Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

dac trung cua van hoa

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Những nét đặt trưng của văn hoá

Có những tập quán đẹp, tồn tại lâu đời như một sự khẳng định về nét độc đáo của một nền văn hoá này so với nền văn hoá khác, như tập quán "mời trầu" của người Việt Nam, tập quán các thiếu nữ Nga mời khách bành mì và muối. Song cũng có những tập quán không đễ gì cảm thông ngay như tập quán "cà răng căng tai" ở một số dân tộc thiểu số ở Việt Nam.

Văn hoá mang tính cộng đồng: văn hoá không thể tồn tại do chính bản thân nó mà phải dựa vào sự tạo dựng, tác động qua lại và củng cố của mọi thành viên trong xã hội. Văn hoá như là một qui ước chung cho các thành viên trong cộng đồng. Đó là những lề lối, những tập tục mà một cộng đồng người cùng tuân theo một cách rất tự nhiên, không cần ép buộc. Một người nào đó làm khác đi sẽ bị cộng đồng lên án hoặc xa lánh tuy rằng xét về mặt pháp lý những việc làm của anh ta không có gì là phi pháp.

Văn hoá mang tính tập quán: văn hoá qui định những hành vi được chấp nhận hay không được chấp nhận trong xã hội cụ thể. Có những tập quán đẹp, tồn tại lâu đời như một sự khẳng định về nét độc đáo của một nền văn hoá này so với nền văn hoá khác, như tập quán "mời trầu" của người Việt Nam, tập quán các thiếu nữ Nga mời khách bành mì và muối. Song cũng có những tập quán không đễ gì cảm thông ngay như tập quán "cà răng căng tai" ở một số dân tộc thiểu số ở Việt Nam.

Văn hoá mang tính dân tộc: văn hoá tạo nên nếp suy nghĩ và cảm nhận chung của từng dân tộc mà người dân tộc khác không dễ gì hiểu được. Vì thế mà một câu chuyện cười có thể làm cho người dân các nước Phương Tây  cười chày nước mắt mà người dân Châu Á chẳng thấy có gì hài hước ở đó cả. Vì vậy cùng một thông điệp mà ở những nước khác nhau có thể  mang ý nghĩa hoàn toàn khác nhau.

Văn hóa mang tính chủ quan: con người ở các nền văn hóa khác nhau có suy nghĩ, đánh giá khác nhau về cùng một sự việc. Một cử chỉ thọc tay vào túi quần và ngồi ghếch chân lên bàn để giảng bài của một thầy giáo có thể được coi là rất bình thường ở nước Mỹ, trái lại là không thể chấp nhận được ở nhiều nước Châu Á.

Văn hóa mang tính khách quan: văn hóa thể hiện quan điểm chủ quan của từng dân tộc, nhưng lại có cả một quá trình hình thành mang tính lịch sử, xã hội, được chia sẽ và truyền từ thế hệ này sang thế hệ khác, không phụ thuốc vào ý muốn chủ quan của mỗi người. Văn hóa tồn tại khách quan kể cả với các thành viên trong cộng đồng.

Văn hóa mang tính kế thừa: văn hóa là sự tích trụ hàng trăm năm, hàng ngàn năm của tất cả các hoàn cảnh, mỗi thế hệ điều cộng thêm những nét đặc trưng riêng biệt của mình vào nền văn hóa dân tộc trước khi truyền lại cho thế hệ sau. Ở mỗi thế hệ thời gian qua đi. những cái cũ có thể bị loại trừ và tạo nên văn hóa quảng đại. Sự sàng lọc và tích tụ qua thời gian đã làm cho vốn văn hóa dân tộc trở nên giàu có, phong phú và tinh khiết hơn.

Văn hóa có thê học hỏi được: văn hóa không chỉ được truyền lại từ đời này sang đời khác, mà nó còn phải do học hỏi mới có. Đa số những kiến thức ( một biểu hiện của văn hóa) mà một người có được là do học mà  có hơn là bẩm sinh đã có. Do vậy, con người ngoài vốn văn hóa có được từ nơi sinh ra và lớn lên, có thể còn học được từ những nơi khác, những nền văn hóa khác.

Văn hóa luôn phát triển: một nền văn hóa không bao giờ tỉnh lại và bất biến. Ngược lại văn hóa luôn luôn thay đổi và  rất năng động. Nó luôn tự điều chỉnh cho phù hợp với trình độ và tình hình mới. Trong quá trình hội nhập và giao thoa với nền văn hóa khác, nó có thể tiếp thu những giá trị tiến bộ, hoặc tích cực của các nền văn hóa khác. Ngược lại nó cũng có tác động ảnh hưởng tới các nền văn hóa khác.

                                                                                             (sưu tầm)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

#vanhoa