Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 14: "Tôi thích em!"

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Uyển Uyển đành lủi thủi về nhà, cơn buồn bã cùng thất vọng đang xâm chiếm tâm trí cô, chàng trai làm trái tim cô rung động chắc cũng sẽ không bao giờ cô được gặp lại anh ấy nữa rồi.

Dòng suy nghĩ đang thoáng qua trong đầu đột nhiên có tiếng kèn inh ỏi vang lên rất lớn, nàng đã đi ra đường lớn từ lúc nào không biết, trong lúc đang thất thần mặc cho thần chết mang đi thì tay phải của Uyển Uyển bị một bàn tay to lớn nắm chặt rồi tiếp theo là bị ngã vào một lòng ngực đầy ấm áp.

-"Làm cái gì thế hả? Cô có bị mù không, thật là xúi quảy."
Người đàn ông vừa nãy xuýt nữa đụng phải Uyển Uyển giờ đang thò đầu ra khỏi cửa quát tháo ầm ĩ khiến những người xung quanh khó chịu nhìn gã rồi lại nhìn cô.

Đầu nàng lúc này đã trống không, vừa rồi xảy ra chuyện gì chính cô cũng chưa phác được.

-"Có sao không?" giọng nói trầm khàn vang lên bên tai Uyển Uyển, cô ngẩng đầu lên nhìn người nam nhân vừa rồi đã cứu cô rồi gượng cười nói:
-"Tôi không sao, cảm ơn cậu Mạt Thần Dương, nếu không có cậu thì chắc...."
-"Lần sau nhớ cẩn thận." Mạt Thần Dương ngắt lời Uyển Uyển, quăng một câu rồi cất chân đi.

Uyển Uyển thấy cậu ta đi rồi thì nỗi buồn bã lại cứ thế hiện lên trong mắt cô càng rõ ràng hơn, cô cố gượng lên chân về phía đường lớn đón taxi. Lúc này Mạt Thần Dương đáng ra đã về rồi nhưng bây giờ lại bước đến bên cạnh kéo tay cô làm Uyển Uyển khẽ giật mình.

-"Về cùng tôi!" Mạt Thần Dương nói xong không cho nàng cơ hội trả lời đã kéo đi rồi ném nàng vào xe.

Uyển Uyển cũng không còn sức kháng cự nên cứ thế ngoan ngoãn đi theo cậu ta.

Trên xe, chiếc xe chạy đều nhịp chầm chậm, sau khi rời khỏi sân bay, Mạt Thần Dương quay sang nói với Uyển Uyển:
-"Buồn?"
Cô không nói gì, cứ thế trầm mặt. Mạt Thần Dương biết biểu hiện này là câu trả lời cho anh nên nhướng mày hỏi tiếp:
-"Vì sao? Cậu...thích A Trác?"

Uyển Uyển nghe thấy thế thì quay sang nhìn anh ta bằng ánh mắt sâu xa rồi cười khổ.

-"Tôi thích cậu ta, thích cậu ta thì đã sao? Cậu ta cũng không biết, cậu ta sẽ thích tôi sao? Với lại, tôi hợp với cậu ta sao?" một đống câu hỏi chất chồng của Uyển Uyển tuôn ra tất cả chỉ gói gọn trong một từ: gia thế.

Mạt Thần Dương âm trầm nhìn cô rồi khẽ nhướng mày lên khi nghe những gì cô nói, anh không hỏi thêm gì nữa, quay ra nhấn ga tăng tốc đến mức độ tối đa.

Uyển Uyển hơi trợn nhìn anh rồi khẩn trương:
-"Này Mạt Thần Dương, tôi có nói gì sai thì cậu góp ý, tăng tốc kiểu này không chỉ tôi mà mạng của cậu cũng...a" cô đang nói giữa chừng thì Mạt Thần Dương bẻ lái rẻ qua một con đường nhỏ, với tốc độ này thì cả người Uyển Uyển suýt nữa đã đè lên anh.

Cô đã mệt mỏi đến sắp ngất rồi mà anh vẫn cứ không ngừng tăng tốc.

Một chốc lát sau con xe bỗng nhiên phanh gấp, dường như đã biết trước Uyển Uyển sẽ ngã nhào về phía trước nên Mạt Thần Dương dùng đôi bàn tay to lớn chắn đỉnh đầu của cô lại để không bị va vào thành xe.

Uyển Uyển bất giác xoay đầu qua lại nhìn về phía xung quanh, con đường này hoàn toàn vắng vẻ chỉ duy nhất có chiếc xe của Mạt Thần Dương đang đậu.

Nàng hơi loạng choạng vứt dây an toàn rồi nắm lấy cửa sổ đẩy mạnh ra.
Nhưng cửa chẳng hề động đậy dù cô đã dùng hết toàn lực của mình.

Uyển Uyển khẽ trợn mắt liếc nhìn Mạt Thần Dương, chết tiệt, cậu ta thế mà lại khóa cửa xe à.

Sau một hồi lâu, người nam nhân thấy nàng đã hết vùng vẫy lúc này mới khẽ nâng đầu lên nhìn về phía cô, giọng lạnh băng:
-"Thật sự rất thích cậu ta sao?"
Uyển Uyển khẽ mím môi, cô nhìn Mạt Thần Dương một cái rồi lại nhìn ra cửa sổ, hít một hơi sâu rồi nói:
-"Tôi nghĩ tôi đã cho cậu câu trả lời rồi. Tại sao lại đưa tôi đến nơi này? Chỉ vì hỏi cái này thôi sao?"
Anh khẽ nhướng mày, sâu xa nói:
-"Có thể là người khác không?"

Cô hơi nhíu mày.

Ý tứ của Mạt Thần Dương thật khó đoán.
-"Ý của cậu là?"
-"Tôi thích em!"
{>}×

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top