Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Nhất Niệm Thành Phật,Nhất Niệm Thành Ma

Sự thù hận che mờ lý trí còn lại của Vương Tư Lệ,khiến cô muốn điều khiển linh hồn của Dương Tiếu hơn là gọi thức tỉnh. Trong lúc ngàn cân treo sợi tóc,linh hồn Dương Tiếu tỉnh lại.

Ánh mắt đầu tiên mà Dương Tiếu nhìn Vương Tư Lệ là ôn nhu,muốn che chở. Bản thân không phản kháng, mà ôn nhu hỏi Vương Tư Lệ:

- Vương cô nương từ đầu kéo ta đến đây vì mục đích trả thù rửa hận,vậy Vương cô nương có từng nghĩ người cô muốn trả thù đã từng đầu ấp tay gối với cô,người đã từng vào sinh ra tử cùng cô?Vương cô nương có từng nghĩ cho họ,có từng đặt mình vào hoàn cảnh của họ hay chăng? Họ bất khả kháng trước duyên phận nghiệt ngã, cá ăn kiến rồi cũng có ngày kiến ăn cá.Họ nói ra, Vương cô nương liệu có cảm thông hay rồi sẽ giết họ?Kiếp này còn cơ hội gặp lại nhau,âu cũng là duyên kiếp. Hà cớ gì hóa ma gây sinh linh đồ thán,máu chảy thành sông.

- Im ngay,ngươi thì biết gì cơ chứ? Ta không con đã đành,họ còn xem ta như món đồ chơi đùa giỡn trong tay,nhường qua nhường lại, họ xem ta là gì không là súc sinh, cũng là phế vật. Vương Tư Lệ tức giận đáp lời.


Hahaha....Dương Tiếu cười vang,rất giòn tan hòa quyện đến âm vang thiên địa. Dương Tiếu không hề chống trả lại ư nhẹ một tiếng, rồi dịu dàng đáp lại:

- Con rối sao,súc sinh ư?Vương cô nương cũng nghĩ như họ,nếu vậy thì khao khát có con với Triệu Tử Đoạn là giả ư?Kiếp trước, kiếp này Vương cô nương đều muốn làm vợ của Triệu Tử Đoạn.Vương cô nương biết rõ,ai mới là Triệu Tử Đoạn của kiếp trước, sao không buông tay một người, chẳng lẽ tay gấu và mật ong Vương cô nương đều muốn cả?

Vương Tư Lệ đưa đôi mắt đỏ ngầu,tóc bay loạn cuồng trong gió,ánh mắt nhìn đăm đăm về phía Dương Tiếu. Vương Tư Lệ cuối cùng nhắm mắt lại, miệng lại hỏi:

- Vì sao huynh không phản kháng, không sợ ta đánh huynh hồn bay phách tán,không được siêu sinh sao?

- Sợ chứ?Nhưng nếu ta phản kháng thì chẳng phải đổ dầu vào lửa, sớm hồn tiêu phách lạc hay sao?

Sợi dây trói hồn Dương Tiếu được tháo ra,hồn Dương Tiếu tiến đến hồn Vương Tư Lệ.Nhưng hồn Vương Tư Lệ đã để lại bóng lưng cô độc,Dương Tiếu định an ủi thì nghe tiếng khóc nỉ non của Vương Tư Lệ.Nghe Vương Tư Lệ tâm tình:

- Sau khi,Triệu Tử Đoạn và Phạn chết. Ta được thu lưu lại phủ tướng quân họ Mặc mới biết sự thật, và biết họ nhốt linh hồn của Thành Hầu ở am.Muốn làm linh hồn đó hồn phi phách tán,chính ta trộm về, khai mở phong ấn,nhưng chỉ là ta đã lấy một phần ký ức của Thành Hầu. Cho tới khi xảy ra cái chết của ta,nhưng kẻ chủ mưu thật sự ta vẫn không tìm ra. Ta vô dụng đến thế, ta cũng hận mình vô cùng.


- Hãy quay mặt qua đây Lệ nhi.Dương Tiếu dịu dàng nói.


Vương Tư Lệ quay lại với những giọt lệ nghẹn ngào, Dương Tiếu ôm lấy Vương Tư Lệ thỏ thẻ nói:

- Muốn khóc cứ khóc đi,đừng cố kìm nén niềm đau.Kiếp này, ta sẽ giúp Vương cô nương cho dù hồn phi phách tán cũng sẽ giúp cô lấy được Triệu Tử Đoạn.Ta mừng vì cô không biết mình thật sự yêu ai đúng không?

Tiếng khóc nấc lên theo câu hỏi, Dương Tiếu nghe đau xót thì ra linh hồn của mình cũng có tình cảm với Triệu Tử Đoạn.Nhưng cuộc đời của cô gái trước mắt quá đáng thương, rất muốn dang tay giúp đỡ, Dương Tiếu cũng cảm thấy nhịp đập lỗi đi một nhịp.

Nhưng nhất niệm thành Phật, nhất niệm thành Ma.Dương Tiếu không giúp thì ai sẽ giúp, tiếng khóc bớt đi và ngủ say trên tay Dương Tiếu.

Ở Hầu phủ,Quý Ly Thương vẫn đeo khăn che mặt. Triệu Tử Đoạn vừa tỉnh,thì thấy Thành Hầu và Quý Ly Thương vừa đi ra.Không biết cả hai nói gì, nhưng Thành Hầu có vẻ hài lòng.


Quý Ly Thương điều thêm ám vệ tới, nhưng lại không nằm trong sự sai khiến của Thành Hầu.Thành Hầu muốn thành đại sự cần nhiều nghĩa sĩ,hiệp khách nhưng tờ bát tự niên canh của Vương Tư Lệ.Bởi Quý Ly Thương tự nhận là đại ca của Vương Tư Lệ,đứng ra lo cho nghĩa muội họ Vương đã mất mẹ không cha.


Điều mà Thành Hầu không ngờ đó là người Vương Tư Lệ muốn nâng khăn sửa túi lại là Triệu thiếu giám của mình. Chứ không phải một Thành Hầu y,quả là đẹp cũng là một nghệ thuật.


Quý Ly Thương ở lại đơn giản vì sợ em rể chạy mất, Triệu thiếu giám quá đẹp khiến Quý Ly Thương còn đỏ mặt tía tay huống hồ người khác.Nhờ cứu được Thành Hầu nên không vội quay về, mà tự ý làm chủ gửi đoản kiếm mà Vương Tư Lệ lần đầu tiên tặng Quý Ly Thương đi làm nhiệm vụ cùng tờ bát tự niên canh hy vọng sẽ giúp được chủ tử nhà mình. Đưa đôi yến nhạn về một nhà,Quý Ly Thương học hành không nhiều nhưng đã từng cưới vợ nên có kinh nghiệm trong các lễ nghi cưới hỏi.Quý Ly Thương đã hứa hẹn với Thành Hầu sẽ ở lại làm hộ vệ bên cạnh Thành Hầu khi đám cưới nghĩa muội và Triệu thiếu giám thành đôi,Quý Ly Thương nguyện lấy cái chết đáp đền.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top