Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

116. Muốn làm ở đây không?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Lan Ngọc không thể nghĩ ra điều gì có thể khiến cho cô khó cưỡng lại hơn điều này. Cô ôm Vỹ Dạ rồi cũng chui vào trong, tay kia đóng cửa xe lại. Khóe miệng Vỹ Dạ cong lên một nụ cười, nàng rất hài lòng với phản ứng của Lan Ngọc.

Hai người ôm lấy nhau, Lan Ngọc vừa hôn vừa xốc quần áo Vỹ Dạ lên, tay cô còn có chút lạnh, lúc sờ làm Vỹ Dạ bất giác rùng mình một cái,

"Lan Ngọc..."

Lan Ngọc nghĩ Vỹ Dạ không cho cô sờ, cô do dự một chút, nhưng khát vọng mãnh liệt vẫn khiến cho cô không thể rút tay lại,

"Ngoan, để tôi sờ đi, sẽ rất thoải mái."

Miệng của Vỹ Dạ bị Lan Ngọc lấp kín không thể nói được chữ nào, chỉ có thể phát ra âm thanh mơ hồ. Lan Ngọc không muốn nghe thấy lời từ chối, cô hiểu lầm ý của Vỹ Dạ cho nên càng hôn sâu hơn, tay cũng càng lúc càng hướng lên, bàn tay lần ra sau lưng Vỹ Dạ cởi bỏ cài áo lót.

"Ưm... Lan Ngọc..."

Gần như tất cả móc cài đã bị cởi, chỉ còn lại một móc ở giữa, chỉ cần Lan Ngọc dùng sức một chút thì sẽ bung ra.

"Vỹ Dạ, tôi không thể chỉ hôn cậu, tôi muốn làm cậu."

Tay cô bao lấy bộ ngực Vỹ Dạ bắt đầu vuốt ve, bầu vú trắng sữa bị biến thành hình dạng kỳ quái dưới bàn tay cô, nhũ thịt mềm mại tràn ra kẻ ngón tay, lòng bàn tay cô chạm vào đầu vú lúc này đã căng cứng như một viên đá nhỏ.

"Cậu thoải mái chứ? Đầu vú cứng quá, đâm vào lòng bàn tay tôi đây này."

Cô vừa đổi bên tiếp tục chơi đùa vừa quan sát biểu cảm của Vỹ Dạ,

"Bên này cũng vậy."

Vỹ Dạ nằm trên ghế, duỗi tay nắm lấy đồ tựa đầu phía sau, nàng cảm nhận được động tác vuốt ve của Lan Ngọc, hơi ngửa đầu nhắm mắt lại, hít một hơi sảng khoái.

"Bà chủ, muốn làm ở đây không?"

Nàng nuốt nước bọt một cái, quả nhiên Vỹ Dạ bị cô quyến rũ, Vỹ Dạ không từ chối làm tiếp thêm dũng khí cho cô.

Ở đây? Nhưng lúc này trong đầu Vỹ Dạ vẫn còn một chút lý trí, nàng nắm tay Lan Ngọc,

"Về nhà làm."

"Hửm?" Lan Ngọc hơi bất ngờ, cô nghĩ rằng Vỹ Dạ sẽ không nhịn được.

"Làm ở đây rất khó chịu, về nhà."

Bàn tay Lan Ngọc bởi vì ngạc nhiên mà ngừng lại, Vỹ Dạ cầm lấy tay cô tiếp tục vuốt ve, ngoài miệng thì vừa nói xong lời từ chối.

Lan Ngọc nhìn nàng xác nhận rồi nhanh chóng giúp Vỹ Dạ chỉnh lại quần áo một chút,

"Tôi lái xe, chờ người lái hộ lâu lắm."

Nói xong cô ra khỏi ghế sau, ngồi vào ghế lái rồi khởi động xe.

Ở đây cách nhà không xa, đã trễ thế này cũng không nhiều xe, Lan Ngọc lái hơi nhanh, thỉnh thoảng liếc kính chiếu hậu nhìn người ngồi ở ghế sau. Vỹ Dạ đang chỉnh lại quần áo của mình, bàn tay chạm đến móc cài áo lót phía sau, động tác này khiến cho bộ ngực vốn căng tròn lại càng nổi bật hơn, Lan Ngọc nhìn thấy ánh mắt lập tức tối sầm.

Vỹ Dạ cảm giác được ánh mắt của Lan Ngọc đang nhìn mình. Cô cài móc áo lót, tạm thời không mặc áo sơ mi, thân thể nhướng về phía trước để lộ khe ngực sâu hun hút, dưới ánh mắt của Lan Ngọc, nàng hỏi,

"Đẹp không?"

Lan Ngọc mấp máy môi, chưa thể nói gì, cô hắng giọng một cái rồi mới nói,

"Đẹp."

Vỹ Dạ cười cười, tự mình chạm vào bầu ngực trơn bóng, cuối cùng ngón tay biến mất khỏi tầm mắt, mò thật sâu vào trong khe ngực,

"Như vầy thì sao?"

Lan Ngọc nhìn đến thất thần, đèn xanh cũng không phát hiện, phía sau truyền đến tiếng còi xe, Lan Ngọc nhanh chóng phóng xe về nhà

——

Lan Ngọc chịu gì nỗi ? 🤤

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top