Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chapter 5:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Your POV:

'A-Anh...'

'ta xin lỗi nhóc nhưng...đang có tuyết ngoài này đấy, đứng đây để chết cóng à?' 

'Vậy ta đi đâu giờ?'

 Anh ta không trả lời, cứ thế đi qua 'cây cầu' rồi dần biến mất khỏi tầm nhìn mắt tôi. Ngay lập tức, tôi vội chạy theo, một lần nữa, tôi bị bỏ lại phía sau...

-Lâu sau- :(

 "Chỗ này rộng đến cỡ nào vậy?!?!?!?"

 Tôi đi bộ đã qua bao thứ, tưởng chừng sắp ngã đến nơi, cuối cùng cũng tìm được ngôi làng nhỏ. 'A~ Quả nhiên là ông trời thương mình rồi" Cũng chẳng bất ngời gì khi dân xung quanh đây đều là quái vật. Họ chẳng có vẻ gì là muốn ăn tươi nuốt sống tôi cả, họ rất thân thiện là đằng khác. Nhưng..Tìm được làng nhỏ này thì có ích gì đâu cơ chứ? Tôi rốt cuộc vẫn chả có nơi để nghỉ chân. Buồn bã, tôi ngồi lại bên chiếc ghế gỗ lề đường lo lắng không biết số tiền hiện tại có thể làm gì. 

 Một lúc, cảm giác như đã tối rồi, quái vật xung quanh đều đã về hết. Chỉ còn lại một mình tôi, ngồi trơ vơ giữa bóng tối như thằng ăn mày không nơi ở. Lúc này tôi lại muốn ăn bánh Toriel làm biết bao. 

 Soạt!

 Tiếng động kia cắt ngang dòng suy nghĩ của tôi. Theo phản ứng mà tôi đứng phắt dậy, hết nhìn trái rồi phải

'nhóc? sao giờ này rồi mà còn ngồi đây?'

 Thì ra là anh ta, vậy mà tôi còn tưởng ai chớ.

'Tôi không có nơi để về..'

'....vậy đi theo ta'

 Tôi đi theo anh, để anh dẫn đến căn nhà nhỏ, sơ bộ có vẻ nó có 2 tầng và cái ban công bên cạnh. Lướt qua mà tôi lầm tưởng căn nhà là cái bánh trang trí những hôm Giáng sinh. 

 Cốc cốc!

 Anh gõ cái cửa, tôi đứng lấp ló đằng sau mà nhìn chằm chằm vào chiếc cửa. 

 Cạch!

 Chiếc cửa từ từ kéo vào trong, ló ra bên ngoài một cái sọ. Anh ta còn lớn gấp 2-3 lần Sans, mặc một bộ quần áo kì lạ nhất mà tôi từng thấy cùng với chiếc khăn quàng đỏ lớn đến nỗi người ta có thể lầm nó với cái chăn. Anh ta còn đeo tạp dề? tay cầm chiếc muỗng to. Hẳn là đang nấu gì đó.

 'SANS!! SAO GIỜ NÀY ANH MỚI VỀ?!?!!'

 Ui za, giọng anh ta như búa bổ vậy hả? Tôi nghe không lầm thì anh ta gọi Sans bằng anh? Vậy...

'anh xin lỗi được chưa? giới thiệu với em, đây là (y/n)'

 Nghe đến tên, tôi mới từ từ đi ra.

'A! MỘT CON NGƯỜI'

'đừng hại em ấy, đây là bạn anh'

'WELL...BẠN SANS CŨNG LÀ BẠN MÌNH, RẤT VUI ĐƯỢC GẶP CẬU, CON NGƯỜI, TÊN MÌNH LÀ PAPYRUS VỸ ĐẠI'

'Rất vui được gặp cậu'

 _______________________

Xin lỗi vì chap khá ngắn, đi học lại rồi nên au cũng chẳng còn thời gian để viết :(

Bài hát đã dùng: Crash

Tổng: 510 từ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top