Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 8 : A Thủy

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

----------------------------2----------------------------

Lê Minh Thư vừa tương tác vừa nói chuyện với viewers :

- Tập đầu tiên khá là dài nhỉ ? Mặc dù đã cố gắng rút gọn và đẩy nhanh một số tình tiết so với đồng nhân, bất quá tổng thể không ảnh hưởng tới nội dung cơ bản. Giờ thì hãy tóm tắt sơ lược một chút, đề phòng ai mải mê ngắm nam thanh nữ tú quá mà quên mất video vừa rồi nói về cái gì (¯ᴗ¯)

Vài người không che dấu nổi sự chột dạ mà cúi đầu.

__Nàoooo ~ ! Mã Nhĩ Tháp không trêu người ta (ง ื ▿ ื) ว

__Ai nhột tự hiểu hén („ಡ ω ಡ„)

__Đặc sản của Mã Nhĩ Tháp : cà khịa viewers :)

__Sao lại nói thế ? Phải gọi là 'thú vui tao nhã' cho nó sang mồm, để giữ tí thể diện cho con ả :)

__Rất nà 'giữ thể diện' luôn á (.-.)

__Tóm tắt đi, chứ ta vẫn còn mông lung lắm '-')

- Bạch Lộ Khiết, một kẻ đã tái sinh nhiều kiếp qua các dị giới, đứa con gái có Bạch Thủy Long là mẹ ruột, có quen biết với Thương Thiên Kiếm Vương Nam Cung Triết Hạc, vì một nguyên nhân nào đó đã quay ngược thời gian về quá khứ, trở thành vong nữ chung xác với Triết Hạc . . .

+ . . . Cô ta giết chết Âm Dương Ma Tôn, tuy vô tình để xổng mất thiếu niên Hắc Dạ Ma Đế, nhưng ít nhất đã cho Triết Hạc một cái quá khứ trong sạch. Sau đó tự bại lộ chính mình với Triết Hạc, hai người bắt đầu sống chung gắn bó lẫn nhau. Nàng ta đồng thời ngấm ngầm thay đổi Nam Cung Thế Gia theo ý bản thân, đồng thời tách biệt Triết Hạc khỏi các thành viên trong gia tộc . . .

+ . . . Qua một thời gian, Lộ Khiết cùng Triết Hạc tới nhìn Bạch Thủy Long mới sinh, đặt ma pháp theo dõi lên người mẹ ruột rồi rời đi. Nàng ta nhận nuôi Nam Cung Tu, dưỡng hắn tới khi được một tháng tuổi thì mang Nam Cung Tu đến gặp Bạch Thủy Long. Từ đây chúng ta biết Thủy Long có thể nhìn thấy Lộ Khiết, mà Nam Cung Tu thì không . . .

+ . . . Nam Cung Tu và Bạch Thủy Long trở thành trúc mã, Triết Hạc cảm giác như có thêm một đứa cháu, Lộ Khiết được ở bên cạnh người thân. Mọi chuyện còn lại không khác mấy so với nguyên tác, Mai Nhược Băng qua đời, Bạch Vũ Hiên theo di nguyện của vợ, thay vì phúng viếng đã đưa Thủy Long đi du ngoạn . . .

+ . . . Tập tiếp theo mà chúng ta sắp sửa xem, kỳ thực nửa đầu vẫn là nói về nội dung của tập này, nhưng lại dưới góc nhìn của người khác, khiến toàn cảnh câu chuyện trở nên rõ ràng hơn.

__Tò mò quá !

__Mau bật video lên (o>∀<)o !!

__Nhanh nhanh nhanh б(>ε<)∂

Không phụ lòng mọi người, video chẳng mấy chốc hiển thị.


Ngay từ ban đầu, Nam Cung Tu đã sớm nhận ra rằng bên cạnh gia gia tồn tại một ai đó mà mình không thể nhìn thấy.

Một khoảng đen từ từ sáng lên, lộ ra gương mặt của Nam Cung Tu ba tuổi, cùng những dòng hồi ức xen kẽ.

Lúc nào cũng thấy gia gia nói chuyện một mình dù bên cạnh chẳng có ai. Vì sống tách biệt khỏi thế giới bên ngoài, không có tiêu chuẩn đối chiếu, Nam Cung Tu từng cho rằng hành vi này là bình thường.

Gia gia cũng từng giới thiệu đối phương với hắn, đáng tiếc Nam Cung Tu căn bản nhìn không thấy người kia.

Nam Cung Triết Hạc vẻ mặt vô cùng hứng khởi, cùng giơ hai tay về một phía :

- A Tu ! Tuy rằng thời điểm hơi sớm, bất quá ta giới thiệu với con ! Đây là cẩ- hảo bằng hữu của gia gia ! Bạch Lộ Khiết (╮≧▿≦)╯!!!

Nhưng hướng tay của Triết Hạc, chỉ có khoảng không.

Tuy Nam Cung Tu không thấy, bất quá trúc mã thân yêu của hắn thì thấy.

Bạch Thủy Long, đứa trẻ đã gắn bó với hắn suốt những ngày tháng sơ sinh tới giờ.


- Ồ ! Meme nè ! Lâu rồi mới thấy ( ° ∀ °) Mà 'trúc mã thân yêu' cơ đấy ! Hóa ra quan hệ giữa ngươi và y mùi mẫn đến vậy sao Nam Cung Tu (≧▽≦)ノ ?!

__Quá nhiều sự bất ngờ chỉ trong vài giây đầu tiên :0

__Đọc truyện cười một thì Animation phải cười mười XD

__Trừ những đoạn ngược '-')

__Ơ kìa ! Sao cứ có người vào phá đám niềm vui thế nhỉ ?

__Chỉ mình ta để ý Triết Hạc suýt thì lỡ miệng nói 'cẩu bằng hữu' với cháu trai hả (┓・_・)┓?

__Ngươi không cô đơn (っ ˘ω˘ς)

__Bắt đầu lây cái tính nói tục của Lộ Khiết rồi („ಡ艸ಡ„)

__Lộ Khiết nói tục á ?

__Lộ Khiết biết nói tục đó ! Nói rất ác là đằng khác ! Cứ như Ai Mễ Nạp Mẫu (Eminem) bắn rap ∠(ᐛ∠)

__Đúng rồi ! Lúc Hắc Dạ Ma Đế đến Nam Cung Thế Gia gây chiến bị Lộ Khiết chửi cho ngu người luôn, con ả lại chung xác với Triết Hạc nên bao nhiêu oan ức mình lão zà hưởng tất XD

__Triết Hạc kiểu : Tại sao luôn là ta (;ω;) ?

__Đọc đoạn đó ta cười ná thở (。つ∀≦。)

__Y Lộ Na dí Triết Hạc kinh vcl =)))

__Cỡ này chắc chỉ sau Thủy Long thôi :v

__Con mụ đó có máu bạo dâm, càng thích ai thì càng muốn người đó bị tổn thương thừa sống thiếu chết '-')

__Ỏ ỏ ỏ ~ Nam Cung Tu gọi Thủy Long là 'trúc mã thân yêu' kìa ~ Là 'thân yêu' cơ đấy (๑๑)

__Ok, nếu không tính mấy khúc ngược thì thật lòng công nhận một điều : TRUYỆN NÀY CƯNG XỈU A HU HU (。TヮT。)

__Tuy biết cp thật của đồng nhân không phải hai người này nhưng mà . . . OTP riu quá (っ'༎ຶД༎ຶ)っ !!!

__Hay quay xe thành Hậu Cung Kết Cục (Harem Ending) đi (;ω;) ?

__Muốn đổi kết cục thì chỉ có chờ Y Lộ Na nổi hứng thôi, mà mụ ta dạo này bặt vô âm tín trên mạng xã hội, chẳng biết chạy đi đâu, bao nhiêu con dân đang chờ mụ về để thúc giục này '-')

Tuy đã biết trước giữa 'đồng nhân' và 'nguyên tác' sẽ tồn tại những khác biệt nhất định, nhưng không ngờ lại . . . khó lường đến mức này.

Ai mà nghĩ được ?! Có một ngày sẽ nghe Nam Cung Tu nghiêm túc, máu lạnh, cuồng tăng ca đêm kia gọi ai đó là 'thân yêu' cơ chứ ?! Đã vậy người nọ còn là Bạch Thủy Long ?!!

"Hóa ra Nam Cung Giảng sư còn có một mặt thế này."

"Có vẻ Tam Thế Kiếm là kiểu người nội tâm phong phú, trong ngoài bất nhất."

"Ta quả nhiên không thể nhìn bọn họ theo hướng bình thường được nữa rồi."

"Tự dưng thấy Nam Cung Giảng sư và Bạch Giảng sư ở cạnh nhau . . . nhìn vui mắt phết !"

Hầu như cả khán phòng đều nhất trí giữ kín suy nghĩ trong lòng, thành phần muốn cố ý lớn tiếng chế giễu cũng bị thế lực bí ẩn làm cho im lặng hết.

Nam Cung Tu mặt ngoài nhìn như không phản ứng gì, trong lòng đã sớm rối như tơ vò.

Bất quá hắn đối với cảm xúc của 'chính mình' trên màn ảnh có lý giải.

Bạch Thủy Long là người đã thay đổi hắn, hoặc theo một cách nói nào đó, Bạch Thủy Long có ý nghĩa vô cùng quan trọng đối với Nam Cung Tu.

Huống chi 'chính mình' kia vẫn là hài tử, lại cùng 'Bạch Thủy Long' gắn bó từ nhỏ, hài tử biểu đạt so với người lớn càng thêm thành thật, khi yêu mến ai đó, sẽ thể hiện tình cảm của mình theo cách thuần túy nhất, từ nội tâm cho tới hành động.

Nếu phải dùng một từ để mô tả mối quan hệ của bọn họ, mô tả cái chân thực, những cảm xúc sâu sắc nhất ẩn sâu sau những hành vi đầy hiềm khích mà họ hay thể hiện ra bên ngoài với nhau, một từ mà Nam Cung Tu chắc chắn không muốn thừa nhận.

Đó là 'cứu rỗi'.

Triết Hạc kể rằng Lộ Khiết là Đại Tiên Nữ xinh đẹp tuyệt trần, còn Thủy Long thì bảo luôn cảm giác Lộ Khiết là một bé bự đáng yêu, thậm chí còn phân biệt được khi nào Lộ Khiết và gia gia sẽ đổi xác cho nhau.

Nho nhỏ Thủy Long chỉ vào Triết Hạc đang cười tủm tỉm, nói rằng :

- Đây nà A Chít °▿°)

Triết Hạc tiếp tục cười tủm tỉm, Thủy Long vẫn giữ nguyên tư thế, lại nói tiếp :

- Đây nà A Hiết °▿°)

Nam Cung Tu nhìn mãi cũng không ra điểm khác biệt.

Nhưng hắn đã tìm được một phương pháp nhận diện khác, đó là nhiệt độ cơ thể.

Bàn tay của gia gia thường rất ấm, khi đổi sang Lộ Khiết, liền đột ngột lạnh đi.

Mỗi tối, bằng gương mặt và giọng nói của gia gia, Lộ Khiết sẽ kể cho hắn nghe những câu chuyện cổ tích từ các quốc gia xa xôi.

Thụy Mỹ Nhân Áo La Lạp (Sleeping Beauty Aurora), Bạch Tuyết Công chúa hòa thất cá tiểu ải nhân (Bạch Tuyết và 7 chú lùn), lạc quan yêu đời Hôi Cô Nương (Cinderella),Tiểu Mỹ Nhân Ngư Nghệ Ly Nhĩ (Little Mermaid Ariel), Băng Nữ Đế Nghệ Nhĩ Sa (Frozen Elsa), Ái Lệ Ti Mạn Du Tiên Cảnh (Alice in Wonderland) . . .

Tất cả đều mang nội dung đẹp đẽ, trong sáng, nhân vật chính kết thúc có hậu, kẻ ác gặp báo ứng, hoàn toàn có thể khiến trẻ nhỏ mơ đẹp.

Thẳng đến bốn tuổi năm ấy, Lộ Khiết đưa Nam Cung Tu ngồi lên chiếc ghế kim loại, nói rằng 'thực hiện huấn luyện kháng điện'.

Ban đầu hơi nhức một chút, đại khái giống muỗi cắn, rồi từ muỗi biến thành những con kiến độc, cuối cùng, Lộ Khiết suýt thì nướng chín Nam Cung Tu.

Một đứa trẻ ngồi trên ghế, hai mắt trắng dã, miệng há to như hét lớn, bao bọc quanh cơ thể là những tia sét sáng rực đang bừa bãi tàn phá.

Đối diện là Nam Cung Triết Hạc, hay đúng hơn là Bạch Lộ Khiết, ánh mắt lạnh lùng đến mức vô nhân tính.

Lộ Khiết chữa thương cho Nam Cung Tu bằng ma pháp, tận tình đưa đứa trẻ về giường nghỉ ngơi, theo lẽ thường lại kể chuyện cho hắn nghe.

Vẫn là những câu chuyện kia, nhưng nó lạ lắm.

Áo La Lạp căn bản không được cứu, ngược lại còn bị một kẻ xa lạ cưỡng bức trong lúc ngủ.

Bạch Tuyết trừng phạt mẹ mình bằng cách bắt bà ta nhảy múa trên đôi giày sắt nóng chảy đến khi chết.

Hôi Cô Nương có thù tất báo, ở đám cưới cho bồ câu mổ mù mắt của kế mẫu và hai vị kế tỷ, quay lưng cùng Hoàng tử bước vào con đường hoa hạnh phúc.

Nghệ Ly Nhĩ vì đổi lấy đôi chân đi trên đất liền, không đơn thuần mất giọng nói vào tay Hải Ma Nữ, mà mỗi lần bước đi còn phải chịu đựng nỗi đau như bị hàng ngàn cây kim găm vào chân, cuối cùng người nàng yêu ở bên cô gái khác, nàng tan biến thành bọt biển dưới đáy đại dương.

Ái Lệ Ti chẳng phải tiểu cô nương bảy tuổi, mà đã sơesm trưởng thành, Tiên Cảnh chỉ là thứ cô ta tưởng tượng ra trong cơn phê thuốc, để quên đi thế giới hiện thực tàn nhẫn.

Băng Nữ Đế không còn tên Nghệ Nhĩ Sa nữa, mà trở thành kẻ ác trong một câu chuyện gọi là Hỏa Quyền.


Lê Minh Thư lập tức nhấn nút dừng, vẻ mặt ái ngại :

- 'Hỏa Quyền' mà lại có Băng Nữ Đế . . . Không phải chính là 'Hỏa Quyền' đó đấy chứ ? Cái truyện đọc một lần xong đéo muốn đọc lại lần hai ta kể với các ngươi ấy đợt trước ấy (ಠ_ಠ) ?

__Tự ngươi đoán khả năng cao Lộ Khiết đã đi qua thế giới đó còn gì (←_←) ?

__Y Lộ Na từng thừa nhận ở 'Ba ngọn nến' rằng 'Hỏa Quyền' của Đằng Bôn Đạt Cơ (Fujimoto Tatsuki) truyền cảm hứng rất nhiều cho mụ ta, nên đúng, chính là 'Hỏa Quyền' đó đấy '-')

__Cầu các huynh đài giải đáp thắc mắc. Tác phẩm của Đằng Bôn ta chỉ biết mỗi 'Điện Cứ Nhân', còn 'Hỏa Quyền' là sao ạ ?

__'Hỏa Quyền' là một tác phẩm mang nặng yếu tố tâm lý và kinh dị thể xác, thậm chí nặng hơn 'Điện Cứ Nhân' rất nhiều. Ăn thịt người, chặt chém, tra tấn, cưỡng bức, tôn giáo, . . . có đủ cả.

__Vậy 'Hỏa Quyền' và 'Điều ước thành hiện thực', cái nào đáng sợ hơn ?

__Chắc là 'Hỏa Quyền' đi ? 'Điều ước thành hiện thực' ít ra còn có vài thời khắc hài hước ngọt ngào thuần túy, mới đọc tuy khó hiểu nhưng đi từ nhẹ nhàng đến máu me, chuẩn bị trước tinh thần thì miễn cưỡng thích ứng được. Còn 'Hỏa Quyền' là nhân vật chính bị dí từ đầu đến cuối, không có nửa giây phút yên bình '-')

__Ta thấy cả hai đều gớm như nhau =.=)

__Y Lộ Na đích thị là Đằng Bôn của giới Wattpad rồi XD

__Bớ người ta ! Bà zà Lộ Khiết đục khoét tuổi thơ trẻ nhỏ ⊃゜Д゜)⊃ !!!

__Điều đáng sợ thật sự nằm ở chỗ Nam Cung Tu còn méo biết 'bình thường' nó như thế nào, không có tiêu chuẩn đối chiếu, nên ổng cho rằng việc Lộ Khiết làm với mình là điều hiển nhiên (*_*;)

__Trong đồng nhân Nam Cung Tu khiếp vãi lều !

__Được cái Y Lộ Na khai thác Nam Cung Tu rất tốt, kiểu vừa là Nam Cung Tu nguyên tác vừa có cái chất riêng của mụ ta, chuyển biến tâm lý chuẩn xác, OOC nhưng OOC có cơ sở, nên đọc không hề bị cấn luôn :D

- Sao ta cảm giác bình luận càng ngày càng lệch quẻ vậy (;=.=) ?

Lê Minh Thư hơi bất lực tiếp tục video.

Không ngờ chủ đề đột nhiên chuyển từ cuộc sống đời thường sang cấp độ máu me kinh dị, toàn khán phòng không kịp trở tay, nhất thời kinh hãi.

Mới vừa rồi còn đang thưởng thức sự đáng yêu của em bé lớn và em bé nhỏ, mọi người giờ đây đều nhăn mặt trước hành vi tàn bạo mà Lộ Khiết thực hiện.

Nhưng điều khiến họ thật sự rợn tóc gáy, chính là những cư dân dị giới đang bình phẩm vô cùng thản nhiên trước số phận thảm thương của Nam Cung Tu bốn tuổi, phảng phất đọc cuốn thoại bản nào đó.

- Nàng ta từng tha cho những đứa trẻ ở Huyết Giáo, ta còn tưởng nàng rất giàu lòng nhân ái.

- Lê Minh Thư không phải nói rồi sao ? Nàng làm vậy chỉ vì một mình Thương Thiên Kiếm Vương thôi.

----------------------------3----------------------------

Nhất Tông Đồ khẽ cười khẩy một cái, Giáo quan sau khi tái sinh thoát khỏi Huyết Giáo làm người tốt, sinh ra đứa con gái có hành vi ác độc chẳng khác nào Huyết Giáo thứ thiệt, cũng thật đủ trớ trêu.

"Thật mong chờ biểu cảm của ngài đấy, Giáo quan."

----------------------------5----------------------------

Mai Nhược Băng vừa rồi còn phán một câu 'Lộ Khiết là hảo cô nương', bồi thêm cảm giác vui mừng xen lẫn bối rối khi biết 'hảo cô nương' là cháu ngoại mình, là cốt nhục của đứa con trai mình yêu thương, hiện tại tất cả sụp đổ như chiếc bình sứ vỡ tan.

Điều này khác hoàn toàn việc khi biết con trai là Giáo quan Huyết Giáo tái sinh, bởi Lê Minh Thư đã nói rồi, sau này Thủy Long đứng ở vị trí tiên phong tiêu diệt Huyết Giáo, trở thành anh hùng của cả thiên hạ. Mà nàng ở nơi chín suối tận mắt chứng kiến Thủy Long nỗ lực phấn đấu để vượt qua tội ác của quá khứ, con trai nàng thật sự muốn thay đổi.

Vậy Lộ Khiết thì sao ?

Nàng nên có thái độ thế nào với Lộ Khiết đây ?

----------------------------2----------------------------

Khi Nam Cung Tu đến gặp Thủy Long, thì nghe nhỏ hỏi thế này :

- A Tu, A Khiết và A Triết cãi nhau sao ? Gần đây ta không thấy A Triết đâu cả, chỉ thấy A Khiết thôi ⁠( ⁠°▵°⁠)

Đã rất lâu rồi, Nam Cung Tu chưa cảm nhận được bàn tay từ hơi ấm của gia gia.

- Gia gia có chút việc.

Nam Cung Tu quyết định giấu nhẹm chuyện mình gặp phải với Thủy Long.

Tối hôm ấy, những câu chuyện Lộ Khiết kể bỗng khác đi.

Tuy nội dung u ám, nhưng ít nhất nhẹ nhàng hơn so với 'Cổ Tích Đen' và 'Hỏa Quyền' trước đó.

Câu chuyện về đứa trẻ yếu đuối lúc nào cũng gặp rắc rối.

Nam Cung Tu đắp chăn im lặng nằm yên trên giường, vẻ mặt hơi mệt mỏi. Lộ Khiết nằm nghiêng bên cạnh, cất lên giọng nói của Triết Hạc :

- Ngày xửa ngày xưa, ở thị trấn nọ, có một bé trai năm tuổi tên là A Thủy. Khác với những đứa trẻ cùng trang lứa, cha mẹ A Thủy đều là con nhà võ, nhưng cơ thể A Thủy lại bẩm sinh yếu đuối bất thường, hay bị xóm giềng xung quanh ngầm cười nhạo. Cách đây không lâu, mẹ A Thủy bất hạnh qua đời . . .

+ . . . Cha của A Thủy tuy tuổi tác gần tới trung niên, bất quá ngoại hình trẻ đẹp, lại vừa mới mất vợ, là mục tiêu của rất nhiều nữ tử già trẻ lớn bé trong trấn, ngày nào bọn họ cũng cố tìm cớ đến nhà làm khách rồi tặng quà lấy lòng. Mà hôm nay chính là một ngày như vậy, ả góa phụ bị trượng phu bỏ rơi, thèm thuồng cha của A Thủy đã lâu . . .

+ . . . Cha xuống bếp châm trà mời khách, A Thủy chơi đùa ngoài vườn, tình cờ tự gấp được một con châu chấu cỏ, lon ton chạy vào nhà muốn khoe với cha, đang loanh quanh ở cửa, thì nghe góa phụ cảm thán : "Nếu không phải do thằng con hoang yếu ớt kia, bổn nương đã dễ dàng có một gã chồng mới vừa đẹp vừa giỏi rồi ! Thứ tai tinh khắc chết mẹ ruột, sống làm gì không biết ? Sao không chết luôn theo mụ đàn bà đó đi ? Chỉ biết gây phiền phức ! Nghĩ đến việc phải chăm sóc một đứa mít ướt hay ốm vặt là đã mệt rồi ! Bất quá cái số đoản mệnh như vậy, cùng lắm vài năm thì sẽ xuống mồ thôi . . ." . . .

+ . . . A Thủy đi tìm cha, bám chặt chân hắn rồi khóc nức nở hỏi : "Cha ơi, có phải con hại mẹ không ? Có phải con làm phiền cha không ? Có phải nếu con chưa bao giờ được sinh ra thì mọi người sẽ hạnh phúc không ?" . . .

+ . . . Sau đó, A Thủy vì quá mệt mà ngủ thiếp đi. Chẳng biết chuyện gì đã xảy ra, chỉ biết khi tỉnh dậy, cha con A Thủy đang trên đường chuyển đến một nơi ở mới để sống, một thôn làng yên bình đơn sơ, không còn gặp lại góa phụ nọ nữa.

Xen kẽ lời kể của Lộ Khiết, hình ảnh tương ứng với cốt truyện hiện lên.

Tất cả các nhân vật đều giống hệt những con hình nhân đen nhẻm được mặc quần áo và đội thêm tóc, như thể che giấu danh tính.

Tất cả, ngoại trừ A Thủy.

Gương mặt của Thủy Long nhỏ tuổi hiện rõ mồn một.


Chuyển cảnh


Vào buổi tối hôm khác.

- Cha đưa A Thủy đi du ngoạn ở nhiều nơi. A Thủy thấy có đám trẻ nọ đang cùng chơi thúc cúc rất vui, tò mò nên ra ngỏ ý chơi chung, đám trẻ cũng cởi mở đồng ý. A Thủy kế thừa tài năng võ học từ cha mẹ, bẩm sinh giác quan cùng phản xạ nhạy bén, chơi vô cùng giỏi, rất nhanh nhận được vô số ánh mắt ngưỡng mộ tán dương . . .

+ . . . Đang hăng say, đột nhiên thể chất yếu đuối phát tác, A Thủy té cái oạch, máu mũi chảy đầm đìa, dọa đám trẻ một trận, cha vội mang nhỏ về. Hôm sau khỏe hơn, cha cấm nhỏ ra ngoài, nhưng A Thủy cứ nhớ mãi niềm vui ngày ấy, nhân lúc cha bận sắc thuốc, liền lén trốn bằng đường cửa sổ . . .

 + . . . Vẫn là cái sân trống ấy, vẫn là những người bạn thân thiết đang cười đùa cùng nhau, vẫn là quả bóng lăn lông lốc dính đầy bùn đất, nhưng khi A Thủy đến nơi, quả bóng ngừng lăn . . .

+ . . . Đối diện với ánh mắt long lanh tràn ngập mong chờ của A Thủy, đám trẻ đều gượng gạo quay đầu đi, ấp a ấp úng . . . Hôm qua, lúc về nhà, tụi nó bị cha mẹ quở trách một trận, có lẽ người lớn cho rằng đám trẻ chơi đùa quá mạnh bạo, không chú ý đã làm A Thủy bị thương. Mặc dù chúng cố giải thích do A Thủy tự ngã, bản thân không liên quan, cha mẹ xem như đây là hành vi bao biện, mắng càng ác liệt, có đứa còn bị quất roi vào mông . . .

+ . . . A Thủy là một đứa nhỏ thông minh, nhưng đâu phải tự nhiên mà người ta có câu nói 'Kẻ ngốc có phúc của kẻ ngốc' ? A Thủy biết đám trẻ không muốn chơi cùng mình nữa, tủi thân hỏi : "Nếu chỉ ngồi nhìn thôi có được không ?". Đám trẻ nhìn nhau, chỉ ngồi nhìn thôi thì không bị thương, nên tụi nó miễn cưỡng đồng ý. Chiều tà, cha lặng lẽ đến đưa A Thủy về. Hôm đó cũng là ngày cuối cùng A Thủy thấy đám trẻ kia . . .

+ . . . Dọc đường đi, cha mua cho A Thủy rất nhiều thứ hay ho, nào là đồ chơi, nào là bánh kẹo, nhưng nhỏ vẫn chẳng vui hơn tẹo nào. Trông khóe mắt thâm quầng đầy nỗi lo lắng của cha mỗi khi nhìn mình, nhỏ chợt nhớ lời của góa phụ nọ : "Chỉ biết gây phiền phức ! Nghĩ đến việc phải chăm sóc một đứa mít ướt hay ốm vặt là đã mệt rồi . . ."》. . .

+ . . . Cuối cùng, A Thủy thiếp đi. Hy vọng ngày mai sẽ là một ngày tươi sáng hơn.


Chuyển cảnh


Tối hôm sau, vẫn là câu chuyện về đứa trẻ đó.

- Năm chín tuổi, A Thủy đi dạo hít thở không khí trong lành, đang nghỉ chân dưới gốc cây thì một tiểu cô nương bằng tuổi tới làm quen. Tiểu cô nương là nhi nữ của trưởng thôn, cô không chê bai A Thủy thể chất yếu, bằng lòng bắt chuyện, khiến nhỏ vạn phần cảm động, cho rằng mình và đối phương có thể trở thành hảo bằng hữu . . .

+ . . . Hôm sau, A Thủy lại ra chỗ gốc cây đó, quả nhiên lần nữa thấy tiểu cô nương. Khi đang trò chuyện vui vẻ, tiểu cô nương chợt nói : "A Thủy ngươi sướng ghê, bởi vì ốm yếu nên không phải làm việc nhà gì hết nhỉ ? Chắc đến ăn cơm cũng được cha ngươi mớm tận miệng luôn ấy chứ ? Còn ta rõ ràng là con gái trưởng thôn, thế mà cha mẹ cứ bắt ta lau dọn quét nhà, lúc nào cũng cằn nhằn không biết nữ công gia chánh thì không lấy được chồng đâu. Chỉ cần chồng giàu là được mà ? Dùng tiền của chồng thuê người hầu về, vậy khỏi lo rồi ! Ngươi xem ta nói đúng không ?" . . .

+ . . . Tiểu cô nương nở một nụ cười nhí nhảnh, cảm thấy ám chỉ rõ ràng như vậy, A Thủy nhất định sẽ hiểu tâm ý của mình, không hay biết rằng hình bóng cô hiện tại trong mắt A Thủy, đang dần trùng lặp với ả góa phụ khi xưa . . .

+ . . . Cũng phải thôi, cha mẹ đều xuất thân từ nhà võ, cha của A Thủy còn thường xuyên mua linh dược đắt tiền về tẩm bổ cho con trai, khẳng định có rất nhiều tài sản tích góp, mà cũng không sợ trộm. Bản thân A Thủy xinh trai tốt tính, thân thể lại yếu ớt, sau này sẽ không biến thành kẻ vũ phu . . .

+ . . . Ngoại hình đẹp, gia thế tốt, sẽ không đánh đập thê tử, so với đám sửu nhi thò lò mũi xanh chân lấm tay bùn, hay những nam thanh niên thô kệch bốc đồng ngốc nghếch, A Thủy tuyệt đối là loại hình mấy cô nương nhỏ tuổi yêu thích. Tiểu cô nương thấy thân phận của mình cao hơn mấy đứa con gái khác trong thôn, cũng chỉ mình mới cùng A Thủy môn đăng hộ đối, vì vậy quyết tâm giành trước đồ tốt về phần mình . . .

+ . . . A Thủy nghĩ rõ tiền căn hậu quả, trong lòng rét lạnh, vì vậy lấy cớ rời đi. Suốt ba ngày A Thủy đều ru rú trong nhà, cha tự hỏi có phải nhỏ ở bên ngoài bị ai bắt nạt không. Để không làm cha lo lắng, A Thủy lại lần nữa ra ngoài, cố tình chọn con đường ngược lại gốc cây kia, ai ngờ vẫn gặp phải người không muốn gặp . . .

+ . . . Có lẽ tiểu cô nương nhận ra hôm trước mình lỡ lời, vội vã tìm A Thủy xin lỗi, bởi quá kích động khi nghĩ đến việc A Thủy sẽ ghét mình, tiểu cô nương mồm nhanh hơn não thừa nhận tình cảm của bản thân. Cơn thất thố qua đi, để lại sự xấu hổ, kèm theo chút tâm lý ăn may : "Mẹ bảo nam nhân sợ nhất làm nữ nhi rơi lệ, chắc cậu ấy không nhẫn tâm khiến mình tổn thương đâu, A Thủy nhất định sẽ tha thứ cho mình !". Hồi lâu không thấy hồi đáp, tiểu cô nương còn tưởng mình thành công, mong chờ ngẩng đầu lên . . .

+ . . . A Thủy đang nhìn cô bằng ánh mắt đầy xa cách và lạnh nhạt, miệng nhỏ khẽ nói một câu "Xin lỗi." rồi chạy đi không quay đầu lại. Tiểu cô nương khổ sở, quỳ thụp xuống đất khóc oa oa . . .

+ . . . Chiều hôm ấy, có mấy nam hài tới tìm A Thủy, dẫn đầu chúng là con trai của trưởng thôn, ca ca của tiểu cô nương, hơn A Thủy hai tuổi. Xung quanh là đám tiểu đệ nịnh nọt, trong đó gồm cả vài tên thích thầm tiểu cô nương. Bọn chúng rất bất mãn việc A Thủy làm tiểu cô nương khóc, vì vậy kéo nhau đi tìm A Thủy tính sổ . . .

+ . . . Nhìn gương mặt trắng bệch của A Thủy, chúng lập tức nghĩ ra rất nhiều trò xấu. Chế giễu A Thủy 'có mẹ sinh không có mẹ dạy', cha A Thủy thật bất hạnh khi phải nuôi dưỡng một đứa con mà sau này nó không thể hiếu kính mình, so với tốn tiền mua thuốc bổ cho kẻ yếu đuối chưa chắc đã sống nổi tới tuổi trưởng thành, chi bằng để dành của hồi môn lấy vợ mới, đẻ một đứa trẻ lành lặn khác thì hơn . . .

+ . . . Từng lời như lưỡi dao bén nhọn cứa thẳng vào tim A Thủy, nhỏ đứng sững tại chỗ, nước mắt ứa ra. Đám bắt nạt càng nhìn càng hả hê, thậm chí đã có đứa nói : "Thằng này thật ẻo lả ! Nó sẽ không phải con gái đấy chứ ?! Hay thử tụt quần nó ra xem ?!" . . .

+ . . . A Thủy bốc một nắm đá lên ném thẳng về phía đám bắt nạt, không kịp phòng ngừa, hơn nửa trong số tụi nó dính chiêu vào mắt mà lăn lộn kêu đau, mấy đứa còn lại bởi vì tình huống đột phát nên còn đang bối rối. A Thủy nhanh chân chạy đi, nhưng Thiên Âm Tuyệt Mạch bẩm sinh yếu đuối làm sao nhanh bằng một đám nam hài khỏe mạnh nghịch ngợm ? . . .

+ . . . A Thủy bị túm lại, đè xuống đất, rồi thụi liên tục vào người, cơ thể mềm mại của đứa trẻ bắt đầu xuất hiện vô số vết bầm tím. Đám bắt nạt kéo quần A Thủy xuống, một đứa đạp mạnh lên ngực nhỏ, một đứa nhổ nước bọt lên bụng áo, những đứa còn lại ác ý buông lời lăng mạ. Đầu A Thủy ong ong, rồi . . .

Giọng nói của Lộ Khiết hơi ngừng lại, rồi một âm thanh khác vang lên.

*Phụt*

- A Thủy ho ra một búng máu, máu rất nhiều, gần như nhuộm đỏ toàn bộ ngực áo, vài giọt bắn tung tóe lên chân của lũ bắt nạt. Nỗi hoảng sợ dâng lên, kích động dần lui đi, khiến chúng nhận ra điều mình đang làm. Bọn chúng chạy trối chết, bỏ lại A Thủy đáng thương nằm một mình ở đó . . .

+ . . . Mà A Thủy bằng nghị lực phi thường, nhanh chóng tự mình gượng dậy, đi đến một con sông gần đó, xuống tắm rửa sơ sơ cho trôi hết bùn đất, chịu đựng cơn đau nhức để lê lết về nhà. Cha thấy A Thủy cả người ướt sũng, lại đầy vết bầm tím, nghiêm khắc gặng hỏi. A Thủy nói : "Khi con đang chơi ở bờ sông thì trượt chân ngã xuống, va phải đá ngầm dưới đáy nên bị thương ạ." . . .

+ . . . Cha hiển nhiên không tin, là một võ nhân, ông biết thừa cách để phân biệt giữa vết thương khi bất cẩn bị tai nạn và vết thương do ẩu đả gây ra, nhưng A Thủy vẫn cứ kiên trì với cái cớ do mình tự bịa, cha cũng hết cách, đành mang nhỏ vào sơ cứu . . .

+ . . . Ngày hôm sau, tiểu cô nương và đám nam hài kia chủ động đến xin lỗi, nhưng cha con A Thủy sớm rời đi rồi.


Chuyển cảnh


Ngay từ khi nghe thấy tên của nhân vật chính, Nam Cung Tu đã mơ hồ nhận ra.

Khoảnh khắc chứng kiến Thủy Long bặm môi ngồi khóc lã chã ở thềm cửa, hắn liền khẳng định.

Đó là Thủy Long.

Hay đúng hơn, là Thủy Long nếu không có hắn, gia gia cùng Lộ Khiết.

Lê Minh Thư nhấn tạm dừng, lộ ra vẻ mặt suy tư âm trầm.




















---------------------------------------------------------

Góc ngoài lề :

- Định thêm bình luận với phản ứng của nhân vật vào cơ, nhưng làm vậy thì tiến độ truyện trên màn ảnh sẽ không được liền mạch, có quá nhiều ngắt quãng, bù vào ở chương sau vậy.

- Tâm lý và hành vi của Thủy Long hồi bé sẽ được khai thác sâu hơn ở một chương khá xa xôi nào đó sau này.

- Gì chứ tui cảm thấy cái quá khứ này nó thật sự là headcanon/canon tiềm năng của nguyên tác đấy, thời cổ đại ở hầu hết quốc gia người ta quan niệm rất nghiêm ngặt về hình tượng nam nữ, nên thể chất yếu như Thủy Long dễ bị bàn tán ra vào lắm =.=)

- Về việc tại sao Bạch Vũ Hiên lại để Thủy Long ra ngoài chơi thì, tui nhớ trước đây tui từng đọc về một danh y tới khám cho Hoàng tử bị suy dinh dưỡng, ổng bắt mạch cái là rõ ngay Hoàng tử kia do ít ra ngoài hòa hợp với đất trời nên sinh khí suy yếu, tức là ở thời cổ đại đã có một số người biết việc ra ngoài vận động nhẹ giúp ích cho cơ thể rồi.

Mà lần đầu ngã chảy máu mũi do Thủy Long tự bất cẩn, lần thứ hai chỉ ngồi xem chứ không làm gì, nên Bạch Vũ Hiên vẫn để con trai ra ngoài, miễn không tham gia vào các hoạt động quá mức mạnh bạo hoặc cần di chuyển nhiều là được, kết quả thì xảy ra vụ thứ ba.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top