Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 9: tôi không phải Mr.K

Tên bạn không để ý tới trạng thái ủ rũ của Vương Nguyên, cậu ta lải nhải một lúc, nói là thế sự vô thường lòng người khó đoán, Vương Nguyên cũng chẳng biết cậu ta nổi hứng thi ca làm gì nhưng bây giờ có người càm ràm bên tai cũng khiến cậu thấy bớt cô quạnh một chút.

Bạn tốt tiếp tục bơm hàng: "Suy cho cùng cũng là Mr.K xui xẻo, trao đi chân tình nhận lại chó má, người đời nói không sai, đường tình trai tốt thường bấp bênh..."

Vương Nguyên không hiểu gì cả: "Ồ?"

"Mr.K cung phụng cho Bối Lan suốt mấy năm, không chỉ chiều cô ta hết mực mà còn chiều luôn cả nhà cô ta, cuối cùng cô ta thay lòng đổi dạ, vì thích của lạ mà ra nước ngoài, tìm bạn trai mới, có thai rồi còn muốn quay về bắt Mr.K đổ vỏ..."

Vương Nguyên có thể hiểu từng chữ trong những gì cậu ta nói, nhưng ghép thành câu thì cậu hơi mơ hồ: "Ý mày là..."

Cậu không chờ bạn mình trả lời đã vội mở weibo lên xem, bất ngờ trông thấy được hot search no.1 với cả chục triệu lượt click chói mắt nằm trước nhất, tiêu đề đỏ chót chói lòa mắt người "Sốc! Sự thật đằng sau vẻ ngoài vô hại của nữ thần game On, tình yêu, chiêu trò và danh vọng, rốt cuộc cần bao nhiêu mới thỏa mãn con người tham lam này?"

Vương Nguyên ấn vào hot search, thấy được bài đăng cách đây một tiếng. Trong bài đăng là một đoạn video dài hơn hai tiếng, có người sợ mọi người mất kiên nhẫn nên đã cắt những đoạn quan trọng ra.

Phông nền trong video là một phòng khách sạn bình thường, góc quay ngang, có vẻ là người quay đặt máy quay trên bàn. Chỉ vài phút sau khi một thanh niên được một cô gái đỡ vào đó, cô gái ngồi xuống sofa, gọi điện thoại cho ai đó rồi đi vào nhà tắm. Ít phút sau, cô ta bước ra với áo choàng tắm trên người, lại bắt đầu gọi điện thoại một lúc lâu rồi mới cúi đầu nhắn tin.

Vì người đăng video này là một blogger không được nổi tiếng cho lắm nên ban đầu không có bao nhiêu người xem, xem cũng không biết đó là ai, mãi cho đến khi cô gái nằm xuống giường chụp ảnh, ánh đèn flash lóe lên, có người nhận ra cô ta chính là... nữ thần Bối Lan!

Thật sự là nữ thần Bối Lan!

Có người không tin, chụp màn hình đi so sánh với ảnh mạng, sau đó xác nhận chính là nữ thần Bối Lan. Nữ thần đang cởi áo chụp ảnh, sau đó chơi điện thoại một lát – bấy giờ, có người phát hiện thời gian bài đăng weibo của nữ thần xuất hiện vào đúng lúc này, địa điểm hiển thị trên bản đồ cũng trùng khớp với địa điểm chủ video đăng, người này đặt ra nghi vấn – nữ thần Bối Lan đang làm gì?

Nhìn phông nền và cách bài trí trong phòng, có thể thấy được đây là khách sạn tình yêu, hành vi của Bối Lan càng giúp người xem nhận ra mục đích của cô là gì. Lẽ nào một cô gái tới khách sạn tình yêu với một người đàn ông chỉ để chụp ảnh thôi sao? Nước vào óc hay là trí tuệ hỏng hóc rồi?

Bọn họ còn phát hiện, từ đầu tới cuối người đàn ông kia không hề cử động, rõ ràng là bị bỏ thuốc mê. Không ít thám tử mạng suy luận qua lại, cuối cùng cho ra kết luận: Bối Lan muốn gài bẫy để trói buộc người này bên mình.

Liên kết với tấm ảnh bào thai kia, có không ít người đưa ra nghi vấn: có khi nào tác giả của bào thai là người khác, Bối Lan đang muốn người đàn ông kia gánh nồi hay không?

Chiếc bình luận này vừa xuất hiện, lập tức gây ra một làn sóng tranh cãi lớn, bên phía bênh vực Bối Lan luôn mồm nói tất cả chỉ là suy đoán.

Video này được trích từ một buổi live stream, còn đặt góc camera từ trước thì hẳn phải có người dàn dựng, có thể cô gái trong video cũng là giả, chuyện Bối Lan đăng bài weibo trùng giờ trùng địa điểm chỉ là trùng hợp, ngoài gương mặt ra, không có bằng chứng xác thực nào cho thấy cô gái trong video là Bối Lan. Công nghệ AI thời đại này phát triển như thế, nếu có ai đó muốn hãm hại Bối Lan cũng chẳng phải chuyện khó.

Giả thiết này được nhiều người tán thành, cũng được số đông ủng hộ, khi bọn họ còn đang ôm lòng chính nghĩa tất thắng chờ Bối Lan thanh minh thì chợt thấy tin tức nóng sốt hơn.

Mr.K lên tiếng!

Vương Nguyên sửng sốt, ấn vào trang weibo của Mr.K.

Weibo của Mr.K đã bị khóa một năm, sau khi ấn vào, những bình luận ác ý mắng nhiếc vì scandal một năm trước vẫn còn nằm yên trong bài đăng một năm trước. Khi đó Vương Nguyên không biết Mr.K là ai, sau này cậu cũng không cố ý tìm hiểu nên không biết tính nghiêm trọng của vấn đề, mãi tới lúc này cậu mới thấy được sự ghê tởm của dân cư mạng – tất nhiên khi đó Mr.K là tên cặn bã, chửi như thế nào cũng không thấy ác.

Mà bài weibo mới đăng gần đây thì chỉ vẻn vẹn ba chữ rõ mồn một: nhìn cho kĩ!

Bên dưới là một tấm ảnh chụp báo cáo khám nghiệm nam khoa, ngoài địa chỉ thường trú ra, có đầy đủ tên họ quê quán và ảnh chụp của Mr.K, nội dung tờ kê khai là khám năng lực hoạt động của chú chim phẫn nộ, ba chữ "có trở ngại" như cú tát vào mặt những kẻ mong chờ Mr.K bẻ mặt.

Có trợ ngại = không lên được = công năng nam nhi có vấn đề.

Quần chúng chưa kịp phun hạt dưa: "..."

Vương Nguyên: "..."

Vương Nguyên: "Phụt..."

Hắn... thật sự dám đăng cái này lên...

Sợ thiên hạ nghi ngờ, bác sĩ Tần còn dùng tài khoản V có tích xanh của mình vào bình luận, kèm theo giấy tờ xác nhận từ bệnh viện trung ương thành phố: "Là thật đó, không điêu đâu, tôi có thể lấy uy tín ra đảm bảo!"

Kèm theo hàng loạt bác sĩ sôi nổi phụ họa bên dưới.

Quần chúng: "..." Lượng thông tin quá lớn, không tiêu hóa kịp!

Vương Nguyên không biết nên vui hay buồn.

Cuối cùng, cậu bật cười, lòng còn rất nhiều nghi vấn nhưng không còn ủ rũ như trước.

Cậu mở điện thoại gọi cho Vương Tuấn Khải, lần này thì nghe được tiếng nói của hắn.

"Cậu đang ở đâu thế? Tôi tới nhà mà không gặp cậu!"

Nghe tiếng thở hổn hển của hắn, Vương Nguyên sửng sốt rồi cười đáp: "My dearest."

Đầu dây bên kia im lặng một lát, bất chợt, cậu nghe được tiếng cười trầm thấp khẽ vang bên tai, như chiếc lông vũ lướt nhẹ qua bờ môi, khiến lòng người tê rần.

...

Một cơn phong ba bão táp cứ thế mà tắt ngúm, để lại cho quần chúng ăn dưa muôn vàn trăn trở.

Rốt cuộc cũng có người đúc kết được đầu đuôi câu chuyện: Bối Lan có thai với người khác, quay về gài bẫy Mr.K để hắn chịu trách nhiệm thay người khác, đáp trả lời vu khống của Bối Lan, Mr.K đưa bằng chứng mắc chướng ngại công năng nam nhi ra, tát một cú rõ đau vào mặt Bối Lan.

Có người thấy được giấy chứng nhận không chỉ có một mà là một xấp, bọn họ còn điều tra thời gian xác nhận báo cáo, phát hiện đã có từ hai năm trước, chứng tỏ là...

Scandal một năm trước của Mr.K cũng là vu khống!

Làn sóng dư luận lại trỗi dậy đùng đùng, dân cư mạng yêu cầu phải làm rõ chuyện này, Mr.K bèn nói: được, tôi sẽ tìm cơ quan chức năng điều tra rõ.

Lúc này hắn đang ngồi cạnh Vương Nguyên trên sân thượng, bên cạnh là bàn thịt nướng và bia lạnh, bọn họ đã ăn được nửa tiếng nhưng chưa nói với nhau câu nào ra hồn, chỉ gặm hết xiên này tới xiên khác, tầm mắt vừa chạm đã vội vàng tách ra.

Nhìn Vương Tuấn Khải cúi đầu trước màn hình, Vương Nguyên chần chừ một lát, định hỏi hắn tại sao lại nhờ mình dạy chơi game, có người gọi điện thoại cho hắn.

"Vương Tuấn Khải!"

Tiếng quét khẽ vang lên trong điện thoại khiến Vương Nguyên giật mình, hai người ngồi không xa nhau là bao, cậu có thể nghe rõ mồn một.

Vương Nguyên ra hiệu cho hắn, hay là tôi đi ra xa một chút cho hai người nói chuyện?

Vương Tuấn Khải nhìn cậu, đột nhiên nắm lấy tay cậu.

Vương Nguyên: "..."

"Anh có đang nghe tôi nói không?! Anh dám làm như vậy với tôi sao?!"

Cô gái ở đầu bên kia gào thét: "Anh không được mời cảnh sát điều tra! Tôi sẽ đáp ứng mọi yêu cầu của anh! Hãy để mọi chuyện lắng xuống đi!"

Hai người đều hiểu Bối Lan đang ám chỉ scandal của một năm trước, cô không muốn lật lại quá khứ, còn hứa hẹn sẽ biến mất khỏi cuộc đời của Vương Tuấn Khải nếu hắn đồng ý.

"Tôi cũng muốn đồng ý lắm nhưng người khác không cho phép." Vương Tuấn Khải thờ ơ đáp: "Cô biết chuyện tôi bị phun acid rồi chứ? Thủ phạm vẫn còn bị tạm giam ở trụ sở, tên đó chính là chồng của một trong ba cô gái được cô thuê tới gài bẫy Mr.K, nếu không có [my dearest], hôm đó thứ bị phun trúng không phải lưng mà có thể là mắt tôi."

Hắn cười nhạt: "Nếu tôi mù rồi, cô nghĩ xem tôi có tha cho người làm tôi mù không?"

Ngữ điệu lạnh lùng, vô cùng xa cách này khiến Bối Lan á khẩu một lát, không giấu được sửng sốt: "Anh... anh thay đổi rồi sao?"

"Lúc trước anh không phải người như thế..."

Bối Lan thất vọng: "Anh luôn yêu chiều tôi, bảo bọc tôi, không bao giờ nặng lời, không làm cho tôi khó chịu... chỉ cần tôi muốn cái gì anh cũng sẽ đồng ý, chưa từng từ chối tôi lần nào... cũng giống như hôm nay, tôi mời anh ra gặp mặt, anh cũng đồng ý đó thôi, anh..."

"Tại sao anh lại trở nên như vậy? Tuấn Khải? Tại sao?"

"Có phải là vì [my dearest]..."

"Không vì cái gì cả." Vương Tuấn Khải ngắt lời Bối Lan khi cô định đổ lỗi cho Vương Nguyên, hắn lạnh nhạt nói: "Mr.K đã chết từ một năm trước, tôi không phải là anh ta."

Bối Lan ngơ ngác: "Vì tôi sao...? Vì tôi bỏ đi nên anh mới..."

"Anh yêu tôi như vậy, anh vẫn còn để ý tới tôi, tại sao bây giờ anh lại..." Bối Lan như bắt được hy vọng, vội vã níu kéo: "Hay là anh làm mọi chuyện chỉ vì muốn trả thù tôi, sau đó chúng ta có thể nối lại như xưa?! Tuấn Khải, tôi không giận anh, tôi có thể..."

"Ai cho cô lòng tự tin dát vàng lên mặt mình vậy?"

Vương Tuấn Khải khó chịu ra mặt: "Mr.K thật sự đã chết, cô không tìm được anh ta đâu, ngay cả tôi còn không biết anh ta ở đâu nữa là!"

"Người cưng chiều cô là Mr.K, không phải tôi, vì thế làm ơn đừng suy diễn ra vô số khả năng rồi nghĩ mình có thể cầu tình để tôi dừng lại!" Vương Tuấn Khải khẳng định: "Tôi sẽ theo vụ kiện này tới cùng!"

Nói xong, hắn cúp máy, kéo số điện thoại của Bối Lan vào sổ đen.

Suốt cả quá trình gọi điện thoại, hắn luôn nắm tay Vương Nguyên, đến khi hắn hoàn hồn mới thấy ngại ngùng.

"Chuyện là như vậy đấy." Vương Tuấn Khải nghiêng đầu liếc nhìn cảnh đêm ở xa xa, sau đó bâng quơ mà nói: "Cậu đã hiểu lòng tôi chưa?"

"..." Chưa, tôi không hiểu gì cả.

Nhìn vẻ mặt hoang mang của Vương Nguyên, Vương Tuấn Khải nhíu mày, sau đó nâng tay cậu đến ngang môi mình, hôn lên mu bàn tay cậu.

Vương Nguyên: "..." Có phải là tiến triển hơi nhanh không?

"Không đúng sao?" Vương Tuấn Khải lầm bầm: "Thằng cha bác sĩ đó bảo tôi làm như vậy..."

Vương Nguyên trố mắt nhìn hắn, sau một lúc, cậu bật cười: "Đúng."

Vương Tuấn Khải len lén nghiêng đầu cười, thấy Vương Nguyên nhìn hắn, hắn lập tức ra vẻ nghiêm chỉnh đứng đắn, không hề vui tẹo nào.

"Vậy nên... cậu thích tôi ở điểm nào?"

Vương Nguyên tò mò hỏi, cậu cảm thấy mình như cỏ dại bên đường, ngoài sức sống mãnh liệt ra thì không có gì đáng thu hút, thậm chí với người ở vị trí như Vương Tuấn Khải, nói có nghìn ong vạn bướm vây quanh hắn cũng không ngoa, cậu không hiểu tại sao Vương Tuấn Khải lại chọn mình.

"Tôi cũng không biết nữa." Vương Tuấn Khải nhẹ nhàng dựa vào người Vương Nguyên, nhắm mắt lại: "Vì cậu tận tâm dạy tôi chơi game, vì nhìn thấy cậu bị người ta đánh, tôi không đành lòng, có lẽ là do cậu bằng lòng nhìn chuyện bê bối của Mr.K bằng ánh mắt khách quan, cũng có thể là vì cậu bất chấp lao tới xô đổ tên đeo khẩu trang muốn phun acid vào người tôi..."

Hắn thật sự không biết từ khi nào hắn đã cảm mến Vương Nguyên.

Những chuyện tưởng chừng như nhỏ nhặt, đơn giản, không có khả năng khiến hắn thích một người, lại như từng mắc xích nối liền với nhau. Sau khi xâu chuỗi chúng lại, hắn phát hiện hắn không thể dời mắt khỏi Vương Nguyên, có đôi khi tình cảm vừa dễ dàng vừa giản dị như thế, vô tình gắn kết hai bàn tay của hai người tới gần nhau.

Tất nhiên là chẳng đến nỗi đậm sâu như gia vị xiên nướng này nhưng chỉ cần cho Vương Tuấn Khải thời gian, hắn đảm bảo hắn sẽ khiến Vương Nguyên không thể xa mình.

Hắn rất tự tin!

"Cậu cũng thích tôi còn gì!" Vương Tuấn Khải kéo Vương Nguyên xuống nước: "Không cần hỏi lý do cũng biết là vì tôi quá ưu tú!"

Vương Nguyên: "...Đúng vậy."

Vương Nguyên phì cười, để mặc hắn tựa vào người mình, cậu gảy gảy sợi tóc trên trán hắn, khẽ thì thầm: "Tôi vẫn còn một nghi vấn nữa."

"Hửm?"

"Cậu biết tôi là [my dearest] rồi mới thích tôi hay là trước đó?"

"Tôi không biết."

Vương Tuấn Khải giả chết: "Tôi không biết gì cả, chỉ biết bây giờ tôi đang thích cậu."

"Vậy nên tôi sẽ nói cho cậu nghe một bí mật."

Đột nhiên hắn ngồi thẳng lại, nghiêm túc nhìn Vương Nguyên: "Mr.K chết là thật."

Vương Nguyên nghi ngờ: "?"

"Tôi tìm anh ta suốt một năm, những tưởng sự xuất hiện của Bối Lan sẽ khiến anh ta ra mặt nhưng tôi chờ mãi cũng không thấy anh ta đâu."

Hôm đó Bối Lan mời hắn ra gặp mặt, bỏ thuốc mê vào cốc nước từ trước hòng làm cho hắn ngất mà không biết là hắn chẳng hề đụng tới cốc nước kia. Hắn giả vờ tương kế tựu kế, theo Bối Lan vào khách sạn, sau đó vì sự việc vỡ lỡ nên Bối Lan chưa kịp làm gì đã vội chạy về giải quyết rắc rối trên mạng.

"Tới mức này mà anh ta còn không xuất hiện." Vương Tuấn Khải lắc đầu: "Vậy nên tôi cho rằng anh ta đã chết."

Vương Nguyên chần chừ một lát, hỏi: "Cậu là... anh em sinh đôi với Mr.K à?"

Vương Tuấn Khải do dự, rất hiếm khi hắn do dự trước chuyện gì, vì hắn thích Vương Nguyên nên mới quyết định nói cho cậu biết một chuyện quan trọng.

"Không phải anh em sinh đôi."

Vương Tuấn Khải nhìn thẳng vào mắt cậu: "Tôi là nhân cách thứ hai của anh ta."

Hết Chương 9

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top