Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 23 : Chương này hợp với rất nhiều bài hát trong danh sách phát của tôi.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Giáo sư Lockhart trong khi vận chuyển mấy con tiểu quái vớ vẩn nào đó lên lớp, sảy chân ngã xuống cầu thang, đập đầu mất trí nhớ, Lupin được bổ nhiệm vào vị trí đang trống, Hagrid hiển nhiên thăng chức, hết thảy tuân theo 'nguyên tác'.

Harry : . . . A đù . . .

- Bài học hôm nay của chúng ta là về Ông Kẹ. Câu hỏi đầu tiên : Ông Kẹ là gì ? Trò Granger.

- Thưa thầy, đó là một con quái vật có thể thay hình đổi dạng, biến thành những thứ mà ta sợ nhất. Nó khoái những nơi tối tăm và kín đáo như cái tủ hay gầm giường. Tuy nhiên, chưa có ai biết được hình dáng của Ông Kẹ khi nó ở một mình.

Hermione hứng khởi phát biểu, sau tiết Độc Dược bị Snape chèn ép, cô nàng thực sự cần lấy lại chút tự tin cho việc học.

- Tốt lắm trò Granger ! Gryffindor cộng 5 điểm. Về cơ bản, Ông Kệ dường như là điểm yếu của tất cả mọi người vậy, một khi tôi thả nó ra khỏi tủ, nó sẽ trở thành bất cứ thứ gì chúng ta sợ nhất. Tuy nhiên, bây giờ ta đang có lợi thế lớn hơn so với Ông Kẹ. Trò có biết là gì không, Harry ?

- Bởi vì chúng ta có nhiều người, nó không biết nên hù dọa ai.

- Chính xác, luôn cần nhiều người xử lí Ông Kẹ, nó sẽ bối rối và không biết nên đội lốt cái gì . . .

Harry chìm vào những suy nghĩ xa xăm, chẳng thèm để tâm đến lời thầy nói.

Trước khi trở thành 'Harry Potter', Harina cũng từng đối đầu với Ông Kẹ.

Không hẳn là 'đối đầu'.

Harina nghĩ nó sẽ biến thành Kelias với mái tóc trắng toát hay xác chết vô hồn của người kia. Nhưng thứ sinh vật đáng thương quá kinh hãi trước sức mạnh của cậu, nó phát điên tự đập vỡ cái tủ kính mình đang trú ngụ, bỏ chạy trong hình dạng một làn khói đen vô định.

Harina không biết mình sợ cái gì hơn, sợ mất người kia, hay sợ Kelias.

Ông Kẹ là câu trả lời duy nhất.

Harina không bao giờ chấp nhận bản thân tự biến mình thành kẻ ngốc.

Bây giờ cậu đang ở trong lốt con người, biết đâu . . .

Trước khi Lupin định kết thúc buổi học bằng vài câu khích lệ, Harry lập tức bước lên, bầu không khí bỗng lặng ngắt như tờ.

Chính chủ còn chưa phản ứng, mọi người đã sợ thay cho cậu. 

Cái tủ khẽ rung nhẹ, hệt như trái tim nhỏ yếu mong manh của bọn họ đang thấp thỏm.

Harry hoàn toàn vô cảm.

Cửa tủ kẽo kẹt mở ra.

Một cô gái rất cao và xinh đẹp, thân hình uyển chuyển hệt như bức tượng Thần Vệ Nữ , dung mạo thanh tú mang theo vài nét sắc bén, đôi mắt màu hổ phách lấp lánh tựa ánh dương.

Tóc cô trắng toát, tựa hồ được kết từ những vì tinh tú lấp lánh của trời đêm.

Đôi môi cong thành nét cười duyên, thế nhưng ánh nhìn không chút cảm xúc, một tay đặt sau lưng như đang giấu cái gì đó.

Biểu tình quỷ dị này khiến mấy đứa học sinh khiếp đảm.

Nữ nhân cất tiếng :

- Mày làm tao phát chán.

Cô ta bỗng chỉ thẳng về phía Draco.

- Cho nên tao giết nó.

Rồi vứt một cái đầu xuống đất.

Mái đầu bạch kim với gương mặt điển trai nhợt nhạt.

Draco cho rằng bản thân mới là người phải sợ '-')

-------------------------------------------

Ông Kẹ của Harry gây shock, Harry còn gây shock hơn.

Cậu cười.

Mà không cả dùng tới câu thần chú Riddikulus.

Ông Kẹ là hiện hữu của nỗi sợ hãi trong lòng người.

Draco chỉ thấy trong sắc ngọc lục bảo mê đắm đó tràn ngập niềm vui.

Harry trìu mến nâng cái đầu lên, trả lại nữ nhân kia, rồi đẩy cả hai vào tủ kính, cửa tủ đóng sập lại.

-------------------------------------------

Không như Gryffindor cười cợt khoe khoang, Slytherin là những kẻ kín miệng đầy thận trọng, kiêu ngạo, tự tin thái quá.

Cũng dễ bị kích động.

'Cô gái tóc trắng' của Harry đã khiến chúng nó nổi hết da gà, sợ tới độ chẳng còn dư hơi để tức giận bọn mèo lớn đang nhạo báng Viện Trưởng nhà rắn.

Snape lấy làm lạ, định nhân cơ hội gặng hỏi Lupin,  chỉ nhận được một ánh nhìn mông lung.

Snape : Tôi mới là người thắc mắc cơ mà ?

-------------------------------------------

Kể cả khi chưa hề được thức tỉnh ký ức kiếp trước, 'Harry' vẫn có điểm ngờ vực.

Tính thời điểm Ron mới vào Hogwarts cho đến sự kiện của Sirius là gần ba năm, khi đó, Fred và George nắm giữ Bản Đồ Đạo Tặc.

Và Peter Pettigrew thì ở bên cạnh Ron.

Con chuột kia làm thế nào mà tránh khỏi tầm mắt của cặp sinh đôi nhà Weasly trong gần ba năm ?

Đại khái bởi vì hắn là một trong bốn người tạo ra Bản Đồ Đạo Tặc, so với hai anh em kia càng là chủ nhân chính thức của nó, nên có thể sử dụng quyền hạn đặc thù, che giấu tên mình.

'Harry' là con của James Potter, một chủ nhân chính thức khác, tấm bản đồ coi cậu là người thừa kế của James, nên mới cho phép cậu thấy.

Harry nhìn những con chữ nắn nót trên miếng giấy cũ kĩ đang quanh quẩn trong tháp Gryffindor.

Vật quy nguyên chủ, chẳng qua không xin phép trước mà thôi :)

(Cái plot hole làm tui xoắn não sau khi đọc hết phần ba đến giờ xem như có lời giải rồi, dù đây là lời giải do tui tự nghĩ ra :V)

-------------------------------------------

- Cậu mặc vậy không thấy lạnh à ?

Thay vì hứng khởi khi được đến làng Hogsmeade, tiểu thiếu gia nhà Malfoy lại đắn đo về phục trang của Trùm cuối nhà mình hơn '-')

Áo len đen dày trông khá cầu kì, quần yếm chấm bi màu tím khói pha chút hồng, dây chuyền vàng kim cùng thắt lưng được điểm xuyến bởi chiếc nơ xanh lá, tất đùi viền ren phối với bốt dây làm bật lên sự duyên dáng.

Tất cả có vẻ ổn ngoại trừ cái quần hơi thoáng gió và tất thì không đủ dày.

Phù Thủy thì có chú giữ ấm đấy, nhưng không phải tự nhiên mà thời trang mùa lạnh ra đời.

Theo như tập tài liệu năm đó, được biết đến như phiên bản phức tạp hơn của thói quen, quan hệ mật thiết với bản năng và thi thoảng bị (con Tác giả) nhầm thành phản xạ có điều kiện.

Tác dụng tâm lý '-')

- Đây đâu phải Bắc Cực ?

Thiếu gia bạch kim nhận lại một câu trả lời quá ư là ba trấm '-')

- Nhìn cho kĩ, cái này là tất hai lớp.

Cậu cởi cái áo khoác lông cừu của mình ra, quàng cho Harry, rồi giật luôn áo của Blaise mặc vào, mặc cho thằng bạn chết cóng, tình cảnh khiến Pansy cười ngặt nghẽo.

Trực tiếp làm lơ, Draco quay sang hỏi Harry :

- Cậu có dự định gì chưa?

- Thăm thú một vòng đi.

- Tớ đang nói về Sirius Black.

- Thì ?

- Hắn đang săn đuổi cậu đấy.

- Và ?

- Thôi bỏ đi.

Trước hết chưa nói về lũ Giám Ngục đang nhảy nhót ngoài kia, với trình độ 'đánh người không cần đũa phép' của Harry, Sirius Black mới là kẻ phải lo lắng.

- Nghe nói tiệm Công Tước Mật có nhiều bánh kẹo mới lạ, tớ muốn đến đó mua một ít mang về cho Satsuki.

- Satsuki ?

Số lần Draco chạy sang trang viên Potter trong kỳ nghỉ hè nhiều tới độ Lucius phải bảo con trai mình dọn sang bên đó ở luôn đi (nên Tác giả chán chả buồn nói), vậy mà cậu chưa bao giờ nghe tới cái tên 'Satsuki'.

Người phụ nữ cao lêu khêu kia chẳng nói gì.

-------------------------------------------

Thú thực, Harina chẳng trông chờ gì vào một cái làng mà đống quần thể phù thủy tụ tập với nhau, lúc nhúc trong quán rượu ấm cúng và bàn tán về một tên tù nhân vượt ngục.

Cậu càng không phải thể loại sến súa ủy mị đến độ 'người yêu đi đâu mình đi đấy', cậu không phải Ignis, dù hình thể của hai đứa đều thuộc dạng nhỏ xinh.

Vì vậy cậu cáo biệt về trước.

-------------------------------------------

Dumbledore chắc chắn không hề kể hết cho Lupin.

Bởi sau khi biết rằng 'Harry' đang phải chịu đựng điều gì, Lupin nhất định sẽ tìm cách nhận nuôi đứa nhóc đáng thương này.

Quá đơn giản để nghĩ.

Một lần nữa, Harina âm thầm khẩu nghiệp vì cái đống plot hole của 'kịch bản gốc', cũng khẩu nghiệp luôn cả chính mình kiếp trước.

Nhà Dursley nằm trong tay rồi, Kelias kí vào tờ đơn đi chơi kia rồi, ở trường có một đám rắn nhỏ kè kè bên cạnh, Dumbledore lấy đâu ra cái hy vọng cậu sẽ cùng Lupin có một khoảng thời gian thân thiết, bồi đắp tình cảm chú cháu ?

Tuy rằng lí do cho sự ngu ngục của kiếp trước thuộc về Kelias, vẫn không thể phủ nhận là Harina tự làm tự chịu.

Chi bằng thuận theo một chút, biết đâu khiến Kelias khuây khỏa, bà ta lại bớt thần kinh đi thì hay.

-------------------------------------------

- Ôi chao ! Thầy không nghĩ con sẽ ở đây. Chuyến đi thăm một lát nữa mới kết thúc.

- Con muốn tranh thủ thời gian chuẩn bị cho những tiết học ngày mai.

- Chà, đó là một tinh thần chăm chỉ . . .

- Khác hẳn với James.

Người sói sững lại, nhìn đăm đăm vào Harry bằng con mắt khó tin.

- Sao . . .

- Sao tôi lại biết chuyện của James ? Chỉ bằng thái độ của thầy, của Viện Trưởng Snape, hay cái cách vị Hiệu trưởng 'ngọt ngào' của mấy người thường nhìn tôi ấy . . . Trông tôi đáng thương hại đến thế à ?

Là một trùm phản diện, Harina đặc biệt yêu thích loại kịch bản chính nghĩa phe phái lục đục nội bộ, tự hủy diệt lẫn nhau.

Như cái thế giới não tàn dân trí thấp nào đó nơi Harina từng tại vị ngôi Ma Vương.

- Ông biết những gì về tôi, Lupin ?

Người sói bối rối đến độ không cả để ý tới cách xưng hô vô lễ của Harry, dù thế, thầy vẫn thành thật trả lời.

- Thầy nghe nói con vẫn luôn sống tốt, với . . .

- Những họ hàng Muggle ghét cay đắng phép thuật lúc nào cũng muốn trù dập tôi. Thầy biết James, biết Lily, chẳng đời nào lại không biết Petunia. Ông giả ngu hay ngu thật vậy ?

- Harry, thầy . . .

Lupin chưa từng nghĩ hai người nói chuyện lại thành thế này.

Dumbledore rõ ràng đã đảm bảo với ông, rằng Harry được chiếu cố hảo, hơn nữa cố kị thân phận người sói của mình gây nguy hiểm cho thằng bé, nên bấy lâu chưa từng xuất hiện, mãi tới lúc cụ triệu ông về đây.

Harry là con của James và Lily, nó hẳn nên là một đứa trẻ rạng rỡ với mái tóc rối bù, năng động, hơi ngỗ nghịch . . .

- Tôi hẳn nên là Gryffindor.

- . . . Hơ ?

- Ông chẳng khác gì những kẻ nông cạn ngoài kia cả. Bắt tôi phải chính nghĩa, bắt tôi phải ngu ngốc nghe theo sắp đặt của mấy người. Lupin, ông làm tôi phát chán.

Từ đôi mắt ngọc lục bảo tuyệt diễm rơi ra một giọt lệ long lanh, Harry như hoảng hốt, vội lau mạnh, khiến vạt áo thấp thoáng lộ ra những vạch mờ trên cổ tay.

- Nếu không phải vì người ấy đến đón tôi đi, tôi đã chết quách trên cái bồn tắm rồi.

Harry chạy vụt qua.

Khiến ông chẳng thể nhìn thấy nụ cười thâm độc trên gương mặt xinh đẹp nọ.

























------------------------------------------------------------------------------

Tác giả : Thích Harry dương quang thụ của nguyên tác.

Cũng là Tác giả : Biến Harry thành Trùm phản diện bạo hành cả thế giới '-')

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top