Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 1

"Tôi tới rồi đây, thật sự tới rồi! Không dậy muộn, tôi đến dưới tầng rồi."

Liêu Túc chạy vào khu nhà học, chú bảo vệ ở tầng 1 cười chào hỏi hắn, hắn cũng vội vàng lộ ra khuôn mặt tươi cười đáp lại, sau đó lại tiếp tục gọi điện thoại.

"Thầy giáo tới sao? Trước tiên sắp xếp chỗ ngồi đã! Gì? Hết chỗ sao?"

Đi vội vàng, trong lòng Liêu Túc còn vội vàng hơn, loại sự tình như họp hành này mọi người bắt đầu vào năm thứ 2, không biết đã trải qua bao nhiêu lần, sao hắn có thể không đoán được tình huống sẽ diễn ra như thế nào, họp hành chỉ có vài người, tuyệt đối sẽ không quá nhiều.

Âm thanh cường điệu trong điện thoại còn đang tiếp tục, Liêu Túc chỉ cho rằng đây là biện pháp đối phương thúc giục hắn, không nghĩ tới khi hắn đi tới chỗ ngoặt ở hành lang, vốn dĩ hành lang an tĩnh thế nhưng giờ là một mảnh rộn ràng nhốn nháo.

Tức khắc Liêu Túc kinh ngạc:

"Sao lại thế này, sao lại nhiều người như vậy?"

Người vừa gọi điện cho hắn cũng đi tới lắc đầu, nhún vai, thanh âm bất đắc dĩ nói:

"Bọn họ đều tới dự họp."

Lời này nói ra Liêu Túc một chút đều không tin, đều là đám sinh viên mê chơi, ai thích dự họp hành chứ?

Hôm nay vốn dĩ là cuộc họp tổng kết học kỳ của hội học sinh, có không ít thầy cô giáo tham dự, chính là tổng kết lại những việc của hội học sinh trong cả một học kỳ, để có thể kết thúc cũng phải mất cả một buổi sáng.

Thời gian một buổi sáng, là thời gian có thể ngủ nướng hoặc là chơi game nha......

"Haizzz! Hội học sinh có bao nhiêu người, tôi cũng không rõ ràng lắm?"

Đột nhiên Liêu Túc dừng lại, ánh mắt nhìn thoáng qua đám người, hắn thấy vài học tỷ quen thuộc, vị học tỷ cao gầy xinh đẹp kia lúc trước còn dìu dắt hắn, nhưng nếu hắn nhớ không lầm, mấy vị học tỷ đã vào năm thứ 4, đã rời khỏi hội học sinh rồi mà.

Liêu Túc nhăn mày lại, nhìn thoáng qua lần nữa, rồi hậu tri hậu giác phát hiện, toàn bộ quần thể đứng chen nhau ở hành lang này có khoảng 90% là nữ sinh, hắn nhanh chóng móc di động ra nhấn vào trang web của trường, quả nhiên, giờ phút này Tieba của trường đại học A đang phi thường náo nhiệt, liếc mắt một cái hắn có thể nhìn thấy một bài đăng trong hôm nay được đẩy lên hot.

[Tiêu đề: Mọi người ơi! Có việc lớn, mọi người đã chuẩn bị tốt chưa? Học trưởng Vưu hôm nay về trường đó!!!]

Chủ tus: Tự nhận là đại ngôn trời sinh cho nhan cẩu.

Nội dung: Nháy mắt! Nháy mắt! Tui tới tạo phúc cho quần chúng đây! Theo nguồn tin đáng tin cậy, hôm nay học trưởng Vưu trở lại trường a!!! Có sinh viên khoa thể dục chạy buổi sáng gặp anh ấy!!! Gặp học trưởng Vưu a a a! tôi ***!!! Sự ghen tị này làm tôi thay đổi hoàn toàn a! Tôi làm sao lại..... A không đúng, không đúng! Nói chuyện đứng đắn! Lúc này học trưởng Vưu về trường tuyệt đối là để tham gia hội nghị của hội học sinh! Muốn hỏi vì sao à, vì hắn là -----hội -----trưởng -----hội học sinh a!!!

Lầu 1: Mông lung ngồi dậy trong cơn kích động! Nghe nói ông xã muốn về nhà thăm bố mẹ?!

Lầu 2: Vẫn là lầu 1 đây, vừa rồi quá phấn khích, thiệt hay giả vậy? Học trưởng Vưu thi đấu xong rồi sao? Trời ạ, trời ạ, trời ạ, không ngủ được, không ngủ được! Kích động đến tay phát run!

Lầu 3: Đá tỉnh toàn bộ đám bạn cùng phòng đang ngủ, cùng nhau nhảy disco, thẳng thắn phát biểu suy nghĩ trong lòng!

Lầu 4: Trời ạ!!! Vừa đi là 1 tháng rưỡi, kết thúc học kỳ mới trở về! Không có giá trị nhan sắc làm phúc lợi, tôi ăn cơm không ngon a, gầy mất nửa cân a!!! Nam sinh trầm mặc, nữ sinh rơi lệ!!!

Lầu 5: Một mặt mừng như điên, một mặt khóc như cún, tui vừa mới về nhà, giờ chỉ muốn đi vào lòng đất!!! Nếu có thể nhìn thấy học trưởng Vưu tôi nguyện ý học một học kỳ dài hơn! Tôi yêu học tập! Để tôi trở lại học tập đi!

.........

Lầu 24: Chủ tus: Tôi nói vậy mà không có ai tính đi mai phục ở cửa phòng hội học sinh sao?

Lầu 25:???? Chủ tus à, bà làm sao có thể làm loại chuyện như vậy được, bà làm vậy sẽ làm học trưởng Vưu bối rối!!! Yêu anh ấy, thích anh ấy thì đừng quấy rầy chứ! Này, này, mọi người đứng đùn đẩy tôi! Tôi thật sư chỉ đứng ở cửa phòng hội học sinh thôi!!!

Lầu 26: Đã tiến hành hóa trang, chờ xuất phát thẳng đến hội học sinh.

Lầu 27 l: Mệt như chó cũng không thể lui, nhìn bài đăng này tôi nhịn không được kích động đến chảy nước mắt.

.......

Lầu 116: Tôi đến rồi!!! Ngồi ở ban văn nghệ, hàng thứ tư!

Lầu 117: Ban học tập giơ tay!! Ngồi ở hàng thứ 2 vây xem mỹ nhân, ngồi chờ học trưởng Vưu lộ mặt!

Lầu 118: Hâm mộ đến linh hồn muốn bay lên, miễn cưỡng lắm mới có thể chiếm được hàng cuối cùng QAQ!

.......

Lầu 277: Tôi còn không chiếm được một chỗ ngồi nào! Các bà làm sao có thể đến sớm như vậy chứ! Quá mức! Gian trá! Giảo hoạt! [Khóc như vũ bão].

Lầu 278: Học trưởng Vưu.... còn chưa tới sao?...

.........

Lầu 477: Vẫn đang xếp hàng ở cửa phòng họp, nhiều người như vậy tôi mà không thể nhìn thấy học trưởng Vưu tôi sẽ live stream ăn... ăn... ăn... miến bã đậu ở căn tin tầng 2!!

Lầu 478: Chà ___ chơi lớn như vậy sao???

......

Liêu Túc yên lặng xem toàn bộ bình luận trong bài đăng, biểu tình càng lúc càng phức tạp, người bên cạnh không thể hiểu được hỏi:

"Nhóm trưởng, rốt cuộc làm sao vậy?"

Khuôn mặt Liêu Túc nhăn thành một đoàn, yên lặng trong vài giây, thanh niên cao 1m8 này nhịn không được khóc ra tiếng cún:

"Con! Mẹ! Nó! Vưu Lương Hành đã trở lại!!!"

***

Nói thật, sự tồn tại của Vưu Lương Hành tạo áp lực nghiêm trọng cho toàn bộ khoảng trên 1 vạn nam sinh trong trường đại học A này.

Trước khi vào đại học, có thiếu niên nào không có một ảo tưởng đơn thuần khát khao về cuộc sống tốt đẹp khi là sinh viên? Nhưng bọn họ không ai có thể nghĩ đến, đại học A, nơi tự do về thời gian, tự do về tình yêu, lại có một người tên là Vưu Lương Hành ở đó.

Ở cái xã hội nhìn mặt này, một trường đại học có một vài giáo thảo đều thực bình thường đi, cái loại người mà sự tồn tại của họ có thể làm cho nữ sinh thét chói tai, làm nam sinh khó chịu, nhưng cũng sẽ không tạo thành sự thương tổn quá lớn.

Nhưng Vưu Lương Hành a.... Không phải đẹp.... Mà là Bà! Mẹ! Nó! Quá đẹp trai!!!!!!!

Cụ thể đẹp trai tới trình độ nào thì đơn giản mà nói, đẹp tới độ mọi người nếu thấy sẽ tự động nghĩ: "A, người này, đại khái chính là nam chính đi."

Mới vừa vào học, không ít người không vừa mắt hắn, nhịn không được đì hắn. Nhưng thành tích của hắn là đứng đầu toàn trường, trong đại hội thể thao chạy 3000m đứng thứ nhất, lên năm 2 trúng cử hội trưởng Hội học sinh, công tác lớn nhỏ gì trong trường học đều an bài gọn gàng ngăn nắp.

Diện mạo như idol, văn võ song toàn, muốn không thành bạch mã hoàng tử trong mộng của toàn bộ nữ sinh trường đại học A cũng khó, ngày tháng có hắn ở đây, xác suất để nam sinh trường đại học A có thể tìm bạn gái so với năm trước thẳng tắp rơi xuống n tỉ lệ %.

..........

Tuy rằng Vưu Lương Hành có danh tiếng như vậy, nhưng người thực sự tiếp xúc với hắn lại không nhiều, đại đa số đều là vây xem từ xa hoặc những ảnh chụp thoáng qua ở trên mạng. Mà người nghe hắn nói chuyện lại càng ít, vì các học muội xin gia nhập hội học sinh đều biết, chẳng bao giờ hội trưởng lên tiếng mà tất cả đều do trưởng ban thể dục kiêm bạn tốt của hắn là Liêu Túc lên diễn thuyết thay.

Lâu dần, mọi người đều đồng ý rằng Vưu Lương Hành chính là một đoá hoa cao lãnh vững như núi Thái Sơn.

Người như vậy luôn tạo cảm giác thần bí, còn thêm giá trị nhan sắc nghịch thiên của hắn, khó mà tránh khỏi tình huống sau một tháng rưỡi không gặp hắn ở trường, toàn bộ nữ sinh trong trường muốn bạo loạn.

Bên ngoài nhốn nháo vô cùng, Vưu Lương Hành vừa về ký túc xá.

Phòng ký túc hắn là phòng dành cho hai người, chỉ có một người bạn cùng phòng là Liêu Túc, tên ồn ào kia không ở đây, thật an tĩnh. Vưu Lương Hành buông ba lô xuống, sửa sang dọn dẹp đơn giản giường đệm hơn một tháng không chạm qua kia rồi mới nằm xuống, người vừa mới ngả lưng thì di động truyền ra âm thanh WeChat nhắc nhở.

Là Liêu Túc không phải plastic: Cậu về trường rồi a??? Hiện tại đang ở đâu?

Là Liêu Túc không phải plastic: Rốt cuộc cậu có tới đại hội của Hội học sinh  hay không? Chuyển tiếp: [Tiêu đề: Mọi người ơi! Có việc lớn, mọi người đã chuẩn bị tốt chưa? Học trưởng Vưu hôm nay về trường đó!!!]

Là Liêu Túc không phải plastic: Hiện tại hành lang phòng họp đều chen chúc đến muốn vỡ ra!!! Tới đây cứu mạng, tới đây cứu mạng, cứu mạng a!!

Vưu Lương Hành nhíu mày trả lời: Cút, chuyện đâu liên quan tới tôi.

Bôn ba một đêm trên đường khiến hắn giờ phút này mơ màng buồn ngủ, sau khi xem tin tức hắn ném di động sang một bên, nhắm mắt lại chuẩn bị đi vào giấc ngủ.

Mười mấy giây sau, bỗng nhiên Vưu Lương Hành ngồi dậy, xoa xoa ấn đường, rồi đi tới buồng vệ sinh rửa mặt, sau đó xuống tầng, đi một vòng ở trung tâm quảng trường nhỏ kẹp giữa hai ký túc xá của nam và nữ.

Làm xong tất cả, hắn đợi hẳn 10 phút, thấy Tieba đổi mới cập nhật tin tức hắn mới ở từ ký túc xá ra quảng trường nhỏ xong, mặt hắn vô biểu tình tắt máy điện thoại, một lần nữa nằm xuống giường.

Cảm giác thật mệt mỏi.

Tới gần giữa trưa, Liêu Túc hấp tấp chạy về ký túc xá, người vừa mới vào cửa, giọng đã hô lớn:

"Tôi ***! Cậu thật sự không tới?"

Liêu Túc học thể dục, thường xuyên dạy dỗ tân sinh, giọng vang dội, vừa nghe hắn gào lên, lập tức Vưu Lương Hành mở to mắt.

Vưu Lương Hành còn cao hơn 5cm so với Liêu Túc vốn 1m80, khi đứng lên cả người đều tạo ra cảm giác áp bách, hắn vừa mới mở mắt, còn mang theo tức giận khi bị đánh thức, tóc tai tán loạn, ngũ quan anh đĩnh giờ mười phần hung ác sắc bén.

Liêu Túc dừng lại, vẻ mặt như thận bị hư, nhưng vẫn quật cường nói:

"Này, cậu đừng trừng tôi! Tôi, tôi liền nói nhỏ không được sao, nếu không phải đột nhiên cậu không tới, thì tại sao đến phòng họp kia tôi cũng không được? Đây là cuộc họp cuối cùng của học kỳ này, tôi chẳng lẽ không cần mặt mũi hay sao? Này! Cậu xem cậu đi! Cậu làm sao lại trừng tôi hả QAQ!"

Thanh âm của Liêu Túc ngày càng cao, Vưu Lương Hành càng nghe càng đau đầu, hắn nhăn mày lại, bộ dạng không kiên nhẫn khiến cho toàn bộ áp suất trong ký túc xá hạ xuống rất thấp, ẩn ẩn có chút giống như mưa gió sắp đến.

Rốt cuộc, lúc vẻ mặt Vưu Lương Hành càng ngày càng đen, hắn cả giận nói:

"Đừng ồn ào!"

Giờ khắc này Vưu Lương Hành bị đánh thức bực bội như thế nào, thì sau khi hắn rống ra một tiếng này..... liền có bấy nhiêu mềm yếu.

Thanh âm mềm mại thanh thúy rơi xuống, vừa kiều vừa nhuyễn, vốn dĩ là  đang giận dữ nhưng nghe như thế nào cũng giống như một loli đang làm nũng, mười phần ngọt ngào.

Nháy mắt Liêu Túc không còn sợ hãi nữa, thậm chí còn muốn cười.

Trong phòng chỉ có hai người, tiếng vừa rồi xác thật từ miệng của Vưu Lương Hành phát ra, nếu không phải Liêu Túc sớm đã biết bí mật không muốn người biết của Vưu Lương Hành thì không biết chừng hắn có thể lập tức khiếp sợ chết đứng tại chỗ.

Đúng rồi, ai có thể nghĩ tới, bạch mã hoàng tử, soái ca toàn năng, nam thần trong thần thoại một khi mở miệng sẽ phát ra thanh âm loli đáng yêu siêu cấp như vậy?

Bởi vì nguyên nhân này mà Vưu Lương Hành rất ít nói chuyện trước mặt người khác, trong hội học sinh luôn là Liêu Túc thay hắn diễn thuyết. Thêm nữa, bản thân tính tình của Vưu Lương Hành rất nóng nảy, không nói việc mở miệng khiến người khác kinh ngạc, mà nhiều lúc mở miệng thanh âm lại kiều kiều mềm mại tựa như đang làm nũng căn bản không thể giống tính tình được, dần dà hắn cũng ít nói đi.

Bầu không khí nguy hiểm lúc trước thoáng chốc đã tan đi, trong lòng Liêu Túc không khỏi cảm thán, Thượng Đế quả nhiên là công bằng, mở một cánh cửa đồng thời cũng đóng một cánh cửa, hắn lại nói tiếp.

"Thôi thôi, tôi không so đo với cậu nữa, tôi nói với cậu này, thanh âm của cậu vừa cứu cậu một mạng đó, bằng không với tính tình tàn bạo của tôi..."

Lời còn chưa dứt, Vưu Lương Hành vung một quyền vào bao cát treo giữa nhà, âm thanh trầm đục vang lên đồng thời mặt ngoài bao cát cũng lõm sâu vào trong.

Đột nhiên Liêu Túc có cảm giác, người kia đánh không phải bao cát mà đầu mình....

Vưu Lương Hành nói:

"Vừa rồi cậu nói cái gì?"

Liêu Túc nuốt một ngụm nước miếng, ngẩng đầu cười tủm tỉm:

"Ai ui, anh của em à, đã ăn cơm chưa, em mời anh ăn nha."

- -----------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top