Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

• Đảo Ánh Sáng - Tiệc Trà Đại Dương 深海茶会

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

TUẦN TRĂNG MẬT CỦA NIKKI VÀ ALLIE :))


HỒI 1: Đảo Mặt Trời Mọc

Cùng với mùi gió biển, chim biển dang cánh, bầu trời xanh biếc. Dưới ánh nắng, sóng biển đánh vào vách đá, để lại bọt trắng xóa.

Trên bãi biển, nước biển mát mẻ chảy qua đôi chân của 2 cô gái.

Nikki và Allie mở mắt trong ánh bình minh.

Nikki: Hả... đây là đâu?

Allie: ...Chuyện này là sao? Cậu là ai?

Nikki và Allie ngồi dậy nhìn nhau.

Nikki: Chào cậu, mình là Nikki.

Allie: Đây là nơi nào?

Nikki: ... Mình cũng không biết đây là nơi nào.

Allie: Bãi biển này không nằm trong Bồ Câu...

Nikki: Xem ra là một nơi khác...

Allie: Trong trí nhớ của tôi, Lục Địa Ảo Ảnh không có nơi này...

Nikki: ... Chẳng lẽ tự nhiên nó xuất hiện?

Tiếng chim cùng với tiếng gió biển truyền đến, một con chim trắng nhào xuống. Chim biển thả một cuộn giấy xuống chỗ Nikki và Allie. Nikki chụp lại, chim biển bay đi.

Nikki: ... Đây là?

Allie lấy cuộn giấy từ tay Nikki, mở ra xem.

Một dòng chữ từ từ hiện ra.

[

Người được chọn, chào mừng đến đây.

Cánh cửa thử thách đã mở, chỉ cần hợp tác tìm ra kho báu trên đảo là có thể hoàn thành thử thách và rời khỏi nơi đây.

Hy vọng mọi người có thể trải qua thời gian vui vẻ. Hy vọng mọi người tìm ra kho báu của bản thân mình

- Hasu

]

Nikki: Hasu?! Đây là thử thách của Hasu? Nơi đây là do Hasu tạo ra?

Allie: Kho báu... tôi không có hứng thú với kho báu.

Nikki: Nhưng chúng ta hình như không có cách rời khỏi nơi đây.

Allie: ...

Nikki: Đúng rồi, tôi còn chưa biết bạn tên gì? Có muốn hợp tác không, làm quen nhau nhé.

Allie: ... Allie.

Chữ trong mảnh giấy của Allie dần biến mất, biến thành mảnh giấy rách nát. Trên mảnh giấy có chữ bị mờ, hình như có dấu chỉ đường. Dưới góc phải có đường chỉ dẫn, còn có hình gợn sóng.

Nikki: Đây là... bản đồ kho báu sao? Hình gợn sóng này có ý nghĩa gì?

Allie: Có thể đó là ngọn sóng, đoạn đường đó có thể là đường bờ biển...

Nikki: Vậy chúng ta đi theo đường này chắc sẽ có dấu vết!

Allie: Cũng không còn sự lựa chọn khác. Nhưng... 

Allie liếc nhìn Nikki, nhíu mày.

Allie: Phải đi cùng cô ta sao?

Nikki: Sao thế?

Allie: ... Không có gì, đi thôi.

---

HỒI 2

Nikki và Allie đi theo hướng dẫn của bản đồ men theo đường bờ biển. Những bãi cát mịn không còn, hai người thận trọng đi trên bãi đá.

Nikki: Đó là gì vậy!

Allie nhìn theo hướng Nikki chỉ, phía trước là căn nhà nhỏ màu xanh lá nằm trên tảng đá ngầm.

Allie: Trông có vẻ là chỗ trên bản đồ chỉ.

Nikki: Vậy chúng ta mau đến đó xem nào!

Allie gật đầu, hai người đi về phía nhà nhỏ.

Két!

Cửa nhà nhỏ mở, một cậu bé từ trong nhà đi ra, ôm theo một con hươu con vằn nâu.

Cậu bé: Các bạn là ai?

Nikki: Đây không phải thử thách của Hasu sao? Tại sao lại có người khác nữa?

Cậu bé: Ngươi đang nói gì?

Nikki: Không lẽ... thế giới do Hasu tạo ra còn có người thường sinh sống?

Allie: Cậu bé người thường làm sao sống một mình ở đây được. Mình nghĩ, thế giới này có thể tự vận hành.

Nikki: Nhưng nếu bản đồ đã chỉ mình đến đây... cậu bé này nhất định có liên quan đến kho báu chứ nhỉ?

Cậu bé: Hai chị đang nói gì vậy? Tại sao em nghe không hiểu...

Allie (Thờ ơ gật đầu): Cậu bé, em biết kho báu ở đâu không?

Nikki: ... Thẳng thừng vậy!

Cậu bé: Kho báu gì?

Nikki: À... là cái này. Em có manh mối gì không?

Nikki đưa bản đồ cho cậu bé xem.

Cậu bé: Em chưa từng nghe kho báu gì hết... Ủa, tấm hình này...

Nikki: Em biết tấm hình này sao?

Cậu bé: Hình như em đã thấy ở đâu đó... A! Đúng rồi, em thấy ở nhà bạn thân của em, có lẽ bạn ấy biết.

Nikki: Bạn thân của em? Bạn ấy ở đâu?

Cậu bé: Bạn ấy ở phía bên kia đảo, đến đó cần băng qua một cánh rừng.

Allie: Vậy còn chờ gì nữa? Mau đi thôi!

Cậu bé: Ôi chờ đã!

Cậu bé đưa hươu con cho Nikki và Allie. Đôi mắt đen láy của hươu con nhìn Nikki.

Cậu bé: Hãy dẫn theo chú hươu con này đi, có lẽ bạn ấy sẽ nói manh mối cho hai chị nghe.

Nikki: Hươu con đáng yêu quá!

Nikki nhận hươu con, hươu con nhè nhẹ chà vào tay Nikki.

Allie: Khoan đã, tại sao em lại giúp bọn chị, hươu con này có ý nghĩa đặc biệt không?

Cậu bé đột nhiên đỏ mặt, lẩn tránh ánh mặt của Nikki và Allie.

Cậu bé: À... Hôm nay là sinh nhật của bạn ấy, đây là quà em tặng bạn ấy... Hai chị mang đi xem như cũng đang giúp em.

Nikki: Ồ, vậy sao...

Cậu bé: Đúng rồi. Hai chị mau đi đi, chần chừ nữa thì không đến kịp nhà bạn ấy trước khi trời tối đâu.

Cậu bé vuốt ve hươu con Nikki đang ôm trong lòng, sau đó quay lưng bước vào nhà.

Nikki: Cứ cảm thấy có gì đó là lạ...

Allie: Mặc kệ có gì lạ không, mình không muốn tốn thời gian ở đây nữa.

Nikki: Ừ... Vậy mình mau xuất phát đi.

Nikki và Allie đi về hướng khu rừng.

---

HỒI 3

Nikki ôm hươu con, cùng Allie đi vào rừng.

Trong sự tĩnh mịch, những cành cây rậm rạp che lấp ánh nắng mặt trời. Những bụi cây thấp có những bông hoa nhỏ vàng trắng xen lẫn, tô điểm cho không gian.

Nikki: A, đây là gì? Dễ thương quá!

Nikki la lên, một con vật có chiếc đuôi lông đỏ và đôi tai trắng dài đang ăn trái cây bên đường.

Nikki: Phải sóc không? Hình như không giống... Không lẽ là hồ ly? Hay là thỏ?

Nikki một tay ôm hươu con, tay kia nhè nhẹ vuốt ve tai của con vật.

Allie liếc nhìn Nikki, nhíu mày. 

Allie: Chỉ là Tùng La thôi mà, Vương Quốc Bồ Câu nhiều lắm. 

Nikki: Ồ? Thì ra nó là Tùng La...

Đột nhiên, hươu con vùng khỏi vòng tay Nikki, nhảy xuống.

Nikki: Ôi!

Hươu con quay đầu nhìn hai người rồi chạy mất hút vào rừng sâu.

Allie: ...

Nikki: Chúng ta mau đuổi theo!

Nikki và Allie đuổi theo hướng hươu con chạy. Nhưng hươu con chạy quá nhanh, sớm đã mất dạng. 

Hai người tìm dọc theo đường lớn, đột nhiên phía trước xuất hiện ngã rẽ. Một ngã rẽ tiếp nối đường lớn, một ngã là đường nhỏ hẹp với nhiều bụi cây.

Allie đi thẳng theo đường lớn.

---

HỒI 4

Một mình Nikki tìm kiếm trên con đường nhỏ bụi rặm.

Dọc đường, Nikki nhìn thấy nhiều loài vật lạ. Gấu con biết hát, thỏ đội nón, còn có chim anh vũ chào Nikki nữa...

Chỉ có điều tìm rất lâu Nikki vẫn không thấy hươu con.

Nikki: Hươu con đi đâu nhỉ... Hy vọng Allie tìm được nó.

Nikki tiếp tục đi về phía trước, nhưng cuối con đường nhỏ lại là đường lớn và bóng dáng quen thuộc đang ở phía trước.

Nikki: Allie!

Allie quay đầu lại, thoáng nhìn Nikki, vẻ mặt hơi bực, nhưng vẫn đứng yên tại chỗ. Nikki đi đến chỗ Allie.

Nikki: Allie đang chờ mình hả?

Allie: ... Không, mình đang nghỉ ngơi thôi.

Nikki: Bạn tìm được hươu con không?

Allie: Không có.

Nikki: Không... Vậy thì cùng tìm tiếp nhé!

---

Nikki: Đợi đã, bạn đi sai đường rồi.

Allie: Không phải đi bên này sao...

Nikki: Con đường này chúng ta mới đi ngang qua thì phải.

---

HỒI 5

Nikki và Allie tiếp tục đi, nhưng vẫn không tìm thấy hươu con, trước mặt hai người đột nhiên xuất hiện một con sông. 

Chiều rộng của sông không thể tự thấy qua được, mà nước chảy rất xiết, đáy sông còn có vẻ rất nguy hiểm nữa.

Nikki: Mình phải băng qua bằng cách nào đây?

Allie nhìn quanh, đột nhiên thấy dây leo trên cây lớn bên bờ. Dây leo rất dài, kéo từ cành cây trên cao xuống đến đất. Allie kéo mạnh, phát hiện đầu bên trên của dây leo rất chắc chắn.

Allie: Dùng cái này có lẽ qua được.

Nikki: Chắc là có thể thử...

Nikki chưa nói xong, Allie đã nắm dây leo dùng sức đu sang bờ bên kia. Nhưng mặt sông quá rộng, biên độ đu của Allie không đủ.

Allie: ... Không được.

Nikki: Vậy... hay là bạn nắm dây leo, mình ở bên này đẩy bạn qua.

Allie: ... Vậy còn bạn?

Nikki: Không sao, bạn đi tìm hươu con trước, mình có thể đi dọc theo bờ sông xem có cách khác để qua không.

Allie: Công chúa...

Allie nhìn Nikki, thần sắc hơi thay đổi.

Allie: Không cần đâu.

Nikki: Ôi, vậy chúng ta phải qua bằng cách nào đây?

Allie mím môi, cúi đầu suy nghĩ.

Allie: Trọng lượng của một người không đủ, hai người có lẽ được.

Nikki: Ý bạn là... hai đứa mình có thể cùng nắm dây leo đu qua?

Allie: Ừ, dây leo này chắc lắm, có lẽ chịu được sức nặng của hai người.

Nikki: Ý hay! May mà có bạn, nếu chỉ có một mình mình thì chắc là không có cách để qua rồi.

Allie quay mặt đi, vành tai hơi ửng đỏ.

Allie: Đừng tốn thời gian nữa, mau đi thôi.

Nikki và Allie nắm lấy dây leo rồi lùi về phía sau, lùi đến điểm xa nhất, hai người cùng lúc dùng chân đạp mạnh.

Dây leo đu rất cao, hai người nắm chặt dây leo, khi đu đến điểm cao nhất, Nikki nghe thấy tiếng Allie.

Allie: Thả tay.

Nikki và Allie cùng lúc buông tay, hai người thuận lợi đáp xuống bờ bên kia.

Nikki: Bọn mình thành công rồi!

Allie: Ừ! À, mình mau tranh thủ tìm hươu con đi!

Nikki: Ủa? Bản đồ hình như đang phát sáng!

Allie mở tấm bản đồ trên tay, bản đồ lại hiện ra một đoạn nội dung. 

[

Nhớ đôi tay nắm chặt dây leo của bọn mình. 

Trời rất gần, mối nguy dưới nước tựa như tan biến khi có bạn bè bên cạnh.

]

Chữ viết lại mờ đi, bản đồ lại trở lại như cũ

Nikki: Đoạn này có ý gì nhỉ... Không lẽ là gợi ý gì?

Allie: Không giống gợi ý, giống nhật ký của Hasu hơn.

Nikki: Nhật ký? Vậy người bạn đó... là ai nhỉ?

Allie: Mình không có hứng thú muốn biết.

Nikki: ... Thôi, mình tiếp tục tìm hươu con đi.

Allie và Nikki tiếp tục đi sâu vào rừng.

---

HỒI 6: Thử Thách

Nikki và Allie đang tìm hươu con. Đột nhiên, khu rừng phía trước xuất hiện một bóng người.

Nikki: Ở đó!

Hươu con quay đầu nhìn hai người, sau đó chạy về phía sâu thẳm của khu rừng.

Allie: ...

Nikki: Đừng chạy!

Hai người vội vàng đuổi theo.

Vượt qua nhiều tầng nhành cây cản đường, Nikki và Allie càng đuổi càng sâu, cảnh vật bên cạnh cũng dần biến mất. Cây cối ngày càng rậm rạp, sương mù dần nổi lên, thoáng chốc, sương mù đã dày đến nỗi không thể rõ cảnh vật.

Nikki: Đây là đâu? Allie?

Nikki nhìn quanh, chỉ có sương mù dày đặc vây quanh, Allie cũng mất dạng.

???: Kẻ tự ý xông vào Rừng Sương Mù, các bạn sẽ phải trả giá.

Nikki: Tiếng gì vậy? Bạn là ai?

???: Mình là ai không quan trọng, quan trọng là một trong hai bạn phải chịu trừng phạt.

Ở bên kia, Allie cũng nghe tiếng âm thanh tương tự.

Allie: Trả giá?

???: Đã cùng vào rồi thì hai bạn thi đấu phối đồ đi, người thua sẽ bị trừng phạt!

Allie: Tại sao mình phải nghe lời bạn?

Bên này, Nikki cũng nghe thấy người bí ẩn bảo thi đấu.

Nikki: Bọn mình không thi đâu.

???: Bạn không có quyền lựa chọn, bạn của bạn cũng đã sẵn sàng rồi kìa. Chủ đề là Nguyên tố động vật.

...

???: Thật không ngờ là bạn thắng, bạn có thể rời khỏi rồi.

Nikki: Mình không đi một mình đâu!

???: Bạn ngốc à? Bạn thắng rồi, không cần bị trừng phạt.

Nikki: Allie là bạn của mình, mình không bỏ rơi bạn ấy đâu!

Sương mù không biết đã tan từ lúc nào, Allie đang đứng gần đó nhìn về phía Nikki.

Allie: Bạn... Mình không cần bạn thương hại.

Nikki: Không phải thương hại. Tuy không biết tại sao lại đến chỗ này... nhưng bạn bè thì phải cùng nhau đối mặt với khó khăn.

Allie nhìn Nikki, cúi đầu mím môi, sau đó gật đầu.

Allie: Ừ, vậy chúng ta cùng đối mặt.

???: Ôi, nhức đầu thật đó chứ...

Cành cây trước mặt hai người bốc khói, lát sau, khói tan đi, một người tí hon có cánh nhón chân đứng trên cành cây.

Nikki: Ngươi là ai?

Tinh Linh Sương Mù: Mình tất nhiên là Người Bảo Vệ của Rừng Sương Mù - Tinh Linh Sương Mù vĩ đại!

Allie: Không gian do Hasu tạo ra, không ngờ lại có cả Tinh Linh...

Tinh Linh Sương Mù: Hai bạn lạ quá, nhưng tôi không thể trừng phạt cả hai. Nếu chọn một thì biết chọn ai đây? Nhức đầu thật!

Nikki: ...

Tinh Linh Sương Mù: Ôi không chọn được. Hay là hai bạn giúp mình tu sửa vườn hoa đi, như vậy thì cả hai đều không cần bị phạt nữa!

Nikki và Allie nhìn nhau, nhận lời Tinh Linh.

Hai người đến vườn hoa của Tinh Linh, vườn hoa trồng đầy hoa màu sắc sặc sỡ, nhưng có một mảnh nhỏ cành hoa bị héo. 

Tinh Linh Sương Mù: Chính là chỗ này. Hồi phục được các bạn sẽ được rời khỏi. À mình phải đi chọn cây cho năm sau đây, đừng làm phiền mình!

Tinh Linh rời khỏi vườn hoa, Nikki và Allie cùng nhau trồng lại những cây hoa bị ngã dưới đất nhưng chúng vẫn ủ rũ. 

Nikki: Chắc là phải tưới nước nữa. Nhưng hình như không về được chỗ con sông lúc nãy rồi.

Allie: Chỗ này sương mù dày đặc, cây cối chắc là còn đọng sương.

Nikki: Bạn nói đúng, chúng ta đi tìm đi!

Hai người dùng lá chuối thu thập sương trên lá cây. Những chỗ cao, Allie bế Nikki lên để Nikki với tay lấy. 

Cuối cùng hai người cũng tìm đủ nước, cùng nhau tưới hoa.

Tưới xong, Nikki và Allie cũng nghịch nước vui vẻ. Hươu con mất tích cũng đã xuất hiện, lặng lẽ đến bên hai người.

---

HỒI 7

Vườn hoa lại tràn đầy sức sống, sương mù trong rừng cũng tan hết, ánh mặt trời chiếu rọi xuyên qua lá cây.

Một luồng sáng trắng chớp qua, hươu con đứng bên cạnh họ bỗng biến thành một cậu bé.

Nikki: ...

Nam Hươu Con: Mình... Mình không ngờ lại có thể biến trở lại!

Allie: Có chuyện gì?

Nam Hươu Con: Ơ... Xin lỗi!

Cậu bé đột nhiên cúi chào hai người.

Nam Hươu Con: Thật ra là em đã bất cẩn xông vào đây, đạp hỏng vườn hoa, Tinh Linh ở đây nổi giận nên biến em thành hươu con.

Allie: Vậy là cậu bé ở bãi biển biết việc này đúng không, hai người hùa nhau gạt bọn chị?

Nam Hươu Con: Tụi em... không cố ý gạt hai chị đâu! Bạn em vì quá muốn cứu em nên...

Nikki: Vậy... lúc nãy là em cố tình dẫn bọn chị đến đây?

Nam Hươu Con: Dạ... Tụi em không biết hóa giải ma pháp của Tinh Linh bằng cách nào nên mới hy vọng có người... Thật sự xin lỗi!

Nikki: Xem ra là do vườn hoa đã khôi phục nguyên trạng nên ma pháp trên người em cũng được hóa giải.

Allie: Vậy nên manh mối về bản đồ cũng là giả chứ gì?

Cậu bé xấu hổ cúi gầm mặt.

Nam Hươu Con: Tuy không biết kho báu hai chị nói là gì... Nhưng hy vọng em có thể giúp được!

Lúc này, bản đồ Nikki để ở thắt lưng lại phát ra ánh sáng trắng.

Nikki mở bản đồ, những chỗ bị rách đã liền lại, những chữ viết và đường nét mơ hồ cũng trở nên rõ ràng.

Nikki: Đây mới là bản đồ kho báu thật sự sao...

Allie: Tuyến đường này... Vậy vị trí của kho báu là ở... trên biển?

Nikki: Vậy mình phải đi bằng cách nào đây?

Nam Hươu Con: ... Bạn em có thuyền! Bọn em có thể chở hai chị ra biển!

Nikki, Allie và cậu bé rời khỏi khu rừng, trở về ngôi nhà bên biển. Cậu bé nhìn thấy bạn mình kích động chạy ào đến.

Cậu bé: Bạn trở lại nguyên trạng rồi sao? Tốt quá!

Nam Hươu Con: Ừ... May nhờ hai chị này!

Để cảm ơn Nikki và Allie, cậu bé đã tặng hai người một hũ vỏ sò xinh đẹp.

Cậu bé: Cảm ơn hai chị đã cứu bạn em!

Nikki: Vỏ sò đẹp quá, để ở trong hũ thì hơi tiếc...

Allie: Ừ, đẹp thật.

Nikki: Hay là mình kết thành vòng tay đi, được không?

Allie: Tốt!

Vỏ sò sặc sỡ nhỏ nhắn tinh tế, Nikki và Allie dùng dây mỏng xâu chúng xem kẽ nhau thành vòng tay.

Allie: Cái này... tặng bạn.

Nikki: Đẹp quá! Cảm ơn Allie. Vậy sợi của mình cũng tặng cho bạn, mặc dù không đẹp bằng của bạn...

Allie: Không, đẹp lắm, mình rất thích.

Mặt trời lặn, bầu trời ửng lên màu cam ấm áp.

Hai cậu bé, lái thuyền buồm chở Nikki và Allie ra khơi.

Gió biển thổi cong cánh buồm, cả nhóm nhanh chóng đến vị trí bản đồ chỉ, đó là một hòn đảo nhỏ trên biển.

Nikki và Allie lên bờ, cùng nhau đào ra một chiếc hộp đồng màu nâu sẫm.

Nikki: Đây chính là kho báu Hasu nói đó sao? Cuối cùng cũng tìm được rồi!

Allie: Ừ, xem ra cuối cùng thì mình cũng có thể rời khỏi nơi này rồi.

Nikki: Thật ra... cùng bạn bè đi thám hiểm kiểu này cũng rất thú vị.

Allie: Ừ.

Nikki: Hy vọng sau này vẫn còn cơ hội gặp bạn ở Lục Địa Ảo Ảnh, cùng nhau thám hiểm.

Allie: Ừ, mình sẽ nhớ mọi thứ trải qua ở đây. Cũng sẽ... nhớ bạn.

Nikki: Ừ, bọn mình sẽ mãi mãi là bạn của nhau! Ngoắc tay!

Allie gật đầu, hai người giơ tay ra, ngón ú ngoắc nhau cũng lắc lư, trên mặt hai người nở nụ cười ấm áp.

Hai người cùng mở rương, đột nhiên, bầu trời giăng đầy mây đen, từ xa sóng lớn ập đến. Cơn sóng cuồn cuộn nhấn chìm hòn đảo, bọt sóng mang đi mọi ký ức. Trong bọt biển trắng xóa, thoáng còn bóng dáng hai thiếu niên, tan biến cùng bọt biển.

Kho báu, hòn đảo, bé trai, Tinh Linh, và... Allie.

.

Mọi thứ đều biến mất.

Mọi thứ xảy ra trên hòn đảo này, những mạo hiểm cùng nhau trải qua.

Nhịp đập mạnh của trái tim khi qua sóng, tâm trạng vui mừng khi đóa hoa trồng nở.

Mọi dấu vết của chuyến thám hiểm mùa hè, đều tan thành bọt biển theo cơn sóng, biến mất trong dòng chảy thời gian.

Sóng từng cơn xô bãi đá, tung lên bọt nước trắng xóa. Nikki một mình trước biển, ngẩn ngơ nhìn vòng vỏ sò trên tay.

"Đây... là gì?"


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top