Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 9: Đôi bạn tri kỉ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lúc đó Mạt Thần Dương đã bỏ nhà đi không về trong một tuần, rượu bia cứ quấn lấy anh mãi miết. Cứ như con sâu rượu nghiện ngập không lối thoát.

Người nhà Mạt Thần Dương cũng rất đau lòng khuyên anh, cứ sợ anh bệnh sẽ ngày càng nặng. Có người nói anh có những triệu chứng bị trầm cảm, từ sau khi Trương Khả Vi ra đi anh lại rất sa sút, từ ít nói biến thành hung tợn lạnh lùng.

Người biết anh không ai dám đến gần anh, người không biết còn đi khắp nơi trêu hoa ghẹo nguyệt nhầm phải anh thì kết cục đã xác định.
Mạt Thần Dương trầm ngâm ngồi trên xe nhớ lại hình ảnh lúc Trương Khả Vi chào tạm biệt mình rồi lại nhớ tới gương mặt nhỏ nhắn của Uyển Uyển. Mặc dù Khả Vi lớn hơn Uyển Uyển một tuổi nhưng ngoại hình lẫn khuôn mặt đều tương tự nhau đến bảy tám phần. Thật khó mà hình dung được tâm trạng cậu lúc này, một đống hỗn tạp xen lẫn.

Những ngày kế tiếp cứ thế trôi dần qua, ngày ngày Điêu Vân Trác đều cưỡi xe chở Uyển Uyển đi học.
Sáng chủ nhật đẹp trời.
-"YOHOO! Chúng ta đến rồi, đây là khu rừng phía nam ở ngoại ô cách thành phố của chúng ta rất xa, tối nay chúng ta sẽ cắm trại ở đây" Điêu Vân Trác nhoi nhoi ríu rít huýt sáo, lấn áp cả chim muôn.
Đám người Vạn Uyển Uyển, Điêu Vân Trác, Mạt Thần Dương còn có Lưu Phí Nha và một số người bạn cùng lớp cùng nhau bước vào trong khu rừng. Bọn họ tìm một khoảng trống rộng trải thảm xuống và cùng nhau ngồi tán gẫu dăm ba câu sau đó lấy cơm do mình chuẩn bị ra ăn. Uyển Uyển là tự tay làm món mình thích, tuy nhìn không bắt mắt nhưng ăn rất không tệ, những người khác đa số là con nhà giàu nên đều được đầu bếp nấu bữa cơm năm sao cho. Duy chỉ có Mạt Thần Dương không ăn cơm mà cứ nằm dài ra rồi nghe nhạc, thân mình cậu ta rất cao nên tấm đệm không đủ lót, đôi chân thon dài phải đặt lên đống lá khô bên dưới.

Ăn xong bọn họ bắt đầu bắt tay vào công tác dựng lều. Nam nam nữ nữ dựng riêng, trong đó thì tất nhiên Điêu Vân Trác cùng cậu bạn thân Mạt Thần Dương dựng chung một lều, còn Vạn Uyển Uyển cùng Lưu Phí Nha dựng thành một lều, những người khác cũng vậy.

Lưu Phí Nha khinh miệt cùng chán ghét bễu môi liếc về phía Uyển Uyển đang chăm chú chân lều.
-"Haizzz, cùng cô ở cùng một chỗ chả khác nào để con kiến hôi bên mũi tôi sao. Khó chịu chết đi được." Lưu Phí Nha nói bóng nói gió nhìn về phía Uyển Uyển với bộ dáng ngạo nghễ sất xược. Uyển Uyển nghe rõ từng chữ một của cô ta nhưng cô không hề động tâm, dù sao cũng chỉ là một câu nói một giấc ngủ. So với cô ta cô còn khó chịu hơn, cô quen với cảm giác ngủ một mình rồi nên rất khó thích nghi khi có người ngủ cùng mình.

Lưu Phí Nha thấy Uyển Uyển hoàn toàn ngó lơ mình thì tức sôi ruột dậm chân xoay người rời đi. Bỗng nhiên đi được mấy bước cô ta trong mắt đầy vẻ hàm quang khẽ liếc xéo Uyển Uyển một cái, khóe môi nhếch lên đầy vẻ độc ác.

Xế chiều mọi người cũng đã dựng lều xong cả. Vì còn đang chuẩn bị đồ nướng nên Uyển Uyển đành đi tản bộ quanh khu rừng cùng đám con gái trong đó để giết thời gian, có cả Lưu Phí Nha cũng đòi đi theo.
Khu rừng này khá rậm rạp nên họ cũng không dám đi xa. Song cảm thấy trời đã bắt đầu chuyển màu mọi người cũng muốn gấp rút đi về, sợ nếu càng đi sâu vào nữa sẽ gặp phải thú dữ.
Tất cả mọi người cũng nhanh chóng tụ họp thành một cụm để cùng nhau trở về tránh phải sẽ có người đi lạc.

-"Hay là mọi người cứ về trước đi, tôi và Uyển Uyển sẽ nhanh chóng cùng nhau trở về thôi. Tôi muốn đi thăm quan chút nữa, hiếm có dịp tôi đến mấy chỗ này!" Lưu Phí Nha mặt đầy tươi cười mở miệng nói. Uyển Uyển kế bên cũng hơi sững sờ một chút: cô ta chẳng phải rất ghét mình hay sao? Còn lôi mình theo làm gì?
-"Vậy các cậu nhớ về sớm, đừng đi đâu xa quá đấy!" một bạn nữ sinh trong nhóm tốt bụng nhắc nhở.
-"Ừm, tôi biết rồi!" Lưu Phí Nha tự chủ trương mà không cần hỏi qua ý kiến của Uyển Uyển, tự mình lôi cô đi như đôi bạn tri kỉ.
{>}

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top