Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 4: Thỉnh an

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vương Hi Thần đang bàn chuyện hôn sự với Hồ Đế, Hồ Hậu thì hồ ly A Ý chạy vào, vội vàng báo ngũ hoàng tử xảy ra chuyện, mọi người gạt bỏ hết công chuyện đang bàn,vội vàng chạy đến Tuyền Tử điện.

Y sư vừa bắt mạch cho Tiêu Vô Tiện, may mà chỉ trúng thuốc mê, hiện tại vẫn chưa tỉnh. Thái Vân Linh ngồi bên giường nước mắt ngắn dài. Vương Vong Cơ kể lại sự việc cho Hồ Đế nghe. Ninh Sở Kỳ đứng bên lắng nghe, bỗng chợt nhớ ra điều gì, kêu lên.

" A, đúng rồi. Từ nãy đến giờ quên mất, trước lúc Lang vương gia rời đi, là Xà Đế đến tìm Chiến Nhi. Mau, người đâu, mời Xà Đế đến đây ngay, bổn phi có chuyện muốn nói".

" Đừng, Ninh nương nương... đừng gọi Hoan Hoan ca đến" Giọng nói yếu ớt vang lên. Hồ Hậu giật mình quay lại, Tiêu Vô Tiện đã tỉnh. Ôm đứa con trai bé bỏng vào lòng khóc, Tiêu Vô Tiện đặt tay lên lưng bà vuốt nhẹ, miệng không ngừng an ủi. Hồ Đế thấy con trai đã tỉnh, cũng thở phào nhẹ nhõm, nói:

" Chiến Nhi, may lần này Lang vương gia đi qua nhìn thấy con, kịp thời cứu giúp".

Tiêu Vô Tiện bây giờ mới để ý người đứng đằng sau Hồ Đế là Vương Vong Cơ, cúi đầu đa tạ.

" Đa tạ Lang vương gia".

Ninh Sở Kỳ vuốt mấy dải tóc tím trên vai Tiêu Vô Tiện, hỏi:

" Chiến Nhi, con vừa rồi dọa chết tỷ tỷ rồi. Con biết ai ra tay với con sao? Tại sao lại ngăn cản không cho ta đến tìm Diệp Hạ Vũ? Chẳng lẽ là..."

" Ninh nương nương, Chiến Nhi đã không sao. Chuyện này xảy ra ở Tuyền Tử điện, con nên đích thân tra, không nên làm phiền mọi người".

Tiêu Huyền Phong cũng không muốn làm khó Tiêu Vô Tiện, quyết định giao toàn bộ mọi chuyện cho y giải quyết. Trước lúc đi, ông để lại một câu làm Tiêu Vô Tiện đứng hình.

" Chiến Nhi, ta và Lang vương gia đã quyết định cử hành hôn lễ vào tháng sau. Con... con cũng chuẩn bị đi".

Tiêu Vô Tiện thẫn thờ cả người. Chuẩn bị? Chuẩn bị gì cơ?

Sau hôm đấy, Tiêu Vô Tiện chăm chỉ ra ngoài đi dạo, đến chơi với Hồ Hậu, Ninh phi. Trong một tháng, y đã đi khắp nơi trong Vân Mộng Xứ, thậm chí đi thăm các nhà dân. Vì sao y lại đi nhiều như vậy? Vì y muốn lưu giữ những khoảnh khắc đẹp nhất của Vân Mộng Xứ trong lòng, y biết một khi gả đến Vân Thâm Xứ sẽ rất khó để trở về. Nhưng, đi suốt vậy, y vẫn không gặp được Diệp Hoan, hỏi y một câu vì sao lại làm như vậy. Tiêu Vô Tiện vẫn nghĩ giữa y và Diệp Hoan chỉ là tình cảm huynh đệ thân thiết, không nghĩ lại đi xa quá như vậy.

Chẳng mấy chốc mà đến hôn lễ rồi, Vương gia lúc bấy giờ đang rối hết cả lên khi Vương Vong Cơ đòi cưới trắc phi ngay hôm đón vương phi. Trắc phi không ai khác chính là người Vương Vong Cơ yêu, muốn đưa cô ta lên làm vương phi nhưng lại bị Tiêu Vô Tiện tranh mất. Ả tên Lưu Y Y, một con chim công, là tiểu nữ Lưu gia của Điểu tộc.

Lưu gia với Kim gia cũng có thế nói là họ hàng, ả gọi Tiêu Yếm Ly, hoàng tỷ của Tiêu Vô Tiện là biểu tẩu*. Kim gia và Lưu gia tuy là họ hàng nhưng giao tình không tốt, vẫn để lại cho Lưu gia một cái mặt mũi nên Kim Tử Hiên sẽ nhập đoàn rước dâu của Lưu gia, Tiêu Yếm Ly nhập đoàn rước dâu của Tiêu gia.

Tiêu Vô Tiện từ sớm đã phải chuẩn bị, trang điểm đủ kiểu, nhưng vì là nam nhân nên hỉ phục cũng là của nam nhân, nhưng có phần thướt tha, không quá thô cứng như nam trang bình thường. Tiêu Vô Tiện nhan sắc đã không phải dạng vừa, thêm chút phấn thì thật là nghiêng nước nghiêng thành, so với nữ nhân còn có phần diễm lệ hơn.

Tiêu gia và Lưu gia đều là dòng dõi hoàng tộc, nhưng Lưu gia chỉ là họ hàng, còn Tiêu gia là Cửu Vĩ Hồ Ly cao quý, đương nhiên của hồi môn có sự chênh lệch lớn. Lưu gia dù đã dốc hết tiền bạc của của hồi môn của Y Y, nhưng sau khi kiệu hoa của trắc phi dừng lại, vẫn phải đợi một lúc để đoàn kiệu của hồi môn vương phi đến đủ.

Vương phi và trắc phi cùng bước vào lễ đường, hành lễ với bái thiên địa, bái cao đường, nhưng vì cùng một ngày cưới hai thê tử nên không thể hành lễ phu thê giao bái.

Vương phi và trắc phi phân vị cao thấp khác nhau, đương nhiên đối đãi, ban thưởng cũng khác. Vương phi địa vị cao quý, lại là thê tử kết tóc của Lang vương gia nên được ban thưởng mười vạn lượng vàng, hai mươi vạn lượng bạc cùng vô số bảo vật quý báu, ban nơi ở Vân Xuân điện. Trắc phi địa vị thấp hơn, ban thưởng vàng bạc ít hơn so với của vương phi gần nửa, ban nơi ở Phi Yến điện.

Nhị vị tân nương đã về phòng, trong khi tân lang vẫn đang tiếp rượu. Hôm nay phải là ngày vui của Vương Vong Cơ, cưới được hai nương tử, một là đệ nhất mĩ nam hoàng tộc, hai là thiên kim Lưu gia xinh đẹp, y thật là lắm phúc hưởng. Vương Vong Cơ cậy bản thân tửu lượng cao, không từ chối một ai, nhận hết rượu uống vào. Nhưng tửu lượng có tốt mức nào, nhận rượu của ba nhà Vương – Tiêu – Lưu cũng không thể chịu được, Vương Vong Cơ lăn ra say. Y lảo đảo đi tìm Phi Yến điện của Lưu trắc phi, bỏ mặc vị vương phi nào đó y không quan tâm.

Đầu đau như búa bổ, Vương Vong Cơ khó khăn ngồi dậy. Cảm thấy bên cạnh có người, y quay sang nhìn rồi giật mình. Tiêu Vô Tiện đan nằm ngủ bên cạnh, nhưng y phục rách nát, rải khắp người là các vết đỏ tím xanh. Y lại nhìn xung quanh, y phục bị xé rách vất đầy dưới sàn, minh chứng cho một cuộc hoan ái đầy kịch liệt hôm qua.

Vương Vong Cơ vẫn chưa tin vào mắt mình, vỗ đầu nhớ lại chuyện hôm qua. Y uống say, không cho hạ nhân động vào người, chỉ một mực muốn tự mình đi tìm Lưu Y Y. Chẳng hiểu sao đến Vân Xuân điện, y lại nhìn thành Phi Yến điện, ngang nhiên xông vào, đuổi hết người hầu đi rồi đi vào phòng. Y nhớ rồi, là tại y uống say nên mới như thế này.

Vương Vong Cơ vò đầu kêu gầm một tiếng, làm cho Tiêu Vô Tiện bên cạnh giật mình tỉnh dậy. Nhìn thấy hắn, y vội vàng ôm chăn chùm lấy người, lùi vào một góc giường né tránh. Một cơn đau từ hạ thân chuyền đến làm y khựng lại, nhăn mặt đau đớn. Vương Vong Cơ bỗng cảm thấy có lỗi vô cùng, vươn tay muốn đỡ, nhưng Tiêu Vô Tiện liên tục tránh né, hắn càng tiến y càng lùi.Đến lúc y gần đến mép giường, chỉ còn vài phân là có thể ngã, lú bấy giờ Vương Vong Cơ mới dừng lại, gọi người vào dọn dẹp.

Người hầu nghe vương gia gọi cũng không dám vào, ai cũng đã nhìn thấy dáng vẻ vương gia ngày hôm qua, chỉ có nô tì hồi môn của vương phi, A Ý chạy vào. Nhìn thấy cảnh trước mắt, nàng không thèm suy nghĩ, vội vàng chạy đến xô Vương Vong Cơ sang một bên, lấy chăn bao lấy chủ tử, ôm vào lòng. Cô đương nhiên biết Tiêu Vô Tiện hiện tại cảm xúc như thế nào. Chủ tử cô hầu hạ từ bé, cùng cô lớn lên, coi nhau như huynh muội sao cô lại không hiểu? Chủ tử giữ thân như ngọc, chỉ trách tối qua cô bị Vương Vong Cơ hất ngã không kịp vào can lại, nếu không chủ tử cũng không chịu ấm ức như thế.

Tiêu Vô Tiện nhìn thấy A Ý, tuy không có tiếng nức nở,nhưng nước mắt tuôn ra như suối, lệ ướt một mảng chăn. A Ý thấy tình trạng này không nên tiếp diễn, còn phải nhanh chóng chuẩn bị đi thỉnh an Lang Đế, Lang Hậu liền gọi người chuẩn bị nước nóng để mộc dục*.

Vương Vong Cơ và Tiêu Vô Tiện đã chuẩn bị xong, bước vào Vân Thâm điện thỉnh an. Hai thân ảnh một y phục vàng đen quyền quý, một y phục tím đen huyền bí bước vào, tuy nhìn thì thật đẹp đôi, nhưng khoản cách giữa hai người lại cứ sai sai.

Tiêu Vô Tiện từ nhỏ sống trong hoàng tộc, nhưng quy tắc cư xử này không làm khó được y. Cung kính quỳ xuống hành lễ, từng cử chỉ một vô cùng nho nhã, không ai có thể bắt lỗi được. Lang Hậu cười hiền hậu, miễn lễ cho phu phu vương gia. Đứa trẻ Tiêu Chiến này, bà rất ưng, tuy nhỏ tuổi nhưng hiểu chuyện, giỏi giang, so với Lưu Y Y kia lơn hơn Tiêu Chiến năm trăm tuổi nhưng chỉ được cái dung mạo, bà không ưa ngay từ đầu.

Tiêu Vô Tiện được miễn lễ, đứng lên, nhưng thấy đầu choáng váng, hơi mất thăng bằng, nhưng vẫn giữ được bình tĩnh, không để mọi người lo lắng.

" Tân phu phu, kính rượu phụ mẫu"

Vương Vong Cơ và Tiêu Vô Tiện nhận rượu, tạ phụ mẫu rồi uống. Chie là rượu nếp cẩm, không sợ say, nhưng Tiêu Vô Tiện uống vào lại thấy thêm đau đầu. Tay giấu trong áo lén véo mạnh cho tỉnh, cuối cùng y cũng hoàn thành xong lễ thỉnh an, dù sao lần đầu phải thỉnh an tất cả tiền bối, lần sau sẽ đỡ vất vả hơn. Lang Hậu cũng thấy y hơi mệt, cho lui trước. Tiêu Vô Tiện tạ lễ, chuẩn bị rời đi thì có tiếng gọi lại.

" Vương phi, dừng bước đã"

Giọng nói nghe khá quen, hình như là của vị tiền bối vừa kính trà. Tiêu Vô tiện quay lại, người phụ nữ bước đến, dựa vào y phục và trang sức, đây là Lưu phi của Lang Đế. Lưu phi đến gần, giọng cao vút, làm người nghe thấy rùng mình.

" Vương phi, trắc phi của vương gia và cháu của ta, mong vương phi chiếu cố, đối xử với nó thật tốt"

Ả ta nói như vậy, chẳng khác gì bảo vương phi ức hiếp thê thiếp của phu quân. Tiêu Vô Tiện cũng không phải dạng vừa, cười nói:

" Lưu nương nương không phải lo, Lưu trắc phi được sủng ái, thần không dám động vào đâu. Chỉ là hôm nay thần không khỏe lắm, hẹn hôm sau qua thưởng trà cùng nương nương".

Lưu phi ôm một bụng tức trở về chỗ, Tiêu Vô Tiện cũng không muốn nán lại, nhanh chóng rời đi. Vương Vong Cơ vẫn phải ở lại bàn chuyện với Lang Đế. Bỗng có tiếng ồn ào ngoài cửa điện truyền đến, người hầu rối loạn. Vương Vong Cơ cùng Lang Hậu vội chạy ra ngoài xem xét tình hình.

" Vương phi, vương phi...".

*Mộc dục: tắm rửa.

*Mình xin giải thích một chút:

- Các tộc của Yêu giới cũng như các vương quốc ở Nhân giới, có đế và hậu, vì thế nên truyện mình viết hơi có hướng cung đình.

- Hoàng tử chia làm ba loại:

+ Hoàng tử: con trai vua.

+ Điện hạ: Hoàng tử được hoàng đế chọn làm người kế vị, giống như thái tử vậy.

+ Vương gia: Hoàng tử đã trưởng thành, đi ngoài lập vương phủ riêng gọi là vương gia.

Truyện mình viết không hay, các bạn góp ý giúp mình để mình tiếp thu, sửa chữa.

Tên mình có bính âm là wangxiaoyiling nghĩa là Vương Tiêu Nhất Linh. Linh còn có nghĩa là cái chuông nhỏ, nên mọi người gọi mình là Chuông nha.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top