyna đứng hình trước câu hỏi của tôi, nhưng rồi cô vẫn tiếp tục bước đi về phía cửa.

"K-Khoan đã, thật ra tôi tới đây là về chuyện mà cậu đang bận tâm đấy."

Lúc này Levyna mới dừng bước và quay lại nhìn tôi. Ánh mắt của cô còn sắc bén hơn như thể muốn giết tôi vì đã chà xát vào vết thương cổ.

Tôi lấy hơi để làm dịu tim mình lại rồi mới nói tiếp.

"Cậu đang gặp khó khăn trong việc chinh phục Hầm ngục Gorgon có đúng không?"

"..."

Levyna lặng lẽ gương cung chĩa vào tôi lần nữa.

"Từ từ đã nào, bình tĩnh lại đi."

...

Sau một hồi khuyên can, Levyna mới bỏ cung xuống và hỏi.

"...Chuyện đó thì liên quan gì đến cậu?"

"Có chứ, bởi vì tôi biết cách khắc chế mắt quỷ của Medusa đấy."

"!?" - Levyna tỏ ra ngạc nhiên.

Điều đó cũng dễ hiểu. Hầm ngục Gorgon là nơi chứa đựng nhiều quái vật có độc. Việc chinh phục được nó sẽ đem lại hiệu quả cao cho ngành y học.

Nhưng trước đó thì cần phải giết được con boss, Medusa.

Chắc ai quan tâm đến thần thoại Hy Lạp cũng phải biết đến tên này. Medusa, loài quỷ đầu rắn và có khả năng hoá đá cho ai dám nhìn vào mắt nó.

Vì lẽ đó mà việc chinh phục rất là khó khăn mặc dù nó chỉ là hầm ngục cấp B.

Levyna nhìn tôi một cách đầy nghi ngờ, nhưng cô không hề cười giỡn điều đó mà hỏi thẳng.

"Cậu muốn cái gì?"

'Hể~ Cô ấy hiểu ý nhanh đấy.'

Thật ra thì việc khắc chế con mắt của Medusa vốn dĩ đã có rồi. Cũng theo thần thoại, họ sẽ trang bị cái khiên có thể phản chiếu hình ảnh Medusa như chiếc gương và nhìn vào đó mà không bị hoá đá.

Tuy nhiên, Medusa vẫn quá mạnh mà không cần đến con mắt. Và việc chiến đấu chỉ dựa trên hình ảnh phản chiếu vẫn quá khó như lúc nhắm mắt vậy.

Vậy giả sử như có một cách khắc chế khác thì sao?

Nếu thế, thông tin đó sẽ có trị giá hàng ngàn, hàng triệu yên... À đâu, hàng triệu vàng chứ nếu tính theo tiền tệ ở thế giới này.

Levyna biết rằng điều đó không hề miễn phí và chắc chắn không có chuyện dễ ăn như vậy nên cô mới hỏi.

"Đơn giản thôi, tôi muốn làm bạn với cậu."

Làm bạn ở đây không phải là đi chơi cùng nhau, uống trà sữa cùng nhau, xem phim cùng nhau,...

Không có, ý chỉ làm bạn của tôi ở đây là muốn làm đồng minh với Levyna. Và chắc chắn cô ấy cũng hiểu ý tôi.

Việc kéo cô về phe mình chắc chắn sẽ có lợi cho sau này. Dẫu sao cô cũng được coi là hậu phương vững chắc nhất cho các nhân vật chính mà.

"..." - Levyna nhìn tôi một cách đăm chiêu. Và để tránh cô ấy từ chối, tôi tiếp tục giải thích.

"Hãy bao bọc đôi mắt bằng ma lực của mình."

"!?" - Levyna cau mày.

"Mắt quỷ của Medusa sẽ tiết ra một loại ma lực đặc biệt khiến cho ai nhìn vào sẽ bị hoá đá. Vì vậy chỉ cần bao bọc mắt bằng ma lực thì sẽ khắc chế được nó."

Những thông tin này đều là sự thật. Nói đúng hơn, chính Levyna là người đã phát hiện ra điều đó sau này. À mà thì...tôi chỉ hưởng ké một chút thôi.

"Và cậu có cơ sở nào để chứng minh điều đó không?"

Tôi cười nhẹ. Đương nhiên là...

"Không có."

"..." - Levyna lại tiếp tục gương cung lần ba.

"Woah woah, từ từ nào. Dù gì cũng đâu có mất mát gì đâu đúng không?"

Levyna thật sự cần chinh phục Hầm ngục Gorgon. Bởi vì nó cần thiết để kéo các phe phái quý tộc ủng hộ cho cô kế thừa Guild.

Hầm ngục này thực chất chinh phục rất dễ, chỉ cần nhờ các mạo hiểm giả cấp A trở lên là có thể giải quyết được.

Nhưng với Levyna thì nó ngược lại. Nếu cô mà nhờ sự giúp đỡ của bên ngoài, nó chả khác gì muốn nói lên rằng cô đã bỏ cuộc cả.

"Thật lãng phí thời gian."

Levyna quay bước đi trong cơn phẫn nộ.

'Chà, chỉ nên tới đây thôi.'

Càng ép cổ chỉ phản tác dụng. Việc còn lại là tuỳ thuộc vào bản thân cô ấy thôi.

Levyna tuy không tin vào những thứ hão huyền, nhưng nếu nó có tồn tại, dù chỉ là tin đồn, cô chắc chắn sẽ đi kiểm chứng nó.

**

Tại dinh thự Astaril. Levyna đang ngồi trầm tư suy nghĩ trong phòng làm việc riêng của cổ.

Do thứ Sáu là ngày cuối trong tuần học. Đa số các học viên sẽ về nhà.

"Mọi chuyện như thế nào rồi?" - Levyna hỏi thư ký.

"Thành thật mà nói thì tình hình không được khả thi cho lắm ạ." - Thư ký trả lời.

"Do việc chinh phục Hầm ngục thất bại, số lượng các quý tộc ủng hộ tiểu thư đang ngày càng giảm, còn những người khác thì bắt đầu nghi ngờ về năng lực của người rồi."

"Là vậy sao...?"

Nếu cứ để mặc tình hình này lâu dài, e là chỉ càng gây thêm nhiều vấn đề hơn thôi. Đó là lý do Levyna đã triển khai cuộc chinh phạt khác vào tuần sau.

"Hà..." - Levyna thở dài nặng trĩu và tựa người vào ghế một cách bất lực.

'Hãy bao bọc đôi mắt bằng ma lực của mình.'

Levyna chợt nhớ lại lời nói của Lucretia. Lúc đầu nghe rất vô lý, nhưng sau khi nghe giải thích, cô đã dao động.

Mỗi tội là không có chứng cứ. Nhưng lập luận thì lại rất vững chắc, trông nó không hề giả tạo cả. Ngược lại cô còn thấy khá thuyết phục.

...

"Này..."

Sau một hồi đấu tranh tư tưởng, Levyna mới lên tiếng nói với thư ký.

"Vâng ạ?"

"Hãy thông báo với đội chinh phạt rằng..."

Levyna hơi ngập ngừng, vì đây là lần đầu tiên cô dám làm một việc mà chưa được kiểm chứng cả.

"...Không, nói đúng hơn là, nếu như rơi vào trường hợp không còn gì để mất, hãy...bao bọc đôi mắt bằng ma lực."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top