Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Trò chơi...BẮT ĐẦU!!!

*12h38 tại 1 nơi không rõ ở đâu.

1 căn phòng bí ẩn mang sắc xanh lục mảng tối - lờ mờ. Những cái bóng di chuyển. Bỗng dưng vụt lên 1 vệt sáng vàng.

Bắt đầu hiện rõ ra tiếng động cơ mô-tô.

Ngày càng rõ hơn.

Cánh cổng huyền ảo trong ánh sáng mờ đục bắt đầu mở ra. 1 chiếc xe phóng vào và dừng lại.

W.

Anh ta bước xuống xe 1 cách nhẹ nhàng và thận trọng. Đúng lúc ấy, có 1 bóng người tiến lại gần và nói:

- Chào Búa Bạc.

- Uồi! Cậu làm tớ giật mình. Chào Hacker!

- Vừa nãy cậu đi đâu vậy? Lâu thế?

- Tớ vừa tan.

- Không trước đấy cơ. Tớ thấy cậu ở trên TV, gần hiện trường.

- À!... Tớ chỉ đi xem thành quả của mình mà thôi!

- Lần sau cẩn thận. Cậu không nên làm thế. Chính cậu đã ra luật mà.

- Được rồi. Mà...buổi hẹn hôm qua như thế nào? - W hỏi.

- Nói chung là chán chết! Con bé ấy không thèm nhìn đồng hồ hay sao ấy! Nó đến sớm hơn nửa tiếng đồng hồ và chờ! Sau đó khi tớ đến vừa đúng giờ thì nó đã ghép tớ vào "không biết chú trọng thời gian"; "không tôn trọng con gái"; vân vân và vân vân. Và thế là nó bỏ về, để lại tớ với hóa đơn sinh tố cao ngất ngưởng trong khi tớ còn chưa uống gì hết! Cậu thấy hay không!? - Hacker nói trong cơn ức chế cho W nghe.

- Rồi bình tĩnh đi anh bạn! Để tớ nói nghe cho: con gái mà đến sớm như vầy thì có nghĩa là nó hồi hộp lắm rồi. Lần sau thì nhớ tìm hiểu về chúng nó trước, chứ đừng lúc nào cũng chúi mũi vào đống sách vở máy tính!

- Chào anh giai! - 1 cái bóng nữa đang tiến đến.

- Rocket! Làm tốt đó nhóc! - W đập vai cái bóng.

- Em thì chỉ có xuất sắc thôi! À mà chị LP đang "xách dao" truy tìm anh đấy!

- Ế sợ thế!? - W giả vờ rụt cổ lè lưỡi, - Bảo với chị gái nhóc rằng "càng làm thế thì...". Nhớ dừng ở chữ "thì" nhá! Rất biểu cảm đấy!

Rocket vừa cười vừa bước đi.

- Cẩn thận thằng bé bị bà chị xé xác băm ra thành từng mẩu thịt nhỏ đấy. - Hacker cười sằng sặc.

- Không sao, LP sẽ không "nỡ ra tay giết hại" em trai yêu quý của mình đâu. - W trả lời, sau đó anh ta hỏi tiếp, - À thế con bé hẹn với cậu ý, nó tên là gì?

- Jocelyne Marie.

... Im lặng 1 lúc.

- Con bé thế nào?

- Nhìn xinh, dễ thương lắm.

- Thế à?...

- À thôi, cậu về nghỉ ngơi đi, hôm qua hoạt động nhiều rồi.

- Tớ không thích. Bây giờ tớ đến phòng tập đây. - W nói.

- Thế tớ về phòng làm tiếp việc đây.

- Việc gì?

- Đi tìm...

- À biết rồi, không cần nói nữa đâu. Chào nhé. - W chạy mất.

*13h01 tại phòng tập của nơi này.

W đang tập cơ tay với cái bao cát treo lủng lẳng ở giữa phòng. Mồ hôi ướt đẫm áo anh. Anh đấm liên tục những cú đấm dứt khoát và mạnh mẽ vào bao cát.

Trong đầu anh chợt lóe lên những hình ảnh - mà anh luôn coi chúng như là cơn ác mộng của đời mình. Tuổi thơ anh.

Những kẻ như Ryan Backer đã sát hại gia đình anh, những người ruột thịt mà anh yêu quý nhất. Anh không thể quên nó. Anh mơ về nó mỗi đêm. Anh hận nó. Anh cực kì muốn ăn tươi nuốt sống cái giấc mơ này. Giá như cái này chỉ là 1 cục đá mềm để cho anh ta cho vào miệng và nhai, nhai cho kì vỡ tan thì thôi. Nhưng đây là sự thật, và anh buộc phải sống chung với điều đắng cay này!

Chiếc bao cát đã rụng ra từ lâu, cát bắn ra tung tóe hết cả 1 góc phòng.

Những tiếng thở dồn dập. Những giọt mồ hôi lăn dài...

...

Bỗng tiếng chuông cảnh báo kêu vang. Kèm theo đó là giọng nói của Rocket:

- Anh đến ngay phòng máy chủ! Có việc gấp!

Mặc vội chiếc áo vào, W chạy ra ngay khỏi phòng.

*13h17 tại phòng máy chủ.

- Chuyện gì xảy ra vậy? - Đẩy cửa vào, W hỏi ngay lập tức.

- Có kẻ nào đó đang hack vào hệ thống của chúng ta! - Hacker đáp.

- Sao rồi?

- Rõ ràng hắn ta đang dần vào được! Từng bức tường lửa của chúng ta đang bị phá vỡ!!! - Cô gái có biệt hiệu LP - hiện giờ đang ngồi cạnh chiếc máy tính xách tay, nói trong tình trạng bị kích động hoàn toàn.

- Cái gì? Sao cậu bảo không thể phá vỡ được nó cơ mà!?

- Hắn dùng dữ liệu có độ mã hóa khá phức tạp, trước đây cả đời tớ chưa bao giờ thấy thứ này! - Hacker nhăn mặt. Anh ta không tài nào hiểu được tại sao. Anh đã học bao nhiêu, làm bao nhiêu, thậm chí còn thiết lập ra cả tường lửa mạnh hơn cả NASA hay chính phủ Hoa Kì. Vậy mà...

- Chúng ta cần phải phá nguồn dây chằng nối với bộ nhớ chủ lực! - W kêu lên.

- CÁI GÌ!!!? - Cả HackerLP cùng bàng trước quyết định liều lĩnh đó.

- Anh nói đúng đấy! Trong trường hợp khẩn mà chúng ta chưa hề có biện pháp phòng bị như thế này thì cách đó là cách duy nhất mà chúng ta có thể làm mà thôi! - Rocket đồng ý với ý kiến của W, đoạn chạy đến căn phòng nguồn cung cấp định tháo toàn bộ dây truyền thì...

... BỤP!!!...

Tất cả mọi thứ đều tối om. 1 màu đen bao phủ cả nơi bí ẩn này.

- SAO EM LẠI TẮT CẢ NGUỒN?!!! - LP kêu to.

- KHÔNG PHẢI E...

Chưa dứt lời thì lập tức Rocket nhìn thấy 1 ánh sáng lờ mờ dần hiện lên màn hình... Dần hiện lên là 1 kẻ lạ mặt đeo mặt nạ Goblin màu trắng bệch như tử thi, xung quanh hắn bao trùm 1 màu đỏ. Tay hắn cầm 1 ly rượu cũng màu đỏ và cạnh hắn là bộ xương có vẻ mới cháy, vẫn còn hơi đỏ...

- Thích phông nền này không? Làm từ máu đó. - Kẻ trong màn hình nói ra bằng 1 chất giọng trầm nhưng hơi rung và cao - điều đó cho thấy rằng hắn đã đổi giọng.

- Rocket, BÂY GIỜ!!! - W gào lên.

Rocket vội lao đến bộ máy nguồn...

- ÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁ!!!! - Tiếng hét thất thanh của Rocket vang lên, vang rợn cả sống lưng mọi người, xé rách bầu không khí kì lạ này.

- ROCKET! CHUYỆN QUÁI QUỶ GÌ ĐANG DIỄN RA THẾ NÀY?!!!

- Đừng lo. Richard chỉ bị giật điện làm cho tê thôi. 1 lúc sau thằng bé sẽ tỉnh lại.

Mọi người bỗng như chết sững lại. Kẻ trong màn hình vừa nói.

- Hắn vừa gọi Rocket là gì cơ...?! - Hacker sững sờ.

- Tại sa...sao hắn lại...? - LP kinh hãi nhìn mọi người.

- Tại sao ta biết danh tính thật của thằng bé? - "Hắn" bắt đầu cười 1 cách man rợ, - Đúng, ta biết. Chỉ cần nhìn vào cách cách bọn ngươi lưu trữ hồ sơ thành viên vào trong máy tính là đã đủ để biết sự ngu dốt của các ngươi đến mức nào rồi. Dark Mirrors. Các ngươi vốn là 1 tiểu đội Tiên Phong của hội Sát Thủ phỏng theo cái Assassins từ Ubisoft ngu ngốc với cái ý nghĩ đần độn rằng sẽ mang đến cho thế giới này tự do, nhưng làm như vậy đồng thời sẽ gây ra sự náo loạn, sự kinh hoàng cho cả thế giới mà thôi. Hội các ngươi công nhận phải nói là phát triển nhanh đấy, kinh vãi đấy. Nhưng những kẻ tham gia phần lớn chỉ là những đứa ảo tưởng sức mạnh nghĩ rằng mình có thể thay đổi thế giới và gây ra những sự kiện ghê tởm giống như các kẻ tên là Altair, Ezio, Edward Kenway hay cháu nội hắn - kẻ đã giết chết người cha kính yêu của mình là Haytham Kenway, có dòng máu da đỏ đang khinh tên là Ratoknhakéto:n, thằng cha đen như nhọ nồi Adéwalé hay gã nổi loạn Arno Dorian,... trong dòng game đó. Nhưng bọn ta - Cái Hội, cũng nhưTemplar, đem lại trật tự cho thế giới, khiến nó trở nên tốt đẹp hơn. Các ngươi giống những đứa ngu ngốc đưa tiền cho 1 kẻ ăn xin đói khổ vậy. Các người còn không thể chắc kẻ ăn xin đó có đi mua đồ ăn thật không. Có thể gã đó dùng tiền các ngươi để làm điều phạm pháp thì sao? Bọn ta khác, khi hắn đói, quẳng cho cái bánh mì, thế là xong, đỡ phải lằng nhằng gì nhiều. Chính vì việc nhỏ nhặt ấy nên bọn ta mới xứng đáng làm chủ thế giới hơn... Nhưng theo ta thấy thì chính ngươi, W ạ, ta chắc rằng ngươi cho đến giờ vẫn mang trong mình 1 nỗi hận riêng nhỉ?... Các ngươi nghĩ có thể cứu được thế giới với cái con dao bé nhỏ gắn ở cổ tay đấy ư? Thật hão huyền.

- CÁI GÌ!?! - Hacker đập bàn.

- Ngươi muốn gì!? - W đứng ra phía trước màn hình, nói.

- Sao nhỉ? Ta chỉ muốn giới thiệu với các ngươi, ta tên là Bloody Drink mà thôi.

- Bloody Drink?

- Đúng vậy. Ta có 1 biệt hiệu, cũng giống như bao kẻ ác trong truyện Marvel hay DC, ta cũng có 1 biệt hiệu. Cũng giống ngươi thôi, W. 1 biệt hiệu, để ẩn mình trong bóng đêm phục vụ cho công lý. Ta với ngươi, thiện với ác. 1 cuộc đấu sức huyền thoại. Ta thích thế.

- Ngươi...thật bệ...bệnh hoạn...! - Rocket vừa lết vào phòng vừa thều thào nói, không ra hơi.

Đúng lúc ấy, LP ra đỡ em trai mình dậy. Hacker đang bí mật rò sóng dữ liệu mà Bloody Drink đang dùng, nhưng không thể tìm ra được.

- Dù gì thì các ngươi cũng đã giết thằng ngu Ryan Backer và vô số kẻ khác thuộc Cái Hội bọn ta nên ta phải có lời khen và 1 phần thưởng nho nhỏ thật xứng đáng. Ta muốn các ngươi tham gia 1 trò chơi.

- Trò chơi?!

- Đúng thế. 1 trò chơi liên quan đến sinh mạng của các ngươi và tất cả mọi người xung quanh các ngươi...

- KHÔNG ĐỜI NÀO!!! - LP hét lên, - CHÚNG TA KHÔNG BAO GIỜ CHẤP NHẬN YÊU CẦU BỆNH HOẠN PHÁT RA TỪ MỒM NGƯƠI, CHO DÙ ĐẤY CÓ LÀ CÁCH DUY NHẤT GIÚP CHÚNG TA SỐNG SÓT ĐI CHĂNG NỮA!!!

- Ha ha, cô gái bé bỏng của ta! - Bloody Drink cười lớn trong tâm trạng hoảng loạn thật sự của cô gái - dù đã biết rằng hắn đã đọc được hồ sơ của tất cả mọi người, nhưng vẫn không thể bình tĩnh được, - Ta biết rất rõ về cô. Nên đừng có mà cố chọc tức tâm hồn của ta.

- Ngươi là ĐỒ ĐIÊN!!! Bọn ta sẽ KHÔNG BAO GIỜ đánh cược tính mạng của người dân để làm theo cái lời nói nhảm nhí của ngươi!

- Ta chấp nhận tham gia trò chơi.

- Hả!? - Tất cả cặp mắt đều đổ dồn về phía W, sửng sốt. Không ai có thể tin được vào tai những điều mà anh ta vừa nói.

- Cái gì hả W?! Cậu có biết cậu vừa...? - LP nói không nên lời.

- Chẳng phải việc của chúng ta là như vậy sao, LP? Bảo vệ tính mạng của tất cả mọi người, đi trừng phạt những kẻ tội đồ nhân danh công lý? Điều duy nhất chúng ta có thể làm là đây - khoanh tay đứng nhìn từng con người vô tội gục xuống và chờ đến lượt mình sao?

- Em tham gia.

- Rocket!!!

- Rất cảm động! Vỗ tay hoan hô cho tinh thần của bọn ngươi! - Bloody Drink tay cầm ly nước màu đỏ, cười lớn.

- Không chần chừ nữa. Hãy ra điều luật trò chơi đi! - W nói.

- Được rồi! Điều đầu tiên: các ngươi sẽ được cùng nhau giải những câu đố ta ra - có liên quan đến những địa danh mà ta sẽ tới. Còn W là người sẽ đi tìm ta.

- Cái gì cơ? - Hacker thốt ra.

- Trật tự, Hanamichi. Khi ta đã nói là không nên cãi lại, không tốt cho ngươi đâu.

- Ngươi...!

- Bây giờ ta sẽ ngắt đứt liên lạc. Khoảng vài ba phút sau sẽ có câu hỏi đầu tiên. Sau khi đọc xong, đồng hồ sẽ đếm ngược tự động 64 giờ. Nếu các ngươi... W, ngươi mà đến trễ là lại có thêm nhiều kẻ chết đấy. À mà các ngươi nên nhớ rằng, càng về sau những câu đố sẽ ngày càng khó hơn nhá. HA HA HA HA HA!!! - Bloody Drink cười 1 cách man rợ.

- Được rồi. - W trả lời, - Nhưng trước khi đi, ta có 1 điều kiện.

- Được.

- Ngươi không được làm hại bất cứ ai trong số chúng ta. Còn không ta sẽ tìm và giết chết ngươi không toàn thây.

- Ngươi thừa thời gian ngắm nghía tiểu đội của mình quá nhỉ? Nhưng không sao, ta sẽ giữ lời.

- Ngươi chắc chứ?

- Ta chắc. Ta thề bằng cả tính mạng mình.

- Chắc ngươi vẫn còn lòng tự trọng của 1 người đàn ông chứ?

- ... Chắc vậy. - Hắn trả lời chậm rãi, giọng có nhuốm 1 chút điệu cười...

Màn hình tắt phụt. Màu đen loang dần trên màn hình...

- Cậu...nhỡ đâu hắn lừa cậu thì sao? Có thể hắn biết về cậu, hắn đến hại cậu thì sao?

- Quân tử nhất ngôn. Hắn sẽ giữ lời hứa. Mình chắc chắn.

- Nhỡ đâu hắn vẫn đang nghe trộm chúng ta thì sao?... - Hacker/Hanamichi nói nhỏ, - Hắn ta quỷ quyệt lắm.

- Có đầu mối đầu tiên rồi! - Rocket/Richard vừa gượng dậy được do vịn được vào tường vừa nhìn màn hình vừa nói.

Tất cả chạy lại phía màn hình. Trên màn hình chỉ có độc 1 màu đen lạnh lẽo cùng với dòng chữ đỏ như máu...

"Hãy mường tượng ra 1 người chiến binh trong tiểu đội bọ hung, vì lâu ngày nằm trong giường với ánh dương bên bờ biển chán quá nên quyết định đi gặm dâu tây và bắt trẻ đồng xanh. Hãy gặp ta ở đó."

64 giờ đếm ngược...
... Bắt đầu.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top