Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Trường mẫu giáo

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vào ngày đầu tiên đến trường của các bạn như thế nào? Chứ đối với bé Haerin thì như một địa ngục được đặt ở trần gian vậy.Các bạn đang thắc mắc tại sao đúng không? Chuyện là như này.

"Con đi vào lớp liền cho mẹ!!"

"Con hỏng đi đâu..." em sợ sệt nắm lấy một góc áo của mẹ vừa lắc đầu vừa mếu máo.

"Vào đi, về mẹ thưởng ếch cà chua cho con nhá" mẹ kang hạ giọng nói, bà biết con gái của bà thích nhứt là ếch cà chua vì hôm trước khi mua sắm ở khu trung tâm vô tình đi ngang vào quày thú nhồi bông ,bé liền đứng lại nằng nặt đòi mua một con ếch ôm cà chua cho bằng được nhưng nhận lại là lời từ chối không thương tiếc, từ khi nhận được lời từ chối từ mẹ bé ngày nào cũng luyên thuyên bảo rằng
" Nếu mẹ mua bé ếch cho con thì con sẽ rất ngoan đó"rồi còn"đi học con sẽ ngoan mà "nắm bắt được điều này nên mẹ kang đã dụ dỗ con gái của mình, chứ bà không có thừa tiền để mua ba thứ đồ chơi linh tinh đó đâu.

"Mẹ xạo ke..con biết thừa mẹ chỉ dụ con đi học thôi"

"Ặc....."đúng là mẹ kang tính cũng không bằng trời tính , tưởng dễ dụ ai ngờ đứa con gái mình lại biết hết , công sức dụ dỗ đã đổ sông đổ biển, hết cách bà liền dùng tiệt chiêu cuối cùng đó là " không nghe thì ăn cây nha con".

"Giờ có đi vào lớp không thì bảo?"bà kang Trên tay cầm cây roi vừa hâm dọa, em không biết mẹ từ đâu mẹ lại rút được cây roi nữa, nước đi này bé haerin chưa tính ra nên là thôi vậy...

"Dạ mẹ " em vừa nuốt ấm ức trong lòng vừa đi vừa khoanh tay buồn bã vào lớp thôi đành vào lớp để các bạn tra tấn lỗ tai còn hơn tra tấn bằng roi.Lí do bé haerin không thích đi học đó là mấy đứa trẻ trâu trong lớp hết đó chứ đâu không khóc đòi về thì cũng đùa giỡn rất chi ồn luôn nên mỗi lần đi học thì như rằng cuộc sống không được yên ổn nữa.

Đến giờ giải lao các bạn trong lớp được sinh hoạt tự do nên bé Haerin quyết định qua lớp em họ của mình ,nói là em vậy thôi chứ nó cao hơn em tận nữa cái đầu đúng là như lời ông bà nói" tuổi trẻ tài cao".

"A....chị rỉn..."đứa em họ vừa chạy lại haerin vừa ôm vừa xoay vòng vòng nữa, làm người ta chống mặt muốn chết.Đây là đứa em họ siu quậy của bé haerin là bé Hyein nói nó quậy là không bao giờ sai cả bởi vì khi nhỏ phá cái gì đó là y như rằng em là người bị la dù không làm gì cả đúng là " làm chị khó lắm phải đâu chuyện đùa" nhưng ngược lại em lại không ghét nhỏ mà luôn yêu thương dù gì thì cũng có mình nhỏ là em gái khiêm luôn người bạn của mình mà nếu ghét thì chơi với ai đây...

" ê ai cho cưng nói tên cúng cơm của chị ?"vừa nói bé Haerin vừa nhướn một bên chân mài trong tỏ ra nguy hiểm để làm con bé Hyein biết lỗi nhưng được cái là nhỏ Hyein lì không chịu xin lỗi hay gì đâu mà còn lại chọc Haerin nữa

" È....rỉn...rỉn...rỉn..chị làm gì được em , nếu được em cũng đi mách dì kang è...."được lắm cái con nhỏ này ỉ được mẹ tui bảo kê thì muốn làm gì làm hả không có chuyện đó đâu, cưng mơ đi để chị xuất chiêu đây.

"Ờ...nếu em gọi chị là rỉn..thì chị cũng có thể gọi em bằng ỉn...ỉn nghe trong như con lợn í nhờ, hahaha...bé ỉn..bé lợn.."nói xong haerin quay ra ôm bụng cười ha hả làm nhỏ hyein mặt hầm hầm như đít nồi còn co tay lại thành nắm đấm nữa chứ.

"Chị rỉn .....chị chết chắc với em..!!"Hyein rượt haerin chạy vòng quanh sân trường , sau một lát người em đã ướt đẫm mò đổ mồ nhễ nhãi lên quần áo  ,còn nhỏ Hyein thì còn khỏe chán ,hết cách nên là em phải dùng chiến thuật cuối cùng thôi. Haerin biết có một lối đi ở trường có thể dẫn đến được trường tiểu học bởi vì hai trường cách nhau chỉ vài bước chân, mà trường tiểu thì khá rộng nên khó mà nhỏ Hyein biết mà bắt được nói là làm bé vừa chạy vừa tiến đến lối đi bí mật đó sau lưng là nhỏ Hyein cũng chạy thục mạng để xử em nhưng mà mơ đi cưng còn lâu mới bắt được chị nha em, vừa bước qua được lối đi với tâm trạng hưng phấn chưa kịp vui mừng thì bé mất đà té vào ai đó làm cơ thể đau điếng cả người.

Chưa được định hình chuyện gì xảy ra thì có một bàn tay nhấc cổ áo em lên làm em điến cả cổ
"Nè nhóc kia đi đâu đây, dám đụng đàn em của chụy mà không xin lỗi hả " khuôn mặt bậm trợn của một chị khối lớp 2 làm haerin run bần bật không dám nhút nhính hay hó hé gì.thấy em không nói gì chị ta càng giận dữ hơn.
"Nè nhóc ta nói mi không nghe hả ,hay tin ta quýnh ngưi hong?vừa hâm he chị ta còn giơ nắm đấm ở không trung như muốn quýnh haerin tới nơi rồi , bổng có âm thanh phát ra từ phía haerin  bước ra

"Nè bà chị kia, tui còn chưa ăn hiếp được chị rỉn thì ai cho mấy người ăn hiếp hả??"nhỏ vừa nói vừa chống nạnh mặt thì nghên nghên trông như mấy tên du côn nhìn vào thì chỉ muốn đấm vào mặt cho một phát ,đúng là miệng nhanh hơn não mà từ đó đến giờ em nghĩ nhỏ ỉn chỉ ngu ngốc đến thế thôi nào ngờ hôm nay lại được chứng kiến những điều như thế chứ đúng là đồ ngốc xít , không để nhỏ em ngốc xít bị tác động vật lí từ bà chị lớp hai kia nên em xoay đầu lại mắng nhẹ nhỏ ỉn để nó bớt làm những hành động thiếu suy nghĩ kia.

"Nè ỉn em mau chạy nhanh không là họa tới là chị đỡ không kịp đấy ỉn ạ"

"Hông!! Em sẽ bảo vệ chị rỉn của em " trời ơi đứa em ngốc xít của tôi, chị hết cứu được em rồi em làm ơn hãy sử dụng não của minh một cách thông minh hơn đi ỉn ạ , chị ta nghe được những lời hyein nói liền bỏ xó em qua một bên để tiến thẳng đến khu vực của nhỏ ỉn đang đứng , chị ta từ từ nhìn nhỏ ỉn từ trên xuống một cách ngờ vực ánh mắt dường như thể hiện không tin một thứ gì đó từ nhỏ ỉn

"Nè có phải mi học mẫu giáo hông vậy , mi còn cao hơn ta nữa nè."cái gì vậy trời cứ tưởng chị ta tiến thẳng đến hyein để quýnh nhỏ một cái vào đầu vì cái tội dám xen vào việc của chị ta hóa ra là hỏi mấy câu vớ vẩn như vậy ,đúng là vẫn còn dính tí trẻ con vậy mà em còn tưởng mấy bà chị côn đồ bên cấp ba không ấy chứ

"Hứ chứ sao nữa mẹ ỉn mua cho ỉn sữa hưu cao cổ đó."nhìn trông nhỏ hảnh diện chưa kìa chứ nhìn vào chẳng ai tưởng nhỏ xấp bị u đầu đâu ,còn bà kia thì mặt hào hứng như vớ được vàng ấy chứ, mà mặt chị ta đâu có giống như thiếu chiều cao đâu thắc mắc thiệt  chứ ?

"Ahahah...cuối cùng thì mình đã tìm được cách cao cho bạn pham rồi hahaha"...

                              End chap

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top